Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 123. Nhận bằng tốt nghiệp

Chương 123. Nhận bằng tốt nghiệp


Tô Du nghiêm túc nói: "Vâng, tôi không muốn cả ngày sầu não phiền muộn thương xuân tiếc thu nữa. Tôi muốn bắt đầu lại từ đầu, mỗi ngày đều tràn đầy năng lượng. Mấy ngày nay đã khiến các đồng chí lo lắng cho tôi rồi. Bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ chấn chỉnh lại, không thể khiến mọi người phải lo lắng cho mình nữa."

Ủy viên Hồ và Ủy viên Trương đưa mắt nhìn nhau, xem ra Tiểu Tô bị đả kích trên tình cảm, hiện tại bắt đầu thay đổi chính mình.

May mắn thay, sự thay đổi này là tốt hơn. Đồng chí nữ, vẫn nên ăn mặc đẹp thì tốt hơn.

Sau khi chịu đả kích lớn, hàng loạt biểu hiện của Tô Du rất nhanh đã được mọi người đón nhận.

Tô Du vui vẻ nghĩ, chia tay là chuyện tốt.

Tô Du, người đang “làm lại từ đầu”, nhanh chóng trở lại làm việc, vội vội vàng vàng chạy quanh xưởng và văn phòng, sắp xếp cho cuộc thi vào hai ngày sau.

Buổi sáng chủ nhật. Trong khuôn viên của nhà máy dệt may, các công nhân tham gia cuộc thi đứng ngay ngắn xếp thành nhiều đội, ngẩng đầu ưỡn ngực nhìn lên sân khấu, lắng nghe bài phát biểu khai mạc đầy năng lượng của Chủ tịch Tôn.

"...Đất nước mở rộng sản xuất, chỉ có cải tiến công nghệ sản xuất, chúng ta mới có thể tăng năng suất... Hôm nay, cuộc thi mô hình kỹ thuật của nhà máy dệt Giang Đông của chúng tôi chính thức được phát động. Từ bây giờ, mỗi tháng chúng ta đều tiến hành thi đấu, cuối năm sẽ đánh giá mô hình kỹ thuật. Mong các đồng chí tích cực tham gia.

…Thưa các đồng chí, để xây dựng đất nước, mọi người cần phải chung sức… Tôi xin thông báo cuộc thi chính thức bắt đầu."

Tiếng vỗ tay như sấm nổi lên từ bên dưới.

Mọi người trong văn phòng xưởng ủy cách đó không xa ai cũng đều đen mặt.

Cán bộ Cao nghiêng người nhìn về phía cửa sổ, vẻ mặt mê mang: "Đợi lát nữa tôi cũng sẽ tham gia náo nhiệt."

Cán bộ Điền lườm cô ta một cái rồi bĩu môi tiếp tục làm việc.

Kỳ thực xưởng ủy cũng không có việc gì làm, nhà máy chỉ lớn thế này, có mấy trăm người, còn có rất ít việc. Sau một tháng làm việc, đã nhanh chóng hoàn thành xong.

Nếu là trước đây còn chưa cảm thấy gì. Nhưng bây giờ công đoàn hưng thịnh như vậy, trong lòng lại cảm thấy buồn bực vô cùng.

Sớm biết vậy... Ban đầu đã đem Tô Du đó đến xưởng ủy... Đầu cô ta chợt nhảy lên, vội vỗ nhẹ lồng nực, phù phù phù, sao cô ta có thể nghĩ như vậy? Cũng may là không đem người tới đây, người như vậy đến. Mình làm sao còn đường sống?

Câu trả lời chắc chắn là không.

Bên ngoài, Tô Du đang chỉ đạo mọi người bắt đầu cuộc thi. Bởi vì nhiệm vụ đã được phân công từ trước, nhân viên chủ quản của các bộ phận làm công việc làm trọng tài, phía bên công đoàn tổ chức giám sát. Mọi người đều đã chuẩn bị trước, dưới sự tổ chức của Tô Du rất nhanh đã vào đúng vị trí tương ứng.

Chủ tịch Tôn đưa hai vị ủy viên đi xung quanh, gật đầu hài lòng.

"Công đoàn vừa rồi làm rất tốt. Xem ra mọi người đều vất vả rồi. Tốt lắm, công đoàn chúng ta cần có tinh thần dám nghĩ dám làm."

Ủy viên Trương nói: "Vâng, mọi người hiện đang làm việc rất có tinh thần. Công việc được triển khai rất tốt."

Chủ tịch Tôn cười nói: "Tôi thấy công việc hiện tại nhiều hơn trước, về khối lượng công việc hiện tại của chúng ta, người của công đoàn hoàn toàn không đủ. Tôi sẽ xin thêm một vài biên chế nữa, ít nhất là để cho hai người nữa vào. Tốt nhất là nên có thêm một đồng chí nam nữa. Nam nữ đồng đều, công việc mới không mệt mỏi."

Nghe thấy công đoàn sắp có người mới đến, ủy viên Trương và ủy viên Hồ rất vui mừng. Làm lãnh đạo đương nhiên thích có nhiều người dưới tay của mình hơn. Nhiều người hơn đồng nghĩa với việc quản lý nhiều thứ hơn.

Quản người và việc trong tay nghĩa là bản thân không dư thừa, trong lòng cũng cảm thấy thanh thản.

Sau khi kết thúc buổi sáng, tất cả mọi người đều phấn khởi trở lại văn phòng, ủy viên Hồ báo tin vui cho mọi người.

Khi nghe tin có một đồng chí nam tiến vào, sắc mặt cán bộ Lâm liền thay đổi.

Tô Du cũng nhướng mày. Rõ ràng, Chủ tịch Tôn đang có ý định tìm một trợ lý thực sự.

Nhưng tại sao nhất định phải tìm đồng chí nam? Điều này rõ ràng là phân biệt đối xử giữa nam và nữ đồng chí.

Đồng chí nữ thì làm sao, đồng chí nữ cũng có thể gánh nửa bầu trời.

Điện thoại trong văn phòng đột nhiên đổ chuông, ủy viên Hồ tiếp điện thoại. Sau đó đưa cho Tô Du: "Tiểu Tô, tìm cô đó."

Tô Du nghi hoặc nhận lấy: "Xin chào, tôi là Tô Du."

"Đồng chí Tô Du, đây là trường trung học tiến tu của tỉnh. Chúc mừng bạn đã vượt qua kỳ thi cuối kỳ. Kết quả kiểm tra xuất sắc, được đánh giá là học sinh tốt nghiệp xuất sắc. Tôi xin thông báo cho bạn thứ Hai đến để nhận bằng tốt nghiệp."

Nghe thấy tin này, Tô Du mỉm cười. Thật may mắn, đến rất đúng lúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận