Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 953: Đi săn

Mặc dù không biết những người này có thân phận gì, nhưng mà nếu đã có thể đến cùng Băng Như Ngọc thì tất nhiên cũng là người tương đối quen thuộc một chút.
Hắn còn chưa kịp đi qua chào hỏi, Băng Như Ngọc đã lập tức phát hiện ra hắn! Sau đó nàng lập tức ngừng nói chuyện với những người khác, chạy thật nhanh đến bên người Lăng Tiêu, vui vẻ như đứa bé con vậy.
“Lăng Tiêu, ngươi ra rồi! Ta vừa mới đến liền nghe được sư huynh của ngươi nói ngươi đang bế quan dưỡng thương cùng tu luyện! Ta ở đây đợi một ngày một đêm cũng không có nhìn thấy ngươi đi ra, còn tưởng rằng không thấy được ngươi nữa.”
“Thương thế trước đây của ta tương đối nghiêm trọng, cho nên cần thời gian chữa trị càng dài. Để cho ngươi chờ lâu rồi, xin lỗi!”
“Khách khí với ta như vậy làm gì? Còn nữa, ngươi chữa trị thương thế cũng là đang làm chính sự, ngược lại là ta không nên tới quấy rầy ngươi. Đúng rồi, vết thương trên người của ngươi đã chữa trị đến trình độ nào rồi? Có khỏi hẳn hay không?”
Lăng Tiêu nhẹ gật đầu.
“Cũng sắp rồi, nếu như không ngoài dự liệu thì qua hai ngày nữa liền có thể chữa trị toàn bộ.”
“Vậy thì quá tốt rồi. Chúc mừng ngươi!”
Băng Như Ngọc một mặt chân thành, sau đó ngay lúc này từ phía sau của nàng lại chậm rãi truyền tới một đạo âm thanh âm dương quái khí.
“Băng sư muội. Đây chính là siêu cấp thiên tài vừa mới tiến vào tông môn mà bọn hắn nói tới sao?”
Băng Như Ngọc nhẹ gật đầu.
“Không sai, chính là hắn. Ta giới thiệu một chút, hắn gọi là Lăng Tiêu. Lăng Tiêu, mấy vị này cũng là sư huynh sư tỷ của Hàn Tinh Cung chúng ta! Bọn hắn đều tiến vào Hàn Tinh Cung sớm hơn so với chúng ta một bước, tuy nhiên bọn hắn trước đó cũng thuộc mấy gia tộc khác, cho nên cũng đều quen thuộc với ta một chút. Vị này là Hoàng Thiên sư huynh, vị này là Nguyễn Thủy sư huynh, vị này là u Dương Thanh Thanh sư tỷ, còn vị này lại là Chư Cát Ôn của gia tộc Chư Cát. Nói cho ngươi một cái bí mật a! Gia Cát sư huynh cũng là một thiên tài rất cường đại, hắn bây giờ chỉ có chừng bốn mươi tuổi, nhưng mà thực lực cũng không thua kém ngươi, tu vi cũng là Thí Thần cảnh!”
Lăng Tiêu nhẹ gật đầu, chào hỏi một tiếng với đám người kia!
“Chào mọi người!”
Đám người cũng đều nhao nhao mở miệng.
“Chào ngươi, hoan nghênh ngươi gia nhập vào Hàn Tinh Cung chúng ta!”
“Không nghĩ tới siêu cấp thiên tài trong tông môn thế mà còn là hảo bằng hữu của Băng Như Ngọc, cũng cho những người chúng ta dính phải ánh sáng, được đi theo nhận biết một lần.”
Hoàng Thiên có vẻ là người tương đối hiền hoà, ưa thích nói đùa. Tính tình những người khác đều tương đối bình thản. Tuy nhiên Lăng Tiêu cũng chú ý tới Chư Cát Ôn có thực lực Thí Thần cảnh kia, sắc mặt tương đối lãnh ngạo, có thể là bởi vì thực lực của hắn mạnh hơn so với người khác một chút a. Dù sao, người có chút tài năng lúc nào cũng muốn kiêu ngạo một chút!
Tuy nhiên hắn cũng không có để ý nhiều, mọi người chỉ là đồng môn sư huynh đệ thông thường mà thôi, ngày bình thường cũng không gặp đến vài lần, tự nhiên cũng không có cảm tình gì mà nói, cho nên cũng không cần lôi kéo làm quen quá nhiều.
“Đúng rồi, Lăng Tiêu, ta tới tìm ngươi có chuyện.”
“Chuyện gì?”
“Chúng ta muốn rời tông môn, đi ra bên ngoài săn Thần thú. Thương thế của ngươi không phải đã khôi phục một chút sao? Như thế nào? Có hứng thú cùng chúng ta đi ra ngoài dạo chơi một chút hay không?”
“Điều này....”
Lăng Tiêu lại nhíu mày.
“Ngươi có nói qua chuyện này với sư phụ của ta chưa? Không nói một chút hẳn là không phù hợp với quy củ a?”
Mặc dù trong lòng Lăng Tiêu cũng sẽ không đúng nghĩa nhận Băng Lam Tâm làm sư phụ của mình, tuy nhiên từ đầu đến cuối Băng Lam Tâm trợ giúp cho mình không ít. Hơn nữa đòi hỏi dược liệu của tông môn cũng đều là dược liệu tốt nhất.
Lăng Tiêu cũng không muốn không tôn trọng nàng, làm cho nàng có chút khó xử! Tuy nhiên, Băng Như Ngọc lại hiểu ý, nở nụ cười.
“Ngươi yên tâm đi, chút chuyện nhỏ này thì ta chắc chắn đã sớm bắt chuyện qua rồi. Cô cô ta đã đồng ý, nàng nói chỉ cần sau khi ngươi bế quan đi ra, dưới tình huống gần như hoàn toàn khôi phục liền có thể tự quyết định có đi cùng chúng ta hay không?”
Lăng Tiêu gật gật đầu.
“Được rồi. Vậy ta liền đi cùng các ngươi. Trái lại cũng nhàn rỗi, ở đây cũng không có việc gì làm.”
“Được! Vậy chúng ta mau đi đi. Thừa dịp bây giờ mới là buổi sáng, chúng ta đuổi tới phụ cận rừng sâu cũng không tốn bao nhiêu thời gian.”
Lăng Tiêu nhẹ gật đầu.
“Được! Vậy thì lập tức lên đường đi. Các ngươi ở phía trước dẫn đường, ta đi theo ở phía sau.”
“Ừ!”
Băng Như Ngọc nhẹ gật đầu, quay đầu nói một tiếng với đám người, mọi người lập tức bay ra sơn môn, nhanh chóng bay đi hướng về một góc phương hướng Đông Nam!
Bởi vì thực lực mọi người đều rất cường đại, tốc độ phi hành rất nhanh. Cho nên tất cả mọi người vượt qua khoảng cách vạn dặm cũng không có hao phí quá nhiều thời gian.
Vùng rừng rậm này vô cùng hùng vĩ, diện tích lãnh thổ bao la, một mắt nhìn không thấy bờ, cũng không biết lớn bao nhiêu.
Băng Như Ngọc giới thiệu cho Lăng Tiêu, nói:
“Rừng rậm này thuộc về mấy cái tông môn! Phạm vi của nó vô cùng rộng lớn, cụ thể lớn bao nhiêu thì chúng ta cũng không biết. Tuy nhiên ta biết là Thần thú trong này đặc biệt nhiều, hơn nữa chất lượng đều đặc biệt thượng thừa. Giá cả mua bán của Thần thú, Thần đan cùng da lông xương cốt tiên huyết từ chỗ khác chỗ lấy được cũng không xem như rất nhiều. Nhưng mà trong này liền đặc biệt đắt đỏ! Một đầu Thần thú cùng cấp bậc ít nhất có thể đủ bù đắp được ba đầu Thần thú cùng cấp bậc bên ngoài.”
Điều này khiến Lăng Tiêu không khỏi có chút hiếu kỳ!
Rừng rậm này nhìn qua cũng không có chỗ nào đặc biệt, không nghĩ tới thế mà Thần thú bên trong lại thuần khiết như vậy!
Xem ra trong này khẳng định có bí mật gì mà người khác không biết.
Lúc này, u Dương Thanh Thanh kia mở miệng nói:
“Mặc dù rừng rậm này giống như không có cái gì, nhưng mà sau khi đi vào thì các ngươi liền biết bên trong hết sức nguy hiểm. Có rất nhiều Thần thú tương đối nhỏ có thể thực lực không phải rất cao, thế nhưng mà nắm giữ độc tính rất mạnh. Một khi nhiễm phải thì trong thời gian ngắn không cách nào thoát khỏi, đến lúc đó liền sẽ ảnh hưởng cực lớn đến lực chiến đấu của chúng ta, cho nên mọi người nhất định phải cẩn thận. Không nên khinh thường bất kỳ một Thần thú nào trong này!”
“Nhất là Lăng sư đệ, ngươi mới đến cho nên có thể không rõ ràng mấy sự tình này lắm. Vì vậy ngươi phải càng chú ý hơn. Ta không có ý tứ gì khác, chỉ là muốn cam đoan tất cả mọi người đều an toàn, để chúng ta có thể bình an trở về!”
Lăng Tiêu gật gật đầu.
“Yên tâm đi! Chút quy củ ấy ta cũng hiểu. Ta liền đứng tại phía sau của các ngươi, nếu như các ngươi ra tay thì ta liền ra tay, nếu như các ngươi không ra tay mà nói thì ta cũng sẽ không ra tay.”
“Thế thì không còn gì tốt hơn.”
Đám người thấy Lăng Tiêu khiêm tốn như vậy thì cảm thấy hết sức hài lòng! Dù sao, cho dù một người có thiên tài thế nào, nếu như hành sự làm cho người ta chán ghét thì người khác cũng sẽ không có hảo cảm gì đối với hắn.
Mà xem như một người tương đối bình thường, chỉ cần hắn tương đối khiêm nhường thì có thể hoà thuận với mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận