Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 138. Lấy lòng

Chương 138. Lấy lòng


Lại nhìn thấy thư ký Tống kia mỉm cười đi theo một lãnh đạo vào cửa. Khi lãnh đạo vào trong, tất cả mọi người đều nhìn ông ta, dáng vẻ ai nấy đều rất nghiêm túc, hiển nhiên là một lãnh đạo lớn.

Sau đó, Tô Du liền nhìn thấy lãnh đạo lớn đó ngồi trên vị trí phó thị trưởng.

A, thư ký Tống này thì ra là thư ký của phó thị trưởng. Hữu dụng hữu dụng, người này rất hữu dụng!

Ánh mắt Tô nhìn anh giống hệt như nhìn thấy một miếng thịt béo.

Trên bàn, thư ký Tống rùng mình một cái, sau đó liếc nhìn phòng họp một vòng mà không phát hiện mục tiêu. Sau đó, anh tiếp tục ghi lại lời phát biểu của lãnh đạo,

Ở một chỗ khác, Tô Du đã nghiêm túc ghi lại nội dung cuộc họp. Cũng không thể trông cậy lãnh đạo đích thân ghi chép, hơn nữa cho dù ghi chép thì vẫn có những chỗ không viết kịp, lúc này chính là lúc thư ký phát huy tác dụng.

Chờ lãnh đạo dừng lại nói chuyện, cô liền thường thường nhìn nước trà trong cốc của chủ tịch Tôn.

Trong suốt cả cuộc họp, chủ tịch Tôn gần như không cần động đậy gì, Tô Du đã làm trọn vẹn công việc này.

Sau khi cuộc họp kết thúc, lãnh đạo công xưởng thép liền vỗ cánh tay của chủ tịch Tôn, "Tôi nói lão Tôn này, ông tìm được thư ký tốt rồi đấy."

Người tóc rẽ ngôi đứng sau lưng ông ta tỏ ra lúng túng.

Chủ tịch Tôn cười cười, cảm thấy vô cùng sĩ diện, "Thái độ làm việc của Tiểu Tô đúng là rất tốt."

Tô Du cười nói, "Tôi cảm thấy tôi còn có không gian tiến bộ rất lớn. Tôi vừa nhìn thấy vị đồng chí này ghi chép rất đầy đủ, nếu sau này còn có cơ hội có thể chỉ bảo tôi một chút thì tốt biết mấy." Cô nhìn người tóc rẽ ngôi.

Người tóc rẽ ngôi lập tức đứng thẳng lưng.

Chủ tịch công đoàn công xưởng thép cười, "Tiểu Châu suy nghĩ rất mạch lạc, lần sau có cơ hội bảo cậu ấy chỉ cô một chút."

Thư ký Châu cười nói, "Đây chắc chắn là điều không thành vấn đề. Các đồng chí cũng nên giúp đỡ lẫn nhau mà."

Tô Du cũng cười cười. Rất tốt, tôi chuẩn bị cho anh làm người giúp đỡ làm trung gian giới thiệu đây.

Bây giờ đi họp hội nghị là công việc có cơm ăn, dù sao cũng đã tới giờ ăn cơm rồi, cuối cùng hội nghị cũng đã kết thúc cho phép nhân viên trở về ăn cơm được.

Tô Du cũng rất may mắn được đi theo kiếm một chút cơm. Đồ ăn trong căn tin ủy ban thành phố không tệ, buổi trưa có thể được ăn hai cái bánh ngô, một bát canh trứng súp lơ nóng hổi, còn có thể ăn một chút bắp cải trắng xào thịt. Quả thực là còn ngon hơn nhiều so với lúc ăn Tết.

Chủ tịch Tôn tự mình đi lấy cơm, nhưng mà đúng lúc Tô Du đang lấy canh, liền tiện tay giúp ông ta múc một bát, làm cho các lãnh đạo khác nhìn mà hâm mộ không ngừng. Cảm thấy rằng thư ký mà chủ tịch Tôn vừa mới tìm thấy này thật sự rất tốt. Chuyện công chuyện tư đều quản lý đâu ra đấy.

Chủ tịch Tôn cố ý nói, “Tiểu Tô à, cô tự mình đi ăn cơm đi, không cần phải quan tâm tôi đâu. Bây giờ là giờ tan ca rồi, chuyện của tôi tôi có thể tự làm được. Cô đi nghỉ ngơi đi.”

Tô Du liền nghiêm túc nói, “Tôi giúp ngài làm tốt mấy công việc nhỏ này, như vậy không phải ngài sẽ có nhiều thời gian làm mấy chuyện đại sự hơn sao? Chủ tịch Tôn, ngài có việc gì cứ gọi tôi, không có việc gì đâu.”

Chủ tịch Tôn liền cảm thấy cực kì có thể diện, giả vờ oán giận với những người khác, “Thật không có biện pháp, cô ấy chính là một đồng chí trung thực như vậy. Năng lực làm việc cũng không có gì để bàn cãi cả.”

Tô Du thẹn thùng cười cười, cầm phần cơm của mình đi đến bàn ăn bên cạnh, thư ký Châu đang ngồi ở đó. Cô cần phải chăm chỉ tạo quan hệ tốt với người này, tất nhiên sẽ không bỏ sót cơ hội nào.

Dù sao thì chiều nay bên nhà máy sắt thép cũng sẽ mở một cuộc họp, mời mấy vị chủ tịch công đoàn áp trận phía sau, cũng sẽ có chủ tịch Tôn ở trong đó. Cho nên Tô Du cũng mượn cớ này để đi làm quen thư ký Châu.

Thư ký Châu còn nhớ rõ lúc trước Tô Du có khen chuyện của anh ta, hiện tại tâm tình cũng không tệ lắm, thấy cô lại đây, liền giới thiệu Tô Du với những người khác, “Đây là thư ký của chủ tịch Tôn nhà máy dệt, năng lực làm việc không tệ. Lãnh đạo bọn họ vẫn thường xuyên khen cô ấy đấy.”

Vài người trước đó đang nói chuyện với anh ta nhìn Tô Du, thư ký Chu dáng người mập mạp nói, “Ai, trước đây tôi chưa gặp cô lần nào.”

Tô Du nói, “Chủ tịch Tôn của chúng tôi rất ít khi dẫn người theo đi ra ngoài. Tình huống lần này có chút đặc biệt.” Còn về chuyện cô chỉ là thư ký tạm thời, cô sẽ không nói rõ. Thân phận mới giống nhau sẽ càng nhanh chóng thân thiết hơn.

Cô dùng vẻ mặt bình tĩnh quan sát mấy người ngồi trên bàn, hai người khác lúc trước cùng thư ký Châu nói chuyện bên cạnh cửa sổ cũng có ở đây, cho thấy rằng quan hệ của mấy người này rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận