Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 961: Áp bách

Tiếng ra lệnh vừa vang lên, các đệ tử Liệt Hỏa Thần Tông liền đồng loạt ra tay. Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ không trung, đều là các loại quang mang. Đó là do các loại công kích nguyên tố huyễn hóa ra.
Tuy rằng trong những công kích này, có mạnh có yếu. Nhưng mà nhiều như vậy, đồng thời rơi xuống, cũng đủ cho bọn họ chật vật chống đỡ.
“Các ngươi đều từ bỏ việc tấn công đi, mau mau ngưng tụ lực lượng của tất cả lại, hóa thành phòng hộ tráo tới chống đỡ.”
Lăng Tiêu nói xong câu này, dưới chân dậm một cái, thân hình trực tiếp bay lên giữa không trung, đôi tay cầm kiếm, điên cuồng phách chém.
Theo hắn mỗi một chiêu kiếm quang đánh ra, đều sẽ hóa thành một loại màu sắc năng lượng khác nhau, cùng với những chiêu thức từ không trung phía trên áp xuống kia, đối đánh nhau.
Mấy trưởng lão Liệt Hỏa Thần Tông, nhịn không được hơi hơi nheo mắt lại.
“Người này thật sự rất lợi hại. Cư nhiên có thể đơn độc đối kháng nhiều người của chúng ta như vậy, còn có thể không rơi xuống hạ phong. Kiên trì lâu như vậy. Quả thực làm người ta không thể tưởng tượng được.”
“Không nghĩ tới lúc này đây, còn bắt được một con cá lớn như thế. Hôm nay cho dù như thế nào, cũng không thể để cho hắn đào tẩu. Nói cách khác, mấy người chúng ta lần này gặp phiền toái lớn rồi.”
“Phải.”
“Ầm ầm ầm....”
Tại chớp mắt lúc đó, không trung phía trên nổ mạnh ra vô số đạo quang mang. Sóng xung kích do những chiêu thức đó va chạm sinh ra lan xuống mặt đất, trực tiếp khiến mặt đất xuất hiện một cái hố to. Ngay cả phòng hộ tráo của bốn người Băng Như Ngọc cũng có chút chống đỡ không nổi, muốn tan vỡ ra.
“Lăng Tiêu, chúng ta sắp chống đỡ không nổi nữa. Cứ tiếp tục như vậy, tất cả chúng ta sẽ phải táng thân ở chỗ này.”
Lăng Tiêu vừa công kích, vừa nhìn một màn này, la lớn:
“Ta biết rồi. Băng Như Ngọc, ta sẽ cho ngươi một cái trận pháp, ngươi lập tức bố trí, trận này thành có thể giúp các ngươi có thể sử dụng không gian khiêu dược chạy thoát thân.”
Nói xong, hắn búng tay bắn ra, một cái kim quang, cấp tốc đi vào não hải của Băng Như Ngọc, sau đó, Băng Như Ngọc nhanh chóng bố trí trận pháp.
Thấy một màn như vậy, sắc mặt của mấy trưởng lão Liệt Hỏa Thần Tông liền nháy mắt biến đổi.
“Không tốt, ngàn vạn lần không thể cho bọn họ đào tẩu. Lập tức ngăn cản bọn chúng cho ta. Bằng không, chúng ta về sau liền thảm.”
“Vâng.”
Sau khi trưởng lão Liệt Hỏa Thần Tông ra lệnh, công kích của đám đệ tử liền trở nên nhanh hơn, trong đó một bộ phận đệ tử trực tiếp nhắm ngay đám người Băng Như Ngọc mà tấn công.
“Hỗn trướng.”
Lăng Tiêu hừ lạnh một tiếng, động tác trên tay, cũng theo đó nhanh hơn. Lực lượng của hắn vốn đã cuồn cuộn không ngừng, hơn nữa hắn có tu vi Sáng Thần cảnh, lực công kích siêu thoát kẻ đồng cảnh giới bình thường, quả thực chính là một cỗ máy chiến đấu.
Ầm ầm ầm....
Cuồng bạo lực lượng liên tục nổ vang, nhiều người như vậy hoàn toàn không có một cơ hội né tránh. Rất nhiều đệ tử Liệt Hỏa Thần Tông bị Lăng Tiêu giết chết đương trường.
Thấy một màn như vậy, mấy trưởng lão kia cũng là sắc mặt đại biến.
“Hỗn đản đáng chết. Chết cho ta.”
Nói xong, mấy người đồng thời ra tay đối kháng Lăng Tiêu.
Rất rõ ràng, mấy người bọn họ muốn cùng nhau ra tay, áp chế Lăng Tiêu. Tuy nhiên đáng tiếc chính là, tuy rằng mọi người đều là Sáng Thần cảnh, nhưng mà, Lăng Tiêu cũng không phải dễ dàng đối phó như vậy.
Hắn khẽ quát một tiếng, lực lượng trên người liền trong thời gian ngắn đột phá tới cực hạn, điên cuồng chém giết.
Trong khoảng thời gian ngắn, khiến mấy gia hỏa kia không làm gì được.
“Cái gì?”
“Đây là đang đùa sao ? Tên tiểu tử thúi này với chúng ta đều là cùng cảnh giới, như thế nào lực công kích của hắn lại mạnh hơn nhiều như vậy? Hơn nữa còn cuồn cuộn không ngừng. Chẳng lẽ linh lực của hắn không khô kiệt hay sao?”
Tận dụng cơ hội này, Băng Như Ngọc ở phía dưới, cũng đã nhanh chóng bố trí xong trận pháp, sau đó, nàng thúc giục trận pháp, hướng Lăng Tiêu la lớn:
“Lăng Tiêu, ngươi nhanh tiến vào a. Trận pháp đã kích hoạt rồi, chúng ta mau chạy thôi.”
Lăng Tiêu vừa công kích, vừa la lớn:
“Các ngươi đi trước đi, ta lưu lại. Trận pháp này không thể để lại cho bọn chúng, nói cách khác, sẽ bị bọn chúng lợi dụng để đuổi theo chúng ta, tới lúc ấy, trận pháp này còn có ý nghĩa gì nữa?”
“Ngươi nói gì?”
Băng Như Ngọc đại kinh thất sắc, lập tức mở miệng lớn tiếng hô:
“Không được. Chúng ta tuyệt đối không thể đủ làm ngươi một người lưu lại nơi này. Ngươi muốn cùng chúng ta cùng nhau đi, bằng không ta sẽ không đi.”
“Ngươi bớt nói lời vô nghĩa đi. Lập tức đi mau, đừng lãng phí cơ hội mà ta sáng tạo cho các ngươi.”
Nói xong, Lăng Tiêu búng tay bắn ra, hoàn toàn kích hoạt trận pháp. Trận pháp này vốn dĩ là hắn nói cho Băng Như Ngọc, cho nên, hắn tự nhiên cũng có thể khống chế dễ như trở bàn tay.
Nhưng ngay lúc này, một đệ tử Liệt Hỏa Thần Tông đã nhảy tới bên cạnh trận pháp.
“Muốn chạy? Đi chết đi.”
Thấy hắn muốn phá hư trận pháp, mọi người đại kinh thất sắc. Loại trận pháp truyền tống không gian này, một khi bị phá hư, rất có khả năng sẽ làm người bên trong trận pháp bị vây chết trong hư không trên đường đi.
“Không tốt.”
Ngay lúc nghìn cân treo sợi tóc, U Dương Thanh Thanh đột nhiên từ trong trận pháp nhảy ra ngoài, một tay đánh lui đối phương.
Mà cũng đúng thời khắc đó, trận pháp phát ra một trận ánh sáng màu trắng bạc, trực tiếp truyền tống ba người Băng Như Ngọc, Hoàng Thiên, Nguyễn Thủy rời khỏi.
Nhưng U Dương Thanh Thanh lại không kịp chạy trốn. Bởi vì rất nhiều đệ tử Liệt Hỏa Thần Tông đã tiến lên vây quanh.
Bọn họ liền trước tiên công kích thẳng vào trận pháp.
“Đáng chết.”
Nếu như cho bọn chúng tiến vào trong cái trận pháp kia mà nói, nhất định sẽ đuổi theo Băng Như Ngọc các nàng. U Dương Thanh Thanh, ngươi tuyệt đối không thể cho bọn chúng đuổi theo.
Nói cách khác, nhiều người như vậy mà qua cùng, Băng Như Ngọc các nàng liền chết chắc.
Một khi bọn họ chết hết, chuyện ở nơi này, liền không còn người nào có cơ hội trở về báo cáo cấp tông môn.
Thật sự tới lúc ấy mà nói, bọn họ những người này quả thật chết quá oan uổng.
Hít sâu một hơi, nàng trực tiếp một kiếm phá hủy trận pháp.
Dù nàng không thể chạy trốn được, cũng không thể để cho đám người này lợi dụng trận pháp đuổi theo.
Oanh ——.
Trận pháp trực tiếp bị một kiếm phá hủy, mặt khác cũng khiến đệ tử Liệt Hỏa Thần Tông xung quanh hoàn toàn bạo nộ.
“Hỗn trướng. Giết ả cho ta.”
Đám người vây quanh bắt đầu tiến lên, định phải khiến U Dương Thanh Thanh bồi mạng tại đây.
Tuy nhiên, liền ngay lúc này, Lăng Tiêu từ trên đỉnh đầu, một kiếm chém xuống, linh lực trực tiếp bức lui đám người vây quanh.
Sau đó, hắn hạ xuống, trước tiên một tay ôm lấy U Dương Thanh Thanh, rồi bay nhanh về phía rừng rậm.
“Hỗn trướng. Truy cho ta. Ngàn vạn lần không được buông tha hai tên đó. Mau đuổi theo, giết chết bọn chúng cho ta.”
Các trưởng lão Liệt Hỏa Thần Tông dị thường bạo nộ, hận không thể tự tay xé hai người Lăng Tiêu thành mảnh nhỏ.
Vịt sắp nấu chín, lại còn để bay mất. Quả thực là muốn tức chết mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận