Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 131. Chuyển chỗ làm

Chương 131. Chuyển chỗ làm


Một lát sau, ủy viên Hồ liền tìm ủy viên Trương ra trao đổi một lúc. Cũng không biết hai người nói thế mà, mà còn gọi cả cán bộ Lâm ra ngoài nói chuyện.

Nghiêm Tiểu Phương lo lắng nhìn Tô Du, "Rốt cuộc có chuyện gì thế?"

Tô Du thở dài, nói với vẻ bất đắc dĩ, "Có vài chuyện chưa chắc chắn thì còn khó mà nói được. Dù sao thì cũng có liên quan đến việc riêng của cán bộ Lâm..."

"Chị Tô Du này, có chuyện gì thì chị cũng phải tỉnh táo chút, đừng để bị người ta lừa."

Hai người đang nói chuyện thì ba người họ vào trong. Mắt cán bộ Lâm đỏ au, rõ ràng vừa rồi đã khóc lóc kể lể một hồi, dùng tình cảm để thuyết phục.

Nhưng Tô Du đã đánh tiếng trước như thế, cũng không biết ủy viên Hồ tin bao nhiêu.

Buổi chiều, cán bộ Lâm gửi đơn xin nghỉ ốm, báo là thấy không thoải mái, muốn đi khám bác sĩ. Sau đó, cô ta đã xin phép chủ tịch Tôn, báo với ông ta để Tô Du làm thay một chút công việc.

Bình thường chủ tịch Tôn rất ít khi cần cô ta, vậy nên cũng không để ý sự sắp xếp này.

Cô ta vừa đi, ủy viên Hồ lập tức chỉ đích danh Tô Du tạm thời làm thay công việc của cán bộ Lâm.

Sau khi Nghiêm Tiểu Phương nghe được thì vội vàng nói, "Thế công việc của cán bộ Tô phải làm thế nào? Cô ấy cũng còn nhiều việc lắm."

Ủy viên Trương nói, "Tạm thời sắp xếp thế đã, cô làm đỡ một chút trước. Tô Du vẫn trực thuộc văn phòng của chúng ta, hơn nữa có lẽ chủ tịch Tôn cũng không cần cô ấy mấy đâu."

Nghiêm Tiểu Phương cũng không thể nói thêm gì nữa, chỉ nhìn Tô Du thêm mấy lần. Song đang ở trước mặt lãnh đạo, cô ấy cũng không thể phàn nàn gì.

Mãi đến tận giờ tan tầm buổi chiều, Nghiêm Tiểu Phương mới tìm được cơ hội để nói chuyện tử tế với Tô Du, "Chị Tô Du, chuyện này là thế nào?"

"Cán bộ Lâm cảm thấy hơi khó xử khi làm việc ở đó." Tô Du kể sơ qua chuyện của cán bộ Lâm với cô ấy một chút. "Em nói xem, người ta vừa khóc vừa nói với chị rồi, chị còn có thể làm thế nào nữa, cứ làm thế trước đã. Mấy ngày nay em phải tích cực tiếp nhận mấy công việc quan trọng của chị nhé, chị cũng không biết làm bao lâu mới quay về được nữa."

"Ừ, em nhất định sẽ bảo vệ công việc của chị, không để ai cướp mất." Nghiêm Tiểu Phương nói.

Tô Du nhìn cô ấy, bật cười.

Là một cán bộ mà đồng chí Nghiêm Tiểu Phương còn cảm thấy chính bản thân cô ấy chỉ là một thư ký trong phòng làm việc. Không có nhiều toan tính như cán bộ Lâm, lại chẳng thận trọng như mình, đồng chí thế này sau này rất khó trở thành lãnh đạo.

Vậy nên nếu thành công thật, chuyển giao công việc của cô cho Nghiêm Tiểu Phương âu cũng là một chuyện tốt.

Trong thời kỳ thiếu thốn nhân tài, người người cạnh tranh làm quản lý như thế này, nếu không được làm lãnh đạo thì đến thời đại lớn sau này càng khó mà cạnh tranh hơn nữa.

Đồng chí Tiểu Phương, sau này con cháu nhà cô phải cảm ơn tôi đấy.

Để chuẩn bị sẵn sàng cho công việc ngày mai, trước hết, Tô Du đi đến cổng vào của công xưởng, tán gẫu với bác Trương bảo vệ, hỏi thăm giờ giấc đi làm và tan làm thường ngày của chủ tịch Tôn cùng với tần suất đi ra ngoài nửa chừng công việc. Sau khi đã nghe ngóng được tin tức, cô lại vội vàng dẫn Tô Đại Chí cùng quay về, tìm cửa hiệu làm tóc gần đó, tìm thợ cắt tóc.

"Cắt ngắn chút, đến mang tai thôi, nhất định phải khiến tôi trông thật nhanh nhẹn."

...

Sáng tinh mơ ngày hôm sau, Tô Du đi làm với tinh thần sảng khoái, đi làm còn sớm hơn thường ngày những hai mươi phút. Đầu tiên, cô đến văn phòng của chủ tịch Tôn một chuyến.

Văn phòng của chủ tịch Tôn rất nhỏ. Lúc trước đây chỉ là một kho hàng nhỏ, cũng không biết vì muốn tỏ ra giống phong cách nhà quan hay vì thật sự không muốn ở chung với đội ngũ chị em phụ nữ của công đoàn mà ông ta lại chuyển ra làm việc ở trong này. Bình thường, ngoại trừ sáng sớm đến ngồi chốc lát, ông ta thường xuyên phải đi họp, rất ít khi dùng đến văn phòng.

Trước hết, Tô Du cầm cốc nước, vẩy chút nước xuống đất rồi quét một lần, sau đó cầm chiếc khăn đã chuẩn bị sẵn ra lau bàn. Cuối cùng cầm cốc mà chủ tịch Tôn sử dụng mang đi rửa, cô pha trà xong rồi đặt lên bàn.

Cô sắp xếp thời gian rất khéo, vừa đặt trà lên bàn, chủ tịch Tôn đã bước vào văn phòng.

Thấy Tô Du trong văn phòng, ông ta tỏ ra vô cùng kinh ngạc.

"Tiểu Tô, sao cô lại ở đây?"

Tô Du nghiêm trạng nói, "Chủ tịch Tôn, cán bộ Lâm bị ốm, vậy nên mấy ngày hôm nay tôi sẽ làm thay công việc của cô ấy. Hôm nay tôi vừa mới nhậm chức, tôi sẽ chuẩn bị trước công việc giúp ngài, để ngài xem hôm nay có những việc gì cần làm."

Đến lúc này, chủ tịch Tôn mới nhớ ra cán bộ Lâm đã nhắc đến chuyện này với ông ta, nhưng ông ta cũng chẳng để ý.

Dù sao ông ta cũng không ngờ Tô Du lại tích cực như thế, mới sáng sớm mà cô đã đến báo tin rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận