Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 831: Song Cường Gặp Gỡ

"Vĩnh biệt Lăng Tiêu, người yêu của ta!"
Khóe mắt Mục Y Nhân có chút mỏi nhừ!
Cố gắng nhiều năm như thế, ta đến cùng cũng không thể cùng Lăng Tiêu ở bên nhau sao! !
Quá đau lòng khiến Mục Y Nhân gần như không thể thở nổi! Nhưng nàng không có quyền lựa chọn! Bởi vì giờ khắc này, nàng đã không còn bất luận lựa chọn nào khác!
"Đáng chết! Không thể để cho nàng chết!"
"Giết nàng ngay thì quá đáng tiếc! ! Chi bằng hưởng thụ thật tốt tiểu nương bì này rồi giết cũng không muộn!"
Tiếng nói vừa mới dứt, mắt thấy bọn chúng mặt đầy dâm tà định tiến lên khống chế Mục Y Nhân lại. Cũng cơ hồ tại cùng lúc đó, một cỗ khí thế vô cùng cuồng bạo, xen lẫn vô hạn sát ý, liền trong nháy mắt hạ xuống bao phủ tất cả mọi người!
"Muốn chết!"
Nhàn nhạt hai chữ lại xen lẫn sát ý vô thượng, chỉ trong chớp mắt, hơn mười vị Tiên Tôn cường giả tại chỗ nổ thành mười mấy đoàn sương máu.
Tình cảnh này trong nháy mắt khiến toàn bộ chiến trường không ngừng đều run rẩy!
Đây chính là mười vị cường giả Tiên Tôn đó! Bọn họ không phải mười cái đồ bỏ đi, thế mà lại bị người ta trực tiếp diệt sát chẳng khác gì đồ bỏ, đây là việc kinh khủng đến bực nào.
Thực lực của đối phương đã đủ để nghiền nát cường giả Tiên Tôn, thế thì đối phương phải cường đại cỡ nào! !
Tru Tiên Kiếm trong tay Mục Y Nhân cũng bị hai ngón tay tuỳ tiện kẹp lấy. Thân thể mềm mại run lên, đôi mắt đẹp cũng đã bị hơi nước làm cho mông lung.
"Lăng Tiêu! Thật là chàng sao?”
Thân ảnh cao ngạo lại tràn đầy sát cơ!
"Ngươi lui xuống trước đi, nơi này giao cho ta!"
"Ừm!"
Mục Y Nhân hăng hái gật đầu, nàng có vô hạn mù quáng cùng tin tưởng với Lăng Tiêu, mỗi một câu của Lăng Tiêu đối với nàng mà nói đều như Thần ngôn!
Lăng Tiêu chính là Thần của nàng!
Trên trời tiếng sấm vang rền, vô số tiếng sấm điên cuồng tụ tập tới chấn nhiếp nhân tâm, để các tu sĩ trên chiến trường đều cảm thấy vô cùng khủng bố!
Mà Hoàng Lão Nguyên Soái cùng một đám khôi lỗi Thân Vương thì tràn đầy hoan hỉ
"Hắn cuối cùng cũng về đến! Quá tốt rồi! Tất cả chúng ta được cứu rồi!"
Bên trên bầu trời, mây điện càng bành trướng mãnh liệt, hơn ba trăm triệu quân liên minh giờ phút này đã không còn chút tư thái chiến đấu nào, nội tâm mỗi người đều tràn đầy hoảng sợ cùng tuyệt vọng!
Đối với bọn hắn mà nói, Lăng Tiêu như là Tử thần đòi mạng! Trước khi tham chiến, bọn họ những người này liền đã sớm nghe qua thần thoại của Lăng Tiêu!
Dù sao, Lăng Tiêu cũng là dựa vào sức của chính mình mà hủy diệt toàn bộ Vương Triều Đại Chu! Một nhân vật mạnh mẽ như thế, hiện tại lại là địch nhân của bọn họ, nội tâm của bọn hắn làm sao không sợ hãi cho được.
Lăng Tiêu đặt hai tay sau lưng, ánh mắt băng lãnh nhìn lướt qua phía dưới, nói:
"Hơn ba trăm triệu người! Các ngươi ngược lại cũng thật đề cao chính mình đó, chỉ là hơn ba trăm triệu người liền nghĩ có thể đối nghịch với ta sao, quả thực buồn cười cùng cực!"
Một vị cường giả Tiên Tôn, Vương man di ở phía dưới lớn tiếng rống giận nói:
"Mọi người không cần e ngại hắn, hắn thì có gì phải sợ, hắn cùng lắm chỉ là một tên Tiên Đế mà thôi! Chúng ta nơi này có tổng cộng hơn ba trăm triệu tu sĩ, nhiều cường giả như vậy, chẳng lẽ còn không đánh lại một mình hắn hay sao?”
Một vị Tiên Tôn cường giả khác lập tức trả lời nói:
"Không sai! Hắn cho dù là mạnh hơn, chỉ cần chúng ta tề tâm hiệp lực cũng có thể giết chết hắn! Mọi người tuyệt đối không nên lùi bước, rút lui, hắn cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta, tất cả mọi người cùng nhau xông lên diệt trừ hắn! Đế Quốc Đại Chu chính là của chúng ta! Đến lúc đó, phân chia tư nguyên của Đế Quốc Đại Chu xong, tất cả chúng ta cũng có thể trở thành cường giả! Mọi người không muốn từ bỏ vậy thì cùng tiến lên, giết hắn!"
Lăng Tiêu lạnh nhạt thoáng nhìn, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc khinh thường.
"Một đám kiến hôi không biết trời cao đất dày! Các ngươi đã muốn chết như thế, vậy ta liền thành toàn cho các ngươi!"
Tiếng nói vừa mới dứt, đại thủ của Lăng Tiêu liền nhấc lên, từ giữa các ngón tay của hắn bắn ra một đạo hồ quang điện phóng thẳng tới chân trời, chui vào trong đám mây.
Thoáng qua một chút, lôi vân trên bầu trời phảng phất như nhận được một cái tín hiệu, nói chính xác hơn là một mệnh lệnh!
Mệnh lệnh này vừa ra, cũng là lúc cuồng lôi giết lên, vô số đạo điện quang lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai điên cuồng phóng xuống.
Số lượng điện quang nhiều vô số kể, tốc độ thì nhanh đến nỗi mắt người không thể bắt kịp!
Tốc độ khủng bố như vậy thì chí ít mỗi một hơi thở có ít nhất ngàn vạn lần công kích!
Mà lực lượng lôi điện là cuồng bạo đến cỡ nào, những Tu Sĩ cấp thấp kia chỉ là đối mặt một chiêu lôi điện đều chịu không nỗi liền ngay tại chỗ bị nổ thành từng mảnh! Mà những tu sĩ có tu vi cao một chút tỉ như Thái Ất Tán Tiên, chịu một kích lôi điện cũng là tại chỗ thụ trọng thương, không cách nào tiếp tục hành động, đạo tia chớp thứ hai rơi xuống, liền trực tiếp hái đi tính mạng của bọn hắn!
Tốt hơn một chút thì có Hỗn Nguyên Linh Tiên trở lên, Đại La Kim Tiên, ngược lại là còn có thể ngăn cản một chút lôi điện, thế nhưng lực lượng của bọn hắn, chung quy vẫn là quá yếu, mà tốc độ công kích của Lăng Tiêu lại quá nhanh, mỗi một giây đều tại phóng ra hơn 10 triệu tia chớp!
Cứ như thế, sau bốn năm lần bị công kích, dù là Đại La Kim Tiên, cũng phải thua trận, tại chỗ vẫn lạc!
Chỉ còn lại cường giả Chứng Đạo Linh Tiên trở lên mới có thể chống cự được từng lần tia chớp công kích.
Mỗi một giây, đều có người chết, mỗi một giây, đều có vô số người hóa thành tro bụi!
Ít thì mấy triệu, nhiều thì gần ngàn vạn! Trên chiến trường hơn ba trăm triệu tu sĩ dọa đến hồn phi phách tán, chật vật mà chạy.
Không còn cách nào, Lăng Tiêu thật sự là quá mức cường đại! Cường đại để bọn hắn căn bản là không có cách nào chống cự, thậm chí muốn tránh cũng không tránh được!
Số lượng hơn ba trăm triệu nhìn như rất mạnh, thế nhưng với Lăng Tiêu, cũng bất quá là một con số nho nhỏ mà thôi!
Số lượng những người kia lấy mắt thường có thể thấy đang điên cuồng giảm mạnh!
Chỉ không đến mười giây, đã giảm nhanh xuống còn hơn 70 triệu tu sĩ, mà nhìn lôi vân trên bầu trời tựa hồ vẫn chưa thấy dấu hiệu dừng lại!
Điều này khiến trong lòng liên quân tu sĩ gần như sụp đổ!
Lăng Tiêu đến cùng là yêu nghiệt phương nào, cho dù là thực lực của hắn rất mạnh, thế nhưng nguyên khí của hắn cũng cần phải có hạn chế nhất định chứ?
Hắn làm sao có thể không ngừng phóng thích loại chiêu thức cường đại như vậy chứ! ! Cần lời giải thích nha! !
Cái tâm trạng biệt khuất, khó hiểu cùng khó chịu cứ như vậy nổi lên rồi lây lan như dịch bệnh nào đó trong đại quân liên minh, căn bản không có cách nào dừng lại! Trước đó khí thế còn hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, bây giờ toàn bộ không còn sót lại chút gì!
Trước thực lực tuyệt đối, niềm tin chỉ là phù du!
Mà đúng lúc này, bầu trời xa xa, đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng màu máu!
Quang mang này toả ra ngày càng mãnh liệt, vô cùng khủng bố, nó ngưng tụ khí thế vậy mà so với đại trận thiên lôi của Lăng Tiêu còn mạnh hơn ba phần!
Rốt cục, quang mang kia đi tới đại trận thiên lôi, dừng ngay trước mặt Lăng Tiêu!
Oanh !
"Ha ha ha... Lăng Tiêu, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ hả!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận