Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 936: Chấn Kinh

Băng Như Ngọc buông lỏng tay ra, mặc dù là để Lăng Tiêu đi chiến đấu, nhưng mà trong lòng của nàng đã chắc chắn rằng nếu như Lăng Tiêu xảy ra chuyện gì không hay thì nàng tuyệt đối sẽ không sống một mình!
Lăng Tiêu đi đến phía trước, Gia chủ Hàn Băng có chút lo lắng hỏi:
"Ngươi có chắc không, tuyệt đối đừng làm ẩu. Ngươi cũng là cường giả cấp bậc Thí Thần, với lại ngươi trẻ hơn hắn rất nhiều, cũng không chiếm cứ bất kỳ ưu thế nào. Hắn có kinh nghiệm tác chiến tuyệt đối phong phú hơn ngươi, hiện tại cũng không có bị bất kỳ thương tổn gì. Còn ngươi, giống như đã bị thương không ít, đúng không?"
Lăng Tiêu gật gật đầu.
"Tuy ta bị một chút thương tổn, nhưng mà cũng không ảnh hưởng tới việc ta đối phó hắn. Lão đầu kia thật sự là quá không biết xấu hổ, nếu như ta không làm thịt hắn, ta sợ ta sau này trong lòng sẽ lưu lại tâm ma."
Gia chủ Hàn Băng nhẹ gật đầu, bên trong ánh mắt toát ra thần sắc thưởng thức.
"Không tệ! Ta trước đó còn đang hoài nghi vì sao Ngọc Nhi sẽ coi trọng ngươi! Nàng là một nữ tử mười phần cao ngạo, đàn ông bình thường căn bản không lọt vào được pháp nhãn của nàng, cho dù là một số thiên tài cũng không có khả năng khiến cho nàng phục! Nhưng mà ngươi lại làm được. Hiện tại xem ra, ngươi thật sự là có tư cách kia."
Gia chủ Hàn Băng khích lệ không hề chỉ là tư chất Lăng Tiêu! Cho dù tư chất của Lăng Tiêu tốt thì hắn vẫn chỉ là một nam nhân bên trong chúng sinh! Nhưng mà hiện tại, Gia chủ Hàn Băng thấy được một mặt khác của Lăng Tiêu.
Một tên nam nhi đầy nhiệt huyết! Một người đàn ông chân chính, có tình có nghĩa, không sợ nguy nan! Nam nhân như vậy, có lúc càng làm cho người ta tin phục hơn so với tư chất!
Sau khi khen ngợi Lăng Tiêu một chút, Gia chủ Hàn Băng liền lập tức vỗ vỗ bả vai Lăng Tiêu, Lăng Tiêu có thể dễ dàng cảm giác được hắn truyền vào cho mình mấy đạo công pháp, cho dù những công pháp kia đối với Lăng Tiêu mà nói là công pháp rất bình thường. Nhưng mà trong lòng Lăng Tiêu hiểu rõ những công pháp này đều là công pháp cực phẩm của gia tộc Hàn Băng.
Điều này khiến hắn cũng bỗng có chút tôn kính đối với Gia chủ Hàn Băng!
Có câu nói nam nhân chân chính đều cùng chung chí hướng. Gia chủ Hàn Băng cũng là một gia chủ có tình có nghĩa, cho nên hắn cũng bớt đi mấy phần khúc mắc đối với Gia chủ Hàn Băng.
"Đa tạ!"
Hắn nhẹ nhàng cám ơn một tiếng, sau đó vòng qua Gia chủ Hàn Băng, đi tới trước mặt Giang Lâm!
Gia chủ Hàn Băng nhìn bóng lưng Lăng Tiêu một chút, lúc này không nhịn được tán thưởng một tiếng.
"Thật sự là anh hùng xuất thiếu niên a! Những lão cốt đầu như chúng ta không có thể sánh được những tiểu hài tử bây giờ!"
Gia chủ khích lệ, để Băng Như Ngọc không nhịn được có chút vui vẻ. Tuy Lăng Tiêu còn chưa có thừa nhận nàng là nữ nhân của hắn, nhưng mà trong lòng nàng đã xem Lăng Tiêu là trượng phu rồi. Gia chủ khích lệ nam nhân của nàng, nàng đương nhiên sẽ cảm thấy cao hứng!
Lăng Tiêu trực tiếp đi tới trước mặt Giang Lâm, hai tay đặt sau lưng, vẻ mặt lạnh lùng, bên trong ánh mắt hiện ra vẻ chán ghét!
Mà gương mặt Giang Lâm thì vừa xem thường cùng dữ tợn!
"Tiểu tử, đừng trách gia gia nhà ngươi không có nhắc nhở ngươi. Thực lực của ta là Thí Thần cảnh. Giết ngươi hoàn toàn không uổng phí bất kỳ chút sức lực gì. Ngươi đánh với ta là hoàn toàn không biết tự lượng sức mình, tự mình muốn chết. Nếu như ngươi muốn giữ lại toàn thây, để cho mình còn có thể lưu lại linh hồn, đầu thai chuyển thế, vậy ngươi liền lập tức quỳ xuống cho ta, như vậy có lẽ ngươi còn có cơ hội chuyển thế đầu thai!"
Dừng một chút, sắc mặt hắn lạnh lùng nói:
"Nhưng mà nếu như ngươi không biết tốt xấu, cũng đừng trách gia gia nhà ngươi không có nhắc nhở ngươi, ta sẽ chém ngươi thành muôn mảnh, nghiền xương thành tro. Để ngươi vĩnh viễn đều không được siêu sinh, càng không nên nghĩ đến việc đầu thai chuyển thế. Thế nào, đã nghĩ kỹ chưa? Nếu như đã nghĩ kỹ thì lập tức quỳ xuống cho lão tử, tự mình ra tay tự sát để tạ tội đi. Bằng không, hậu quả ngươi căn bản không gánh nổi."
Gương mặt Giang Lâm phách lối, dường như mình là cường giả Thí Thần cảnh là vô cùng ngưu! Trong mắt của hắn hoàn toàn không có Lăng Tiêu! Hắn thấy, Lăng Tiêu dám can đảm khiêu chiến hắn chính là muốn chết. Tuy Lăng Tiêu vừa rồi cũng biểu hiện ra thực lực rất mạnh, có thể một chiêu miểu sát mấy đệ tử của mình. Nhưng mà Giang Lâm đã phỏng đoán ở trong lòng, lấy tuổi tác của Lăng Tiêu, thực lực của hắn tối đa cũng chỉ là một cường giả cấp bậc Siêu Thần, loại thực lực này tại rất nhiều gia tộc đều mười phần phổ biến, đệ tử dòng chính của rất nhiều gia tộc đều có thể đạt tới loại thực lực này.
Liền giống như hàng ngũ Hỏa Tam Thiếu, Băng Như Ngọc, cái này rất bình thường, hoàn toàn không có bất kỳ điều gì quá đáng sợ! Đương nhiên, hắn cũng không biết Lăng Tiêu là cường giả Thí Thần cảnh. Dù sao, tại độ tuổi này muốn trở thành cường giả cấp bậc Thí Thần hình như là chuyện không thể nào. Có thể đạt đến tu vi đó chính là thiên tài trong thiên tài, cho nên hắn mới không nghĩ tới.
Lăng Tiêu mặc kệ hắn nghĩ ra sao, dù sao lão cẩu này đã chọc giận hắn, cho nên hắn tuyệt đối sẽ không buông tha cho đối phương. Lăng Tiêu uốn éo cái cổ của mình, phát ra tiếng nổ vang đùng đùng không dứt, ánh mắt Lăng Tiêu lạnh như băng nói:
"Lão cẩu, ngươi đừng nghĩ đến việc gia gia nhà ngươi quỳ xuống nữa. Ngược lại là ngươi, ta khuyên ngươi tốt nhất hiện tại quỳ xuống cho ta. Dựa theo lời ngươi nói làm một lần cho ta, có lẽ ta sẽ cân nhắc giữ lại cho ngươi toàn thây."
Giang Lâm nắm chặt nắm đấm:
"Tiểu hỗn đản, ngươi chớ quá mức. Ngươi cho rằng ngươi là ai mà dám nói với ta như vậy. Ngươi có tin hiện tại ta làm thịt ngươi hay không."
"Không tin!"
Lăng Tiêu khiến không ít người chung quanh cũng nhịn không được phát ra tiếng cười nhạo. Điều này khiến mặt Giang Lâm càng trở nên âm lãnh, cũng càng trở nên khó coi!
"Hỗn đản! Hỗn đản! Ngươi đi chết đi cho ta!"
Dứt lời, Giang Lâm giẫm dưới chân một cái, thân thể dịch chuyển đến trước mặt Lăng Tiêu, hắn không có di chuyển ra sau lưng Lăng Tiêu bởi vì hắn tuyệt đối tự tin với thực lực của mình.
Tuy Lăng Tiêu có thể là cường giả cấp bậc Siêu Thần, nhưng mà hắn cũng tuyệt đối sẽ không sợ hãi. Hắn có đầy đủ tự tin một quyền của mình liền có thể làm cho đối phương ợ ra rắm.
Nhưng mà, hắn làm sao cũng không nghĩ tới thời điểm một quyền của mình đánh ra, Lăng Tiêu thế mà không tránh không né!
Có lẽ là bị mình dọa sợ, hoặc là nói hắn căn bản không thấy nắm đấm của mình, tốc độ của mình đã vượt ra khỏi Siêu Thần cảnh mấy lần!
Giang Lâm không có chút nào hoài nghi động tác của mình đã bị Lăng Tiêu xem thấu.
Ngay tại thời điểm nắm đấm của hắn sắp rơi vào trên mặt Lăng Tiêu, Lăng Tiêu bỗng nhiên đá ra một chân, bởi vì Giang Lâm hoàn toàn không nghĩ tới Lăng Tiêu có thể nhìn thấy nắm đấm của mình, thậm chí còn có thể ra chiêu đối phó mình. Hắn bất ngờ không đề phòng, trực tiếp bị Lăng Tiêu đạp bay ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận