Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 899: Nghịch Tập

"Hô! !"
Khóe miệng Hỏa Tam Thiếu giương nhẹ, tuy hao tốn của mình một giọt tinh huyết làm đại giới, nhưng kết quả vẫn rất không tệ. Cuối cùng không có uổng phí tâm huyết giết chết Lăng Tiêu.
Hai tay của hắn đặt sau lưng, gương mặt đắc ý quay đầu nhìn về phía Băng Như Ngọc, ánh mắt đắc ý kia phảng phất như là đang nói:
"Thấy không? Thắng lợi cuối cùng vẫn là bản thiếu gia. Tiểu bạch kiểm kia của người đã bị bản thiếu gia giết chết. Để xem ngươi còn có biện pháp nào nữa."
Sắc mặt Băng Như Ngọc cũng trở nên hết sức khó coi. Nàng vốn là chỉ muốn hai người bất phân thắng bại, tốt nhất là đều bị trọng thương. Thế nhưng mà không nghĩ tới Hỏa Tam Thiếu lại đem Lăng Tiêu trực tiếp đánh tới trong không gian dị thứ nguyên! Cứ như vậy, kế hoạch của nàng cũng bị thất bại.
Những người khác khẳng định sẽ nghĩ biện pháp đối phó nàng, tiếp đó nàng chỉ sợ phải xuất huyết lớn.
Không sai! Ngay lúc này, thời điểm tất cả mọi người coi là Lăng Tiêu chết rồi, Băng Như Ngọc thua, chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xảy ra. Bình chướng không gian kia lại bị xé rách lần nữa!
"Cái gì?"
Đồng tử mọi người co rụt lại, trong ánh mắt toát ra vẻ không thể tin, thân thể của bọn hắn cũng bắt đầu run rẩy lên.
"Hắn…thế mà hắn xé mở bình chướng không gian từ đằng sau! Gia hỏa này rốt cuộc là ai mà lại có thể làm đến bước này?"
"Thật là đáng sợ. Gia hỏa này quả thực không phải người."
Phải biết, bình chướng không gian là đơn hướng! Nếu như là từ bên ngoài kéo vào bên trong thì đó là một chuyện rất dễ dàng. Thế nhưng mà nếu như từ bên trong kéo ra thì cần có lực lượng cũng không phải là đơn giản như gấp ba gấp ba, ít nhất phải muốn từ gấp năm gấp sáu lần trở lên.
Nói cách khác, thời khắc này Lăng Tiêu phát ra công kích vượt qua lực công kích của Hỏa Tam Thiếu vừa rồi hơn năm sáu lần!
Mà công kích của Hỏa Tam Thiếu cũng đã đầy đủ mạnh mẽ, chớ đừng nói chi là công kích của Lăng Tiêu sẽ mạnh mẽ đến mức nào! Chỉ sợ đổi lại bất kỳ bọn họ đến đỡ một chiêu này thì đều bị miểu sát.
Trong chớp nhoáng này, tất cả mọi người đều đang khiếp sợ.
Rất nhanh, bóng người Lăng Tiêu liền đạp lên vết nứt không gian đi tới, đồng tử Hỏa Tam Thiếu lần nữa co rụt lại, vậy mà quần áo trên người Lăng Tiêu đều không tổn hại chút nào.
Đây cũng chính là nói một chiêu vừa rồi kia của mình ngay cả cương khí phòng hộ của hắn cũng không phá nổi.
Hỏa Tam Thiếu hoàn toàn tuyệt vọng!
"Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi làm sao lại mạnh mẽ như thế? Ngươi đến từ gia tộc nào? Xưng tên ra!"
Lăng Tiêu trợn trắng mắt:
"Ngay cả cương khí hộ thể của ta đều không có phá nổi thì ngươi có tư cách gì hỏi ta đây? Hiện tại, ngươi có thể xéo đi. Đừng ở chỗ này làm phiền ta."
Phách lối, trần trụi phách lối.
Nhưng mà Hỏa Tam Thiếu cũng không có tức giận, nói cách khác là hắn không dám tức giận.
Tuy rất mất mặt thế nhưng mà Hỏa Tam Thiếu không thể không thừa nhận thực lực của Lăng Tiêu không phải mình có thể tuỳ tiện đối phó. Cho nên sau khi hừ lạnh một tiếng, hắn trực tiếp quay người rời khỏi.
"Băng Như Ngọc, lần này coi như số ngươi gặp may. Nhưng mà ngươi nhớ kỹ cho ta, bản thiếu gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi. Về sau cũng có ngày ta nhất định sẽ đem mối thù hôm nay trả lại cho ngươi."
Hỏa Tam Thiếu vừa đi, tâm tình mọi người cũng bỗng có chút bối rối. Hỏa Tam Thiếu có thể nói là chiến lực cao nhất trong bọn họ, thế nhưng mà Hỏa Tam Thiếu đều thất bại, ai còn dám tuỳ tiện đối phó với Lăng Tiêu?
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong ánh mắt lẫn nhau đều tràn đầy do dự.
Lăng Tiêu đặt hai tay sau lưng, cười lạnh một tiếng.
"Thế nào? Không người nào dám tới sao? Không quan hệ, ta có thể cho các ngươi một cơ hội cuối cùng. Tất cả các ngươi lên đi, ta một người đối chiến với tất cả các ngươi!"
Một câu kia vừa nói ra, tất cả mọi người tại chỗ lại giật mình kêu lên.
Thế nhưng mà liên tưởng đến thực lực Lăng Tiêu vừa mới biểu hiện, lại thêm giờ phút này Lăng Tiêu để tất cả bọn hắn cùng tiến lên, bọn họ liền càng thêm chột dạ.
Bởi vì điều này đại biểu với Lăng Tiêu có đầy đủ tự tin đối phó với bọn hắn.
Không được, không thể dễ dàng mắc mưu của hắn như vậy. Mọi người hít thở sâu một hơi, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong ánh mắt đều tràn đầy ý tứ giống nhau.
Cái kia chính là rút lui, không thể cùng tiểu tử này đánh, hắn chính là đồ biến thái.
Hỏa Tam Thiếu mạnh mẽ như vậy đều không có thương tổn đến hắn một phân một hào, bọn họ cộng vào cũng không nhất định có thể chiếm nhiều tiện nghi!
Với lại trọng yếu nhất chính là, thời điểm vừa rồi hắn cùng Hỏa Tam Thiếu đánh, hắn cũng không có ra tay chủ động công kích a!
Nếu như những người mình này đè lên như ong vỡ tổ ép hắn ra tay, bọn họ nói không chừng không chết cũng bị thương!
Ai cũng sợ “dồn thỏ vào đường cùng nó sẽ quay lại cắn người”.
"Hừ, chúng ta đều là người đến từ Thần giới. Làm sao sẽ làm chuyện không biết xấu hổ như vây công một mình ngươi! Chuyện hôm nay ta tạm thời nhớ kỹ, có một ngày ta sẽ tìm các ngươi tính toán rõ ràng món nợ này."
Nói xong, người nói liền chạy nhanh như chớp. Sau khi có người thứ nhất chạy trốn, liền sẽ có người thứ hai, sau đó liền sẽ có người thứ ba.
"Đúng rồi, ta chợt nhớ tới phía trên lãnh địa của ta còn có việc, ta đi trước. Về sau ta lại tính toán món nợ này cùng các ngươi."
Những người khác hoặc nhiều hoặc ít trong lời nói đều có ý tứ này, sau một lát tất cả kẻ địch xâm phạm liền biến sạch.
Thấy cảnh này, Băng Như Ngọc đã hoàn toàn trợn tròn mắt!
Vậy mà Lăng Tiêu chỉ dựa vào lực lượng một người liền đem nhiều cao thủ như vậy đều hù chạy. Mẹ nó, gia hỏa này thật sự là đồ biến thái.
Ngay cả nàng là Đại tiểu thư của một cái gia tộc Thần giới cũng nhịn không được chửi tục!
Không có cách, ai bảo Lăng Tiêu mạnh mẽ như vậy?
Sau khi đánh lui tất cả mọi người, Lăng Tiêu chậm rãi rơi xuống, đi tới bên người Băng Như Ngọc!
"Thế nào? Băng tiểu thư, chuyện ta đáp ứng ngươi cũng không có lừa ngươi a?"
"Hừ!"
Băng Như Ngọc hừ lạnh một tiếng, lại không có trả lời Lăng Tiêu, trong lòng nàng hiện đang tức giận đây.
Lăng Tiêu quá mức mạnh mẽ, đối với nàng mà nói cũng không phải là một chuyện tốt!
Có điều lúc này nàng cũng đánh không lại Lăng Tiêu, cho nên nàng cũng không thể không nhẫn một chút!
Lăng Tiêu tự nhiên là biết trong lòng của nàng có chút không phục. Hắn tự nhiên cũng sẽ không trêu tức nàng. Sau khi cười nhạt một tiếng, hắn lên tiếng lần nữa:
"Chuyện kia ngươi đã đáp ứng với ta, cũng không nên nuốt lời. Ta chẳng mấy chốc sẽ đem những huynh đệ kia của ta đều nhận lại. Đến lúc đó, hi vọng Băng tiểu thư có thể sớm đưa cho ta một khối địa phương, như vậy càng lợi hơn cho việc hợp tác của chúng ta!"
"Biết tồi!"
Sau khi nói hết câu lạnh như băng này, Băng Như Ngọc tức giận xoay người rời khỏi!
Vừa nghĩ tới phải chia cho Lăng Tiêu một bộ phận lãnh địa của mình, nàng đã giận không chỗ phát tiết!
Lăng Tiêu tất nhiên cũng không sợ nàng, cũng không sợ gia tộc khác.
Chỉ là hắn hiện tại cần một chút thời gian để đề thăng lực lượng của mình đạt tới cấp độ đủ để nghiền ép những người khác.
Chỉ có cho đến lúc đó, hắn mới có thể không chút kiêng kỵ trở mặt.
Bởi vì như vậy, Minh Thừa bọn họ sẽ không có nguy hiểm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận