Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 962: Hồi mã thương

Nhóm người Liệt Hỏa Thần Tông đuổi theo ở phía sau, điên cuồng loạn tạc, những nơi đi qua, nơi nơi đều là tiếng nổ mạnh cùng lửa cháy, bọn họ những người này đã giết đến đỏ mắt rồi.
Lăng Tiêu không chỉ nghịch thiên tới cực điểm, đồng thời hắn cũng hoàn toàn chọc giận những người này.
Vốn dĩ những người này muốn giết tất cả bọn họ, nhưng kết quả cuối cùng thì trừ bỏ Gia Cát Ôn, bọn họ đều không có ai chết cả, cái này quả thực là quá làm người nghẹn khuất.
Mặt khác, nếu như để bọn Băng Như Ngọc trốn về Hàn Tinh Cung thành công, Hàn Tinh Cung tuyệt đối sẽ tự mình tìm đến Liệt Hỏa Thần Tông vấn tội. Đến lúc đó, bọn họ những người này liền gặp phiền toái lớn. Nếu không giết bọn chúng, quả thực tâm khó bình.
Hơn nữa việc quan trọng nhất không chỉ có thế, tên Lăng Tiêu kia, thiên phú của hắn thực quá đáng sợ. Cho dù là mình đám người sau khi trở về không chịu bất kỳ trừng phạt gì, nhưng chỉ cần không có giết chết được Lăng Tiêu, để người này có thời gian trưởng thành, hắn ngày sau nhất định sẽ trở thành một phương đại năng.
Mà tới rồi lúc ấy nói, chỉ sợ, bọn họ còn gặp phiền toái lớn hơn.
Đoàn người này là giết đỏ cả mắt rồi.
“Nhanh lên cho ta, nhất định không thể buông tha hắn. Nếu hắn chạy thoát, chúng ta tất cả mọi người đừng mong sống tiếp, càng đừng nghĩ trở lại Liệt Hỏa Thần Tông.”
Mệnh lệnh đưa ra ngày càng ác liệt, khoảng cách truy kích cũng càng ngày càng gần.
Lăng Tiêu mang theo U Dương Thanh Thanh, ở trong rừng, vì di chuyển với tốc độ cao, nên cảnh tượng bên cạnh, không ngừng cuồn cuộn lui về phía sau.
Sắc mặt U Dương Thanh Thanh bỗng có chút lo lắng.
“Lăng Tiêu. Nếu không ngươi cứ buông ta ra đi. Lấy tốc độ của ngươi, bọn họ nhất định đuổi không kịp ngươi. Nhưng mà ngươi vẫn mang theo ta mà nói, không chỉ là tốc độ sẽ giảm bớt. Đồng thời, linh lực mà ngươi tiêu hao cũng sẽ lớn hơn nữa. Hai chúng ta. Ít nhất cũng phải có một người sống sót.”
“Bớt nói nhảm. Ta chắc chắn sẽ không buông ngươi, chuyện vứt bỏ đồng bạn, ta không làm được.”
Thời khắc này, ở gần nhìn khuôn mặt anh tuấn của Lăng Tiêu, U Dương Thanh Thanh, trái tim không hiểu sao lại đập nhanh hơn.
Lăng Tiêu chính là loại người như vậy, luôn là có thể làm người động lòng. Không chỉ là bởi vì hắn thực ưu tú,, đồng thời cũng là vì, nội tại, khí chất, hay mỗi lần giơ tay nhấc chân của hắn, lúc nào cũng phát ra một loại cảm giác khiến người ta an tâm, làm người khó có thể ngăn cản.
Tuy nhiên, Lăng Tiêu sở dĩ không buông nàng ra, cũng không chỉ là bởi vì nhân phẩm của hắn, đồng thời cũng là vì, linh lực của hắn, cuồn cuộn không ngừng, liên miên không dứt. Hắn cùng người thường không giống nhau, hắn căn bản không cần lo lắng linh lực sẽ khô kiệt.
Lúc này, đám người kia đã đuổi tới phía sau.
Trong đó, có vài người, cũng là Sáng Thần cảnh, cho nên hoàn toàn có thể bắt kịp tốc độ của Lăng Tiêu. Còn về phần những đệ tử bình thường, bọn họ liên hợp lại, chuyên chú phi hành, ngưng tụ lực lượng với nhau, cũng không chậm hơn cao thủ bao nhiêu.
“Lăng Tiêu. Bọn họ sắp đuổi kịp rồi.”
Lăng Tiêu nhịn không được nhíu mày, đột nhiên, hắn dừng bước, sau đó, ngay chớp mắt lúc đó, Lăng Tiêu nhanh chóng đẩy U Dương Thanh Thanh về phía trước, lại ngưng tụ lực đạo toàn thân, một kiếm chém về phía sau.
“Oanh ——.”
Một tiếng nổ lớn vang lên, không ít đệ tử Liệt Hỏa Thần Tông, đương trường bị cuốn vào trong vụ nổ lớn đó.
Những trưởng lão có thực lực tương đối mạnh mẽ thì tương đối tốt, chỉ phải chịu một ít vết thương nhẹ. Nhưng còn những đệ tử đó thì không có vận khí tốt như vậy. Thực lực của bọn họ vốn đã xa xa không bằng Lăng Tiêu, dưới một chiêu này đã chết vài cao thủ Liệt Hỏa Thần Tông.
“Mẹ nó. Lên cho ta, giết chết tiểu tử thối này.”
Toàn bộ đoàn người Liệt Hỏa Thần Tông đều đã phẫn nộ tới rồi cực điểm, giống như một đám sói đói, bay nhanh đem Lăng Tiêu vây quanh.
U Dương Thanh Thanh, sắc mặt bỗng cả kinh.
“Lăng Tiêu, cẩn thận a.”
Nàng vừa hô lên những lời này, Lăng Tiêu cũng đã cùng đối phương giao thủ. Chuẩn xác mà nói, là hắn đạp về phía trước, chủ động ứng chiến.
Khóe miệng đám người Liệt Hỏa Thần Tông bỗng đồng loạt giương nhẹ.
“Ha ha ha... Muốn tìm chết. Nếu tự ngươi đã tìm chết, thì đừng trách chúng ta. Các huynh đệ, lên cho ta, không cần nương tay. Giết chết hắn.”
Ầm ầm ầm....
Lăng Tiêu đơn thương độc mã, sau khi xâm nhập vào trong, hỏa lực toàn bộ khai hỏa, bằng lực lượng mạnh mẽ, điên cuồng chiến đấu, trong nháy mắt đã chém giết cùng vài tên trưởng lão Liệt Hỏa Thần Tông.
Một trưởng lão Liệt Hỏa Thần Tông nhịn không được cười lạnh một tiếng.
“Tên ngốc này. Hắn vừa xông vào liền đã khai hỏa toàn bộ hỏa lực, hoàn toàn không lưu lại bất kỳ đường sống gì cho mình. Ta xem hắn lát nữa, lực mới chưa sinh, hắn ứng phó thế nào?”
Nhưng, đáng tiếc chính là, khả năng chiến đấu của Lăng Tiêu xa xa vượt qua bọn họ đoán trước. Bởi vì lực lượng của Lăng Tiêu cuồn cuộn không dứt, cho nên cũng không xuất hiện tình huống, sau khi đánh xong một chiêu, lực lượng trong khoảng thời gian ngắn sẽ khô kiệt.
Bởi vậy, mỗi một chiêu công kích của hắn, đều đánh ra mười phần sức mạnh.
“A ——.”
“A ——. Cứu mạng a.”
Những đệ tử Liệt Hỏa Thần Tông, một người tiếp một người kêu thảm thiết, sắc mặt của đám người trưởng lão đều khó coi tới cực điểm.
“Sao có thể? Gia hỏa này rốt cuộc là tu luyện như thế nào? Sao hắn có thể công thủ hoàn mỹ như vậy được, ngay cả cực nhỏ sơ hở cũng không có?”
“Mọi người cẩn thận một chút, tiểu tử này không tầm thường, ta từ lúc bắt đầu đã chú ý tới. Mọi người nhất định phải cẩn thận, nếu không, mặc dù chúng ta đều là Sáng Thần cảnh tu vi, cũng rất có khả năng sẽ chết dưới tay hắn.”
Thời điểm câu này được nói ra, những đệ tử cấp thấp của Liệt Hỏa Thần Tông, cũng không sai biệt lắm đã bị Lăng Tiêu giết sạch rồi.
Thấy một màn như vậy, bất kể là đám người trưởng lão Liệt Hỏa Thần Tông đứng gần đó, hay là U Dương Thanh Thanh ở nơi xa, đều nhịn không được kinh hồn táng đảm một trận .
Tên này quả thực không phải người a. Đồng cảnh giới. Đồng tu vi. Thực lực của hắn hình như mạnh hơn người khác không ít đâu.
“Mau. Dùng trận pháp vây khốn hắn. Đừng cho hắn tới gần chúng ta.”
Một vị trưởng lão, nhanh chóng phản ứng lại, các trưởng lão khác, lập tức nghe theo mệnh lệnh.
Năm người liền kết hợp thành trận pháp, ngay chớp mắt đó, Lăng Tiêu rất nhanh đã công kích về phía bọn họ.
“Mau phòng ngự.”
Đám người hô to một tiếng, lập tức thi triển phòng ngự.
Mà thừa cơ hội này, Lăng Tiêu cư nhiên tránh đi bọn họ, nhảy dựng lên, nhảy ra khỏi vòng vây của bọn họ, lại một lần mang theo U Dương Thanh Thanh trốn chạy.
Thời khắc này, bất kể là U Dương Thanh Thanh, hay là mấy người trưởng lão, đều có chút há hốc mồm.
“Ơ hay. Tên tiểu tử thúi cũng quá không biết xấu hổ đi. Đánh xong liền chạy thì còn gì gọi là anh hùng hảo hán?”
“Hắn là cố ý. Cố ý giết chết những đệ tử đó của chúng ta, làm chúng ta những người này không thể hồi tông môn bàn giao. Tuyệt đối không thể buông tha hắn. Nhất định phải giết chết hắn. Hắn là đang nhục nhã chúng ta.”
Chờ tới lúc bọn họ nhận ra, hai người kia đã chạy được một khoảng khá xa.
Đám người lúc này mới mau chóng tiếp tục đuổi theo.
U Dương Thanh Thanh nhịn không được nhếch miệng cười xấu xa nói:
“Ngươi người này, thật đúng là đủ lưu manh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận