Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 877: Coi Trọng

Hai người kia mặc trên người đều là y phục của đệ tử gia tộc Hàn Băng, hai người đều là giới nữ tuổi trẻ, rất rõ ràng hai người bọn họ đều là đệ tử của gia tộc Hàn Băng.
Gia tộc Hàn Băng cuối cùng vẫn không thể nào hoàn toàn yên tâm để cho nhóm tu luyện giả thượng giới này thực sự tự do sinh hoạt. Bọn họ khẳng định sẽ giám thị trong bí mật.
Bằng không thì bọn họ còn muốn thu dưỡng những người này có ích gì chứ? Cường giả cũng không có khả năng từ bỏ dục vọng khống chế của mình.
"Không nghĩ tới a, tiểu tử này lại là một vị cao thủ cấp bậc Tiên Đế. Xem ra lần này chúng ta nhặt được bảo bối rồi."
Khóe miệng một đệ tử gia tộc Hàn Băng trong đó giương nhẹ, gương mặt tràn đầy hưng phấn.
Tuy tại trong mắt những cường giả Thần cảnh bọn họ này thì cao thủ Tiên Đế không tính là cao thủ gì, nhưng mà lại coi như là một mầm mống tốt.
Chỉ cần bảo hộ một chút, lại điều giáo một chút, Lăng Tiêu rất có thể sẽ trở thành một tên cường giả Thần cảnh.
Đây đối với gia tộc Hàn Băng mà nói tương đương với một thí nghiệm, bước đầu tiên thành công, có ý nghĩa vô cùng sâu xa đối với kế hoạch của gia tộc Hàn Băng.
Tuy nhiên, vẻ mặt một đệ tử của gia tộc Hàn Băng khác lại lạnh lùng.
"Không nên cao hứng quá sớm, chúng ta còn không có thăm dò rõ ràng thân phận của tiểu tử này đâu. Phải biết, hắn hôm nay mới vừa vặn tiến đến, nhất định phải cẩn thận đề phòng. Vạn nhất để gian tế gia tộc khác xâm nhập vào gia tộc Hàn Băng chúng ta, đến lúc đó không chỉ sẽ mang đến cho chúng ta phiền toái rất lớn, tiết lộ bí mật của gia tộc ra ngoài. Mà lại, cho dù chúng ta đem hắn bồi dưỡng thành công, trở thành một tên cường giả thì hắn cuối cùng cũng sẽ rời khỏi chúng ta, trở lại bên người chủ tử thật sự của hắn."
Nàng vừa nói như thế, đệ tử còn lại như bị tạt một chậu nước lạnh, trong nháy mắt tỉnh táo lại.
"Ngươi nói không có sai, gia hỏa này không rõ lai lịch, phải theo dõi kỹ càng một chút. Sau trận chiến này, chỉ sợ Huyền Vân lão tổ kia sẽ chết mất, đến lúc đó không bằng trước hết để hắn tới quản lý vùng này. Chậm rãi khảo sát hắn một phen, đợi đến lúc thời cơ chín mùi, lại đem hắn đề bạt thành cường giả Thần cảnh cũng chưa chắc không thể."
Đối phương gật gật đầu.
"Ý nghĩ này có thể thực hiện. Vậy ngươi tạm thời ở lại đây đi, trông coi gia hỏa này thật kỹ. Đợi chút nữa, nếu như đánh xong thì câu thông cùng gia hỏa này một chút. Đơn giản dạy bảo hắn một chút, đừng để hắn làm sai chuyện gì làm cho tiểu thư không cao hứng. Ta hiện tại đi về trước bẩm báo cho tiểu thư. Dù sao xuất hiện một vị cao thủ cấp bậc Tiên Đế cũng không phải chuyện nhỏ gì, nhất định phải để tiểu thư biết."
"Tốt, ngươi đi đi. Nơi này cứ giao cho ta."
Dứt lời, đối phương hóa thành một đạo hào quang màu xanh lam, nhanh chóng bay ra ngoài, rất nhanh biến mất ở chân trời.
Mà phía dưới, sắc mặt Huyền Vân lão tổ trắng bệch như sáp!
Hắn sợ hãi.
Hắn rốt cục sợ hãi!
Thực lực của Lăng Tiêu quá mạnh! Hắn làm sao cũng không nghĩ tới Lăng Tiêu thế mà lại là một vị cường giả Tiên Đế!
Chuyện này quá đáng sợ, mình mới là một Tiên Tôn a! Cho dù có biến ra mười người như mình cũng không phải là đối thủ của hắn.
Không được, không thể tiếp tục đánh tiếp như vậy, nếu không 2 3 chiêu nữa thì cái mạng nhỏ của mình cũng xong mất.
Nghĩ tới đây, Huyền Vân lão tổ lập tức bắt đầu chịu thua.
"Tiền bối, ta sai rồi. Là ta có mắt như mù, không nghĩ tới thực lực của ngươi thế mà mạnh mẽ như vậy. Ta phục rồi. Từ nay về sau, vùng này sẽ do ngươi quản. Ta nguyện ý làm chân chạy vặt cho ngươi. Không biết tiền bối có thể nguyện ý hay không."
Dựa theo đạo lý bình thường mà nói, Lăng Tiêu hẳn là sẽ đáp ứng!
Dù sao, mình cũng là một cao thủ cấp bậc Tiên Tôn, đầu nhập vào dưới trướng tuyệt đối sẽ không thua lỗ hắn.
Nhưng mà rất đáng tiếc là Lăng Tiêu sẽ không đồng ý.
Cái này cũng không phải bởi vì Lăng Tiêu sợ hãi đối phương sẽ chiếm đoạt vị trí của mình. Không nói đến mình cùng đối phương có thù, chỉ vẻn vẹn lấy tính tình của đối phương mà nói, cũng không phải là một người tốt. Lăng Tiêu giữ lấy hắn ở bên người, sớm muộn sẽ mang đến phiền toái cực lớn cho mình.
Tỉ như, bại lộ thân phận của mình, đưa tới đệ tử của gia tộc Hàn Băng vây công, tiếp theo dẫn phát phản ứng dây chuyền khiến gia tộc khác toàn diện ra tay đối với mình.
Cho nên, Lăng Tiêu căn bản không có nói nhảm quá nhiều với hắn!
"Không có ý tứ, ta không thích cho kẻ đối nghịch với ta sống sót."
"Đáng chết!"
Huyền Vân lão tổ chửi mắng một tiếng, vội vàng bay về nơi đóng quân của gia tộc Hàn Băng.
Hiện tại, cũng chỉ có người của gia tộc Hàn Băng có thể cứu được mình.
"Muốn chạy trốn sao? Buồn cười, tại trước mặt Lăng Tiêu ta, ngươi có thể chạy trốn được sao?"
Dứt lời, Lăng Tiêu vươn tay ra nắm vào trong hư không một cái, một cỗ năng lượng mạnh mẽ tại trong lúc vô hình liền đem Huyền Vân lão tổ kéo lại.
"Không! Không!"
Huyền Vân lão tổ thét lên không ngừng, sắc mặt tràn đầy hoảng sợ.
Hắn biết mình xong đời, hoàn toàn xong đời rồi!
Quả thật đúng là không sai, thời điểm hắn đi tới bên người Lăng Tiêu, Lăng Tiêu không lưu tình chút nào, ra tay chính là sát chiêu trí mạng.
Một chiêu miểu sát Huyền Vân lão tổ, trực tiếp xuyên thấu lồng ngực của Huyền Vân lão tổ.
Huyền Vân lão tổ chết rồi, rất nhiều người tại chỗ cũng nhịn không được kích động hoan hô lên.
Bọn họ biết mảnh đất này đã ra đời một tân Vương. Mà tất cả bọn họ đều là người chứng kiến nghi thức này.
Lúc này, vị nữ đệ tử gia tộc Hàn Băng trên trời kia cũng chậm rãi hạ xuống bên người Lăng Tiêu.
Nàng mỉm cười, vỗ vỗ tay cho Lăng Tiêu.
"Không tệ, thật rất không tệ. Không nghĩ tới ngươi còn trẻ tuổi thế mà sở hữu thực lực mạnh mẽ như vậy! Xem ra, thiên tư của ngươi thật không phải bình thường. Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là người phụ trách của mảnh khu vực này."
Lăng Tiêu gật gật đầu.
Trên thực tế, hắn cũng chẳng suy nghĩ gì nữa. Bởi vì vừa rồi hắn liền đã cảm nhận được sự tồn tại của hai người kia.
Thực lực Lăng Tiêu hắn là gì? Chỉ là hắn đang cố ý giả vờ giả vịt mà thôi, cũng không có đem thực lực chân thật phô bày ra.
Sau đó, hắn lần nữa mở miệng nói:
"Nếu như ta đã trở thành một phần tử của gia tộc Hàn Băng, vậy ta có phải cũng sẽ có thể học tập công pháp của các ngươi hay không? Ta muốn mau sớm tăng thực lực lên."
Thế mà, nữ tử kia lại cười cười.
"Tạm thời còn không được nha. Ngươi mới vừa vặn đi vào lãnh địa gia tộc Hàn Băng chúng ta, còn không có trải qua khảo nghiệm của chúng ta, sao có thể dễ dàng cho ngươi công pháp như vậy? Tuy nhiên, vì biểu đạt thành ý của chúng ta, chúng ta có thể ban thưởng cho ngươi một viên thuốc, còn có một số tài nguyên tu luyện."
Lăng Tiêu hơi nhíu mày, những vật kia vô dụng đối với hắn, bản thân mình tài nguyên nhiều vô số kể, đoán chừng còn nhiều hơn so với gia tộc Hàn Băng.
Ánh mắt khẽ nhúc nhích, hắn lần nữa mở miệng nói:
"Như vậy đi, ngươi có thể cho ta một số tư liệu về Thần giới hay không? Ta nghĩ nếu như sau này ta có thể tiến vào Thần giới, sớm tìm hiểu một chút vẫn có chỗ tốt hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận