Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 141. Khen ngợi

Chương 141. Khen ngợi


“Ôi chao Mai Tử, nhà chồng cô điều kiện không tệ nha.”

“Cũng không phải.” Lưu Mai kiêu ngạo. “Nhà của chúng tôi tất cả đều là công nhân chính thức cả.”

“Vậy mà cô còn đang học nghề.”

“.…….”

Trên xe, Tô Du đang cùng chủ tịch Tôn nói chuyện.

Nhưng mà không phải nói chuyện công việc, dù sao ở đây cũng đang có người, thế nên cô cố ý báo cáo một chút tình huống của các nhà máy cho chủ tịch Tôn. Lúc các lãnh đạo đang họp hội nghị, cô ở phía ngoài có hỏi thăm được vài câu.

Vừa hay bây giờ có thể bịa ra vài chuyện nhảm.

“Tôi cảm thấy nhà máy giầy và nhà máy may bên kia tình hình cũng không khác chúng ta lắm. Nhà máy sắt thép thì tình hình có vẻ tệ nhất, dù sao cũng có nhiều công nhân. Còn có, tôi phát hiện nhà máy thực phẩm bên kia tình hình cũng không tốt.”

Chủ tịch Tôn vừa nghe, trong lòng càng cảm thấy hài lòng, “Cô chỉ mới ra ngoài được một thời gian, vậy mà có thể hỏi thăm hết tình hình các nhà máy khác?”

“Cũng không phải, tại vì tôi có quen biết với bọn họ. Nhưng mà tôi không nói cho bọn họ biết tình hình của nhà máy chúng ta, tôi nói tôi chỉ vừa mới nhận chức, còn chưa hiểu biết hết tình hình được.”

“Tiểu Tô à, cô làm rất tốt.”

Tô Du nhiêm túc nói, “Đây là điều tôi phải làm.”

Lúc trở lại nhà máy, cũng đã đến giờ tan tầm, nhưng mà Tô Du trước hết vẫn hỏi sắp xếp lịch trình công việc của chủ tịch Tôn. Biết rằng ngày mai chủ tịch Tôn không có lịch trình đi ra ngoài, lúc này mới tan tầm đi về nhà.

Bây giờ Tô Tiểu Chí không chừng còn đang làm việc, thay ba ca. Vì vậy mỗi ngày đều là Tô Đại Chí đưa đón cô về nhà.

Vừa vào trong nhà, Lưu Mai liền đi ra đón, “Chị cả chị cả, có phải hôm nay chị đi nhà máy sắt thép không?”

“Làm sao em biết? Nhìn thấy chị à?” Tô Du thẳng thừng chấp nhận nói.

Lưu Mai vừa nghe đúng là như vậy, cười nói, “Lúc tan tầm có thấy người giống chị.”

Tô Du cười cười, mang túi đem vào để trong phòng, “Cũng không có chuyện gì ghê gớm lắm, chỉ là đi họp hội nghị thôi. Cực kỳ mệt mỏi, hôm nay họp hội nghị cả ngày, buổi sáng đi ủy ban thành phố họp, thị trưởng chủ trì cuộc họp. Buổi chiều chủ tịch công đoàn của em mở hội nghị. Thư ký Châu của nhà máy sắt thép của em thật sự là người rất nhiệt tình, còn muốn giữ người lại ăn cơm. Nhưng mà tình hình của mọi người cũng không tốt, không thể không biết xấu hổ mà ở lại ăn cơm được.

“Chị, chị còn được gặp thị trưởng nha. Chị nói thư ký Châu, là cán bộ Châu của nhà máy sắt thép em sao, thường xuyên đi theo chủ tịch công đoàn bọn em làm mấy chuyện kia ư?” Lưu Mai kinh ngạc mở to hai mắt.

“Tất nhiên là có gặp thị trưởng, nghe ông ấy phát biểu cả buổi sáng, còn về phần thư ký Châu kia, chắc chắn là cán bộ Châu mà em nhắc tới. Chẳng qua bọn chị ở bên ngoài, đều gọi hắn là thư ký Châu.”

Tô Đại Chí cùng Tô Lâm ở bên cạnh đều nghe với vẻ mặt kinh ngạc. Bọn họ đều không biết ai là thư ký Châu ai là cán bộ Châu cả, nhưng mà bọn họ đều biết thị trưởng nha.

Trời ơi, chị cả vậy mà có tư cách tham gia trường hợp này.

Tô Du nhìn thấy bộ dáng đầy ngưỡng mộ của em mình, phất tay, “Được rồi, đều đi làm việc đi, chị muốn đọc sách.” Vì cái nhà này mà ngày nào cũng hết làm việc lại đến học tập, cô thật sự là quá vất vả. Một người hai người đều không trông cậy được.

Những người khác nhanh chóng chạy đi làm việc của mình, cũng không ai dám làm phiền chị. Chỉ có điều là vừa mới nghe được chuyện này trong lòng còn đang lởn vởn xung quanh.

Chị thật sự là càng ngày càng có bản lĩnh.

Tô Du thì lại cam chịu số phận nhìn đống tài liệu ôn tập để thi vào trường đại học.

Ài, không có cách nào khác, không học không được. Cô cũng không tính toán cả đời làm thư ký cho người ta. Một ngày nào đó, cô muốn làm một thư ký giống như thư ký Tống, đi đến chỗ nào đều được mọi người vây quanh lấy lòng.

Ngày hôm sau đi làm, Tô Du vẫn như thường lệ quét dọn phòng làm việc, lau bàn, thuận tiện pha trà cho chủ tịch Tôn. Nơi này không rộng, mấy phút là có thể làm xong rồi. Nhưng mà cô cố ý kì kèo một hồi, đến khi chủ tịch Tôn tới mới trở về phòng làm việc.

Khi cô vừa đến phòng làm việc thì gặp phải cán bộ Điền.

Cán bộ Điền bước vào văn phòng với vẻ mặt tự mãn, hướng cô ta đi tới dường như là từ bên ngoài văn phòng hậu cần.

Bất thình lình nhìn thấy Tô Du đang đứng trước mặt, trong đôi mắt đột nhiên hiện lên ý chê bai khinh thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận