Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 144. Công ty vận tải

Chương 144. Công ty vận tải


Tô Du vừa nghe là người của công ty vận tải đến thì nói với chủ tịch Tôn một tiếng, sau đó đi loanh quanh trong hành lang tìm người. Không lâu sau đã tìm được mục tiêu của mình.

Là thư ký Cao của công ty vận tải.

Thư ký Cao đang dựa vào cửa sổ bên hành lang hút thuốc, ra dáng một người thành đạt.

“Ây dô, thư ký Cao, gặp anh ở đây rồi, đúng là trùng hợp thật đấy.” Tô Du nhiệt tình nói.

Thư ký Cao nói: “Cô là?"

“Không nhớ sao, tôi là bạn của thư ký Châu. Tô Du của xưởng dệt may.” Tô Du mặc kệ sắc mặt đối phương có lạnh lùng hay không, vẫn nhiệt tình nói.

"Thư ký Cao, sao các người cũng đến đây, là vì chuyện lương thực sao?"

“Ừm, cho là vậy đi.” Thư ký Cao nói một cách qua loa.

"Công ty vận tải của các người lẽ nào cũng thiếu thức ăn. Không thể nào chứ, các người có nhiều đơn vị tốt vậy. Sao có thể thiếu thức ăn chứ."

Thư ký Cao mỉm cười. Không nói gì nữa.

Lông mày Tô Du khẽ động. Đây không thể nào là cần người giúp đỡ nên mới tìm tới. Nhìn bộ dạng đắc ý thong dong của anh ta, rồi nhìn dáng vẻ như định liệu từ trước, rõ ràng không phải là thiếu lương thực.

Công ty vận tải có thể làm gì chứ?

Chở người, vận chuyển hàng hóa… vận chuyển lương thực?

"Thư ký Cao, công ty vận tải của các anh lần này có phải muốn vận chuyển rất nhiều lương thực về không, thế thì tốt quá rồi. Mấy đơn vị của chúng tôi có thể trông cậy vào các người rồi."

Sắc mặt thư ký Cao đột nhiên hơi thay đổi: “Cô nghe ai nói thế?"

Ây dô, còn làm bộ che giấu.

"Ồ, lần trước nói chuyện với mấy thư ký, có người nhắc tới đấy, cũng quên mất là ai nhắc tới rồi. Nhưng mà đây là chuyện tốt."

"..." Thư ký Cao tỏ vẻ chán nản, đó không phải là chuyện tốt. Tình hình hiện tại là công ty vận tải của họ không thể nào giải quyết được vấn đề lớn như vậy, trước mắt chỉ giải quyết được một số đơn vị có quy mô lớn, đơn vị nhỏ thì không thể quản tới được. Cho nên chuyện này tạm thời không thể truyền ra ngoài. Cũng không biết là ai truyền ra ngoài. Lão Châu? Lão Chu? Không phải là thư ký Tống chứ?

Lẽ nào có ai nghe được tin đồn gì rồi sao?

Anh ta nghiêm túc nói: "Chuyện này cô từng nói ra ngoài. Bây giờ nó còn đang là bí mật."

"Tại sao phải giữ bí mật, chuyện tốt mà."

"Công ty vận tải chúng tôi rất khó đảm bảo vận chuyển được số lượng lớn như thế, quan trọng là cũng không tìm được nguồn lương thực nhiều như thế. Dù sao cũng đừng truyền ra ngoài."

Tô Du gật đầu: “Tôi hứa sẽ không nói ra, tôi sẽ nhắc một tiếng với chủ tịch Tôn, chắc chắn ông ta cũng sẽ không nói ra ngoài."

Một lúc sau, chủ tịch công đoàn của công ty vận tải đi ra, gặp mặt trực tiếp chủ tịch Tôn, rồi cùng thư ký Cao rời đi.

Chủ tịch Tôn lại nhanh chóng bước vào văn phòng.

Tô Du ngoan ngoãn chờ ở bên ngoài. Cô cảm thấy lần này chủ tịch Tôn phải đi uổng công một chuyến rồi.

Quả nhiên, không tới mười phút sau, chủ tịch Tôn xụ mặt bước ra, chẳng nói chẳng rằng.

Xe còn chưa đến, hai người đợi ở ngoài cửa một hồi.

Tô Du cũng chẳng hỏi kết quả, giả vờ thản nhiên, nói: "Chủ tịch Tôn, tôi vừa nhìn thấy thư ký Cao của công ty vận tải, nói chuyện với anh ta một hồi, biết được một số việc."

Cô đem chuyện công ty vận tải có thể giúp vận chuyển lương thực nói lại một lần nữa cho chủ tịch Tôn hay.

Chủ tịch Tôn nghe vậy, mắt ông ta liền sáng lên: “Đúng vậy, tôi đã nói mà, công ty vận tải sao lại tới đây, người của bọn họ cũng không nhiều như thế, đãi ngộ cho tài xế cũng tốt, không thiếu cái ăn. Không được, chiều nay tôi phải đến công ty vận tải một chuyến."

Tô Du nói: "Thế ngài tuyệt đối đừng nhắc đến tên của thư ký Cao, nếu không sau này có chuyện tốt gì người ta cũng không dám nói cho chúng ta nghe nữa."

Chủ tịch Tôn mỉm cười nói: "Điều đó dĩ nhiên. Tiểu Tô à, mối quan hệ của cô cũng rất tốt đấy."

"Đó là do nể mặt của chủ tịch Tôn ngài thôi. Nếu không phải tôi đi cùng ngài ra ngoài, cũng không quen biết nhiều người như vậy."

"Cũng do cô có bản lĩnh thôi, Tiểu Lâm thì không có được như cô."

Chủ tịch Tôn thở dài. Trước đây bởi vì cái chức thư ký không hữu dụng, chỉ là bề ngoài, bây giờ xem ra lại rất có ích rồi. Một người thông minh là có thể giúp ích được rất nhiều cho công việc của bản thân. Giống như chuyện lần này, nêu không nhờ Tiểu Tô, ông ta cũng hết đường xoay sở.

Cũng không biết thư ký sau này tới có xứng chức được như Tiểu Tô không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận