Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 876: Chấn Kinh

Sau khi ổn định thân hình, sắc mặt Huyền Vân lão tổ dần dần trở nên ngưng trọng mấy phần, hắn đã không còn dám có chút chủ quan đối với Lăng Tiêu!
Đây là một siêu cấp cao thủ, sơ sót một cái, hắn rất có thể sẽ giết chết mình. Nhất định phải toàn lực ứng phó hắn!
Sau khi hít thở sâu một hơi, Huyền Vân lão tổ bắt đầu ngưng tụ lực lượng của mình. Lần này, hắn tăng lên lực lượng càng thêm mạnh mẽ.
Theo khí thế của hắn tăng lên, có thể cảm giác rõ ràng được bên trong đó có một cỗ sát ý cực kỳ to lớn!
Rất rõ ràng, Huyền Vân lão tổ đã hoàn toàn chuẩn bị giết chết Lăng Tiêu!
Gia hỏa này quá mạnh, đã nghiêm trọng uy hiếp đến địa vị của hắn. Nếu như hôm nay không giết Lăng Tiêu thì không còn hôm nào có thể giết được hắn.
Bởi vì sau khi gia tộc Hàn Băng biết được Lăng Tiêu tồn tại, khẳng định sẽ tìm cách lôi kéo hắn làm thủ hạ của mình.
Đến khi đó, rất có thể Lăng Tiêu cũng sẽ trở thành chủ quản một phương, có địa vị ngang hàng với hắn.
Lại thêm nữa, gia hỏa này vô cùng trẻ tuổi, nếu cứ để hắn tiếp tục phát triển, không gian tăng lên của hắn khẳng định sẽ lớn hơn. Khi đó mình sẽ đánh không lại hắn.
Không lưu lại cho kẻ địch bất cứ con đường phát triển nào sau này, đây chính là pháp tắc cơ bản nhất trong thế giới tu luyện giả.
Sau khi khẽ quát một tiếng, Huyền Vân lão tổ đem toàn bộ lực lượng của bản thân đều ngưng tụ ở bên ngoài thân, lưu chuyển tuần hoàn qua lại.
Bởi vì lực lượng quá mức mạnh mẽ, thậm chí dẫn đến sức mạnh không gian chung quanh có một ít lực bất tòng tâm, xuất hiện một tia vết rách. Thực lực của Tiên Tôn quả nhiên là không thể tưởng tượng.
Nhưng mà Lăng Tiêu lại không sợ hãi chút nào. Tiên Tôn có mạnh hơn đi chăng nữa, đối với hắn mà nói cũng chỉ là một đống đồ bỏ đi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, hai người cũng không có ra tay. Huyền Vân lão tổ là đang ngưng tụ lực lượng, còn về Lăng Tiêu thì nhìn lấy hắn ngưng tụ lực lượng.
Trong không khí tràn đầy một cỗ mùi thuốc súng, xa xa tất cả mọi người không dám động đậy, nguyên một đám mở to hai mắt nhìn chằm chặp bên này, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Rốt cục, thời điểm lực lượng bên trong không khí ngưng tụ đến trình độ đầy đủ, Huyền Vân lão tổ rốt cuộc động!
Tiên Tôn ra tay, vừa ra tay chính là mưa gió phun trào, trời đất đại biến, cái quang mang mãnh liệt kia phóng ra xa vạn trượng. Thậm chí, ngay cả ánh nắng đều bị hắn che mất.
Mọi người hít sâu một hơi, nín thở, trừng to mắt nhìn chòng chọc vào tình cảnh này.
Đây chính là trận đại chiến phấn khích vạn năm khó gặp một lần, người nào cũng không muốn bỏ qua.
Tốc độ của Huyền Vân lão tổ rất nhanh, nhanh đến nổi làm cho người khác giận sôi. Chỉ là một cái ý niệm, liền có thể trong nháy mắt đi tới trước mặt Lăng Tiêu.
Trên thực tế, lực lượng chung quanh nơi này đều đã bị hắn khống chế. Thậm chí tính cả sức mạnh không gian cũng đều bị hắn khống chế.
Cho nên, tại bên trong vùng này có thể nói Huyền Vân lão tổ là muốn giết ai thì giết.
Dùng một câu thông tục mà nói, Huyền Vân lão tổ trong này chính là Thần.
"Chết đi cho ta!"
Cùng với một tiếng quát chói tai, Huyền Vân lão tổ trực tiếp đánh một quyền về phía Lăng Tiêu. Lực lượng ẩn chứa bên trong một quyền kia trực tiếp làm không gian nổ tung ra một vết rách.
Xa xa, mọi người tuy ở khoảng cách rất xa lại như cũ có thể cảm nhận được một cỗ năng lượng cực kỳ khổng lồ này.
Dường như những năng lượng này không chỉ là nhằm vào Lăng Tiêu, đồng thời cũng hướng về phía bọn hắn.
Cái này đương nhiên chỉ là một loại ảo giác, nguyên nhân là bởi vì Huyền Vân lão tổ quá mức lợi hại!
Khóe miệng Huyền Vân lão tổ giương nhẹ, một chiêu này của hắn dường như ngưng tụ hơn chín thành tâm huyết của hắn. Đối mặt với lực lượng mạnh mẽ như vậy, đừng nói là Lăng Tiêu, ngay cả chính hắn cũng không dám va chạm chính diện.
Với lại bây giờ, nó cách Lăng Tiêu gần như vậy, Lăng Tiêu khẳng định trốn không thoát.
Công kích cường đại như thế đánh vào trên người Lăng Tiêu, Huyền Vân lão tổ dùng đầu ngón chân cũng có thể tưởng tượng ra Lăng Tiêu sẽ biến thành hình dạng gì?
Đầu của hắn sẽ bị một quyền của mình oanh tạc. Cho dù là không có cách nào bị một quyền của mình oanh tạc cũng sẽ bị thương nặng.
Đến khi đó mà nói, hắn cũng không có năng lực cùng mình đối kháng.
"Xong rồi!"
Nắm đấm cách Lăng Tiêu càng ngày càng gần, chỉ kém mảy may liền có thể đánh tới trên đầu của hắn.
Thậm chí trong lòng Huyền Vân lão tổ đã bắt đầu đắc ý, chuẩn bị chúc mừng mọi thứ.
Nhưng mà ngay lúc này, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lăng Tiêu cũng vung lên một quyền!
Một quyền này cực kỳ bình thường, cũng không có những chiêu thức làm cho người khác rung động như Huyền Vân lão tổ kia, cũng không có ngưng tụ quá nhiều lực lượng. Nhưng hết lần này tới lần khác, lúc nó đánh tới trên nắm tay Huyền Vân lão tổ, một chuyện quỷ dị lại xảy ra!
Oanh!
Cùng với một tiếng nổ vang mạnh mẽ và quyết liệt, Huyền Vân lão tổ lại bị sức mạnh của Lăng Tiêu trực tiếp đánh lui mấy vạn mét.
Tại vị trí hai người ra chiêu thì dâng lên một cỗ mây hình nấm.
Lấy đám mây hình nấm làm tâm điểm, sóng xung kích điên cuồng bổ nhào về bốn phương tám hướng. Những tu luyện giả thực lực thấp kia liền bị thổi bay ra ngoài. Chỉ có một số người thực lực tương đối mạnh mẽ, chí ít thực lực cũng phải Đại La Kim Tiên trở lên mới có thể miễn cưỡng chống cự không bị thổi đi.
Qua một hồi lâu, mây hình nấm mới chậm rãi biến mất. Cùng với mây hình nấm biến mất, thân thể của Lăng Tiêu cùng Huyền Vân lão tổ cũng lộ ra ngoài!
Nhưng chính là cái nhìn này lại làm cho tất cả mọi người đều trở nên khiếp sợ tới cực điểm.
Lăng Tiêu vậy mà lông tóc không tổn thương. Đã chiến đấu trải qua sóng xung kích mạnh mẽ như vậy, hắn thậm chí ngay cả một sợi lông đều không có rơi, ngay cả y phục trên người hắn đều không có dính một hạt bụi.
Ông trời, đây là một việc đáng sợ tới cỡ nào. Phải biết, Huyền Vân lão tổ là cường giả cấp bậc Tiên Tôn đều đã gãy mất cánh tay.
Một cánh tay kia mềm yếu vô lực buông thỏng xuống, máu tươi từ ngón tay của hắn đang không ngừng chảy xuống.
Dưới một chiêu này, thực lực của hai người chênh lệch vậy mà lại lớn như vậy. Mà Huyền Vân lão tổ đã là cao thủ cấp bậc Tiên Tôn. Lăng Tiêu như cũ có thể dễ như trở bàn tay làm hắn bị thương, cái này... Cái này chẳng phải là nói, Lăng Tiêu rất có thể là một vị Tiên Đế?
Ông trời... Tiên Đế a!
Đó là tồn tại thần bí mà lại mạnh mẽ cỡ nào a! Nếu như không có đại tai biến, hắn chính là cường giả đỉnh cấp của thế giới này.
Thời khắc này, tất cả mọi người ở đây đều trầm mặc xuống. Thế mà bên trong ánh mắt của bọn hắn lại là thần thái sáng láng, tràn đầy ánh sáng nóng bỏng.
Đó là quang mang đối đãi với cường giả, đó là sùng bái vô hạn đối với thần tượng.
Cho dù là thế giới này đã có cường giả Thần cảnh, nhưng mà dù sao Tiên Đế cũng là đồ đằng tinh thần trong lòng tất cả mọi người. Mấy trăm ngàn năm nay, tất cả mọi người lấy Tiên Đế làm mục tiêu, tất cả mọi người lấy Tiên Đế làm vị trí tối cao của việc tu luyện!
Một chốc một lát, cái khái niệm này cũng sẽ không bị thay đổi.
"Tiên Đế, hắn lại là một Tiên Đế? Ông trời a! Ta không phải đang nằm mơ chứ? Ta thế mà trở thành bằng hữu của một vị Tiên Đế. Đây quả thực thật là bất khả tư nghị."
Cả người Mặc Băng đều trong nháy mắt kinh ngạc tới cực điểm.
Mà thời khắc này, tại phía xa trên không trung 10 ngàn dặm, có hai bóng người cũng một mặt ngưng trọng nhìn lấy phía dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận