Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 824

"Cháu sẽ không bị người ta lừa nữa, bà xem, đây là thứ mà cháu tìm kiếm được đấy. Chỉ có tám trăm nghìn thôi. Bà nội, cháu của bà bây giờ không bị người ta lừa gạt nữa, còn lừa gạt được người khác nữa… Khụ, ý cháu là có thể mua được đồ cổ của người không biết nhìn hàng rồi."
Tay của Hứa Nam Nam run run, nhận lấy món quà: "Đứa cháu ngoan, rất ngoan, rất giỏi."
Bữa tiệc mừng thọ của người phụ nữ thép ấy cuối cùng cũng kết thúc trong bầu không khí con cháu quây quần và hiếu thuận. Rất lâu sau đó, mọi người vẫn say sưa bàn tán về chuyện này như cũ. Gia phong nhà họ Lâm nghiêm cẩn, những đứa con được nuôi dạy đều là rồng phượng.
Bầu không khí ở nhà họ Lâm cũng vô cùng tốt, chỉ có duy nhất một ngoại lệ đó là đứa cháu thứ hai, bà cụ cảm thấy đứa cháu thứ hai trưởng thành rồi, không nên nuông chiều nữa. Những ngày tháng hưởng thụ sung sướng này nên kết thúc thôi. Tiền tiêu vặt gì chứ, không thể cho thêm nữa. Còn nữa, những lúc Tiểu Bảo không có việc gì thì phải dạy dỗ cậu ta nhiều hơn, đã lớn rồi thì đừng nên chơi bời lêu lổng nữa.
Thấy đứa cháu thứ hai khóc không ra nước mắt bị Tiểu Bảo đưa đi, Hứa Nam Nam mới thở dài một hơi.
Ngoan đi, bà nội cháu suýt chút nữa đã quên chuyện này rồi, thế mà cháu vẫn còn có gan để nhắc bà đấy.
Thằng nhóc thối, quân tử báo thù sáu mươi năm chưa muộn.
Chẳng qua là, Hoài Cổ hiện giờ nên liên lạc với "cô" rồi chứ. Hứa Nam Nam rất muốn nói chuyện với người đó, nhưng nhớ đến chuyện cửa hàng Taobao biến mất hẳn vào lần trước, bà cũng không dám nữa.
Quy luật của cuộc sống ai cũng không thể nói chắc được, có lẽ không nên nhúng tay vào, thuận theo tự nhiên vậy.
Chuyện của người trẻ thì cứ để cho người trẻ tự giải quyết, bà hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc thôi.
Hứa Nam Nam rảnh rỗi quá nên nghĩ nhiều quá rồi.
Trình độ công nghệ bây giờ rất cao, không nói cái khác, chỉ nói đến ngay cả vận chuyển Taobao mà cũng có thể vận tải đường giao thông dưới lòng đất, thực hiện công nghệ vận chuyển không người lái. Nếu điều này còn làm ra được thì liệu còn có thể nghiên cứu ra công nghệ cao cấp hơn không đây.
Hứa Nam Nam đột nhiên thấy say mê hứng thú với công nghệ. Đặc biệt là công nghệ du hành xuyên thời gian.
Để thực hiện những mong muốn của mẹ trong những năm này, Nhị Bảo đã tìm các nhà khoa học trên khắp thế giới để giúp mẹ làm nghiên cứu thời gian và không gian.
Tuy anh cảm thấy công nghệ này vô cùng mong manh, nhưng chỉ cần mẹ thích là được.
Ba năm sau, cuối cùng Hứa Nam Nam đã thấy được công nghệ trí não mà Cổ Lỗ Sĩ đã từng nói qua. Máy tính điều khiển bằng cách sử dụng sóng não. Giống như một cái mũ đội lên đầu, nhắm mắt lại, không cần đánh chữ, trong đầu nghĩ cái gì thì những thứ đó sẽ được thực hiện.
Tinh thần Hứa Nam Nam không tốt, cảm thấy thứ này mình không dùng được, vứt cho cháu mình chơi.
"Thưa bà, công nghệ hàng đầu này có thể chuyển đổi thành trí thông minh, chúng ta có thể sử dụng một nền tảng nào đó để làm thử nghiệm. Chẳng hạn như nền tảng Taobao, bây giờ mua sắm tại nhà rất nhiều, chúng ta có thể làm một nền tảng Taobao nằm ở trong đầu, đầy đủ các trí tuệ và tính năng."
Người phụ trách dự án du hành xuyên thời gian nói.
Có quỷ mới biết anh ta nghiên cứu du hành xuyên thời không rất chăm chỉ, phải làm thế nào để làm ra được công nghệ dịch chuyển và trí não này.
Hứa Nam Nam nghe xong thì ngẩn người: "Còn có thể làm như vậy sao?"
"Thưa bà, bà phải tin rằng khi khoa học công nghệ đạt đến tầm cao nhất định, nó sẽ không khác bất kỳ chuyện hoang đường nào." Gương mặt của nhà khoa học chứa đầy sự say mê.
"Được rồi, cứ làm cái này, làm cái này đi."
Dự án này nói thì dễ, làm thì khó.
Lại mất thêm mười năm, thứ đồ đó mới làm xong. Hứa Nam Nam còn chưa kịp vui mừng thì được báo cho hay rằng, thử nghiệm xảy ra sự cố.
Nhà khoa học phụ trách dự án này không thể tin được: "Thật không thể tưởng tượng nổi, đường hầm thời không đột nhiên xuất hiện. Nó bị hút vào rồi."
Hứa Nam Nam vô cảm nói: "Cửa thời gian và không gian thì sao?"
"Chúng tôi cũng đang tìm. Cỗ máy thời gian hình như có vấn đề. Bà biết đó, bởi vì thứ này có liên quan đến định luật không gian và thời gian…"
Hứa Nam Nam duỗi tay ra: "Dừng lại, tôi muốn biết là, dự án này rốt cuộc như thế nào rồi?"
Tất cả các nhà nghiên cứu cúi đầu: "Rất tiếc khi phải nói với bà rằng chúng tôi phải lật ngược tất cả vấn đề và làm lại."
Hứa Nam Nam nín lặng.
Thật sự coi bà là mụ yêu tinh bất tử sao!
Người phụ trách dự án cứu vãn: "Chúng tôi sử dụng tần số sóng não của bà để thực hiện, có lẽ nó sẽ tìm kiếm sóng não của bà rồi sẽ trở về lại."
Hứa Nam Nam đứng dậy, chắp tay sau lưng rời đi.
"Cứ vậy đi, rất tốt."
Vừa ra khỏi cửa của sở nghiên cứu, Lâm Thanh Bách chống gậy, đứng bên cạnh chiếc ô tô bay đợi bà.
Thấy cảnh này, Hứa Nam Nam đột nhiên mỉm cười.
Lâm Thanh Bách đi tới dắt tay bà, hai bàn tay nhăn nheo đan vào nhau, giống như một đôi tình nhân trẻ đang yêu nhau.
Lâm Thanh Bách cười nói: "Cười cái gì đấy?"
"Đột nhiên tôi nhớ lại chuyện mỗi ngày ông đạp xe đạp đến đón tôi trước đây lúc ở hầm mỏ Nam Giang. Bây giờ "súng bắn chim thay bằng đại bác" rồi đấy." Trong mắt bà chứa đầy kỷ niệm.
Lâm Thanh Bách dường như cũng nhớ lại những chuyện rất lâu rất lâu trước đây.
Lúc đó ông dắt chiếc xe đạp chờ trước mỏ, nhìn vào bên trong cửa lớn, đợi người con gái mình thích xuất hiện.
Ông nhìn Hứa Nam Nam, cô gái của ông vẫn xinh đẹp như thế.

Toàn văn hoàn! HẾT !
Bạn cần đăng nhập để bình luận