Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 113. Sao lại đến đây rồi?

Chương 113. Sao lại đến đây rồi?


Cả nhà lão Tô vui vẻ đi về nhà, vả lại còn nghe nói hình như mới đi tiệm cơm về khiến mọi người trong khuôn viên đều ngơ ngác.

Nhà lão Tô từ khi nào mà sống tốt thế nhỉ, cả gia đình cùng đến tiệm cơm, phải tiêu tốn bao nhiêu tiền chứ.

Nhìn bộ dạng cả nhà trên dưới cứ quanh quẩn theo chị cả nhà lão Tô khiến mọi người xung quanh cảm thấy có chút chán ghét.

Sau khi về nhà, Tô Du bèn trực tiếp đá người đi ra ngoài: “Đi tắm mau, toàn thân hôi thối, cút ngay cút ngay.”

Hai anh em nhanh chóng ôm lấy chậu và quần áo đi tắm, trong lòng vẫn có chút uất ức, bây giờ cũng đã là tháng mười một rồi, cần gì suốt ngày phải tắm chứ.

Tô Lâm cũng bị đuổi ra ngoài nấu nước.

Đợi mọi người đi cả, Lưu Mai mới thành thật giao toàn bộ số tiền cho Tô Du.

“Chị, xong xuôi rồi, đều ở đây cả, em không giấu một đồng nào cả, thật đấy!”

Tô Du cầm lấy tiền và rút ra tờ năm đồng trong số đó ra: “Cái này hãy đưa cho Tôn Mẫn, bảo cô ta hãy làm thật tốt, số tiền còn lại đợi quay về sẽ chia ra, em làm tốt sẽ không thiếu phần của em đâu.”

“Chị, em cảm thấy có thể không cần phải đưa tiền cho cô ta, cô ta không dám không nghe lời đâu.”

Tô Du lắc lắc đầu: “Thế thì không tốt, không cho người ta chút lợi lộc gì thì sẽ nảy sinh oán hận trong lòng, chúng ta không nên vì vài đồng lẻ mà gia tăng thêm kẻ thù âm thầm, Lưu Mai, con người phải rộng lượng hơn một chút.”

“Ừ.” Lưu Mai gật đầu, chị cả nói cũng đúng.

“Ngày mai bảo cô ta hãy ra sức mà làm loạn, bảo bên xưởng máy móc gọi điện thoại thông báo cho bên chị đi đối chất.”

“Tại sao phải gọi điện thoại?”

Tô Du hiên ngang nói: “Bởi vì chị không biết chuyện này nên cần phải thông báo cho chị biết.”

Nói rồi cô ngáp một cái, sau đó đi đến bên cạnh giường cởi giày chuẩn bị đi tắm, sớm ngày giải quyết xong chuyện phiền phức này còn phải lấy bằng tốt nghiệp chuẩn bị ôn thi đại học nữa.

Lưu Mai đứng yên tại chỗ mặc gió thổi, mất nửa ngày trời cô ta mới nhớ ra chị cả không tham gia vào việc gì cả…

Người Lưu Mai sợ nhất bây giờ chính là chị chồng của mình đấy.

Vì vậy những chuyện chị cả dặn dò cô ta đều ghi nhớ rất kỹ, buổi chiều lúc xuống ca đến cơm cũng chưa ăn đã đến chỗ nhà lão Tôn rồi.

Nhà lão Tôn vẫn chưa ăn cơm, nhìn thấy cô ta đến, cả gia đình đều tối sầm lại.

Sao lại đến đây rồi?

Đối với ánh mắt chê bai của mọi người, Lưu Mai đã trực tiếp tự động phớt lờ và ngồi xuống dưới cái ghế dài, sau đó lấy năm đồng từ trong túi ra.

“Đồng chí Tôn Mẫn, năm đồng này đưa cho cô.”

“…” Cả nhà lão Tôn đều rất ngơ ngác.

Tôn Mẫn tự chỉ về phía mình: “Chuyện này là sao thế?”

“Tất nhiên là cần dùng đến cô rồi, lẽ ra tôi muốn trực tiếp đưa thư chỉ điểm của cô lên trên nhưng tôi cảm thấy việc này quá dễ dãi cho anh ta rồi, nghĩ đi nghĩ lại, hay là cô trực tiếp đến đó làm loạn, như thế hiệu quả sẽ càng tốt hơn!”

“…” Sắc mặt Tôn Mẫn bỗng chốc trở nên trắng bệch và vội vàng xua xua tay: “Tôi không đi, chuyện này sao mà làm loạn được chứ?”

Một cô gái như cô ta đến đó làm loạn cái gì chứ?

Lưu Mai cười lạnh lùng: “Cô không đến đó làm loạn cũng được, thế thì tôi đi, tôi mà đến đó làm loạn sẽ khác với cô nói đấy, tới lúc đó mọi vết nhơ sẽ hất vào người các cô, cô cũng đừng hòng thoát. Cô đừng quên mình từng viết một lá thư đấy, những lời nói mùi mẫn của Ngô Quốc Chí và cô nếu để người khác nhìn thấy thì e rằng sau này cô cũng rất khó tìm được đối tượng khác đấy.”

“Tôi cũng không muốn chị chồng nhà tôi gặp mặt anh ta, các người thích gặp thì gặp, chúng ta cũng mặc kệ nhưng chuyện này chắc chắn phải làm lớn, hãy đi tìm lãnh đạo của các cô báo cáo, mang những chuyện tên mặt dày Ngô Quốc Chí đã bám cô như thế phản ánh với lãnh đạo của mình!”

Cô ta không đi làm lớn chuyện thì chị chống nhà tôi làm gì có cơ hội xuất hiện chứ?

Khuôn mặt nhà lão Tôn tối sầm lại, anh trai của Tôn Mẫn tức giận đến mức ngồi quay người lại, trong lòng cũng rất giận em gái mình lại dính vào loại người như Ngô Quốc Chí và khiến người nhà mất hết cả mặt mũi.

Thấy Tôn Mẫn vẫn còn do dự, Lưu Mai đã trực tiếp để tiền trên bàn, biểu cảm học theo cách nói chuyện của Tô Du: “Làm xong xuôi chuyện này, cô hãy đi mua bộ quần áo đẹp để mặc, sau đó tìm kiếm một đối tượng tốt hơn, đừng đợi tới lúc chúng ta làm vỡ lẽ ra hết, lúc đó đến đối tượng cũng không thể tìm được nữa.”

Mẹ Tôn lau nước mắt: “Mẫn, con hãy đi phản ánh đi.”

“…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận