Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 153. Giới thiệu người

Chương 153. Giới thiệu người


“Thư ký Cao, thế nào, anh có người nào thích hợp không?”

“Có, tất nhiên là có rồi, tôi quen biết với rất nhiều người đấy, nhất định sẽ giúp cô chọn người thích hợp.” Thư ký Cao vội vàng nói, trên khuôn mặt nghiêm túc để lộ ra nụ cười: “Đúng rồi, thư ký Tô, xưởng của cô cũng phải đẩy nhanh tốc độ rồi, bên công ty vận chuyển dạo gần đây rất bận rộn đấy, tôi lo sau này không giúp được cô nên hãy tranh thủ gấp rút nhé, có bao nhiêu vận chuyển bấy nhiêu trước.”

Tô Du nở nụ cười: “Được được được, tôi quay về sẽ nói với Chủ tịch Tôn, thư ký Cao, bên anh cũng phải nhanh lên đấy, chúng tôi thật sự rất thiếu thốn người.”

Đợi người đến công đoàn rồi, tới lúc đó còn phải đề phòng cảnh giác vị này nữa?

Sau khi rời khỏi công ty vận chuyển, Tô Du lại đến bên công xưởng sắt thép một chuyến, cô cũng không đi vào bên trong mà nhờ bảo vệ gác cổng giúp đỡ gọi thư ký Châu ra ngoài.

Thư ký Châu vẫn với kiểu tóc hai mái, khi nhìn thấy Tô Du đến, anh ta có chút kinh ngạc.

“Thư ký Tô, sao hôm nay cô lại đến rồi?”

Khác với thư ký Cao, thư ký Châu đối đãi với nữ đồng chí cũng khá khách sáo, cho dù Tô Du không thể mang lại cho anh ta lợi ích gì cả nhưng vẫn đồng ý đón tiếp.

Tô Du cười nói: “Cũng không có chuyện gì lớn, tôi ra ngoài tuyển dụng, đến giờ vẫn chưa tìm được người thích hợp, vừa nay ghé ngang công xưởng sắt thép, nhớ đến việc bình thường anh hãy làm việc ở bên ngoài, không biết anh có quen biết với nhân tài gì không, hãy giới thiệu giúp tôi nào.”

Thư ký Châu: “…Các cô tuyển dụng người như thế nào?”

“Cán bộ của công đoàn, bây giờ sinh viên cao đẳng và trung học rất nhiều, trình độ cũng không biết làm thế nào, cả buổi sáng tôi đến thị trường nhân tài xem hết nửa ngày cũng không thấy ai thích hợp cả.”

Đôi mắt thư ký Châu sáng rỡ lên, thời buổi này trong nhà ai cũng có ít nhất một hai bạn bè người thân đang tìm việc, không có học lực còn đỡ, trong công xưởng sắt thép có một đống vị trí học nghề nhưng đối với những người có học lực thì bảo người ta làm những việc này có chút “thiệt thòi”.

Cô thư ký Tô này lần trước đúng là không tốn công kết bạn đấy.

“Thư ký Tô, nếu cô tin tưởng tôi thì tất nhiên là tôi sẽ giúp cô rồi, cô hãy yên tâm, tôi chắc chắn sẽ giới thiệu người có năng lực cho cô.”

Tô Du thở phào nhẹ nhõm nói: “Thế thì tôi có thể quay về báo cáo rồi.” sau đó lại thở dài: “Tôi vẫn còn quá non nớt, không quen biết với người có năng lực nào cả, cô em dâu Lưu Mai của tôi cũng là người làm được việc, chỉ là không đủ học lực cho nên tới bây giờ cũng chỉ là công nhân học nghề thôi, vẫn chưa thề chuyền chính.”

Thư ký Châu chau mày lại: “Em dâu của cô cũng làm ở xưởng chúng tôi sao?”

“Đúng vậy, chính là công nhân học nghề trong xưởng làm lạnh ở xưởng số mười lăm của các anh đấy, anh nói nếu như học lực của em ấy cao hơn một chút thì tốt biết mấy.”

Thư ký Châu cười nói: “Công nhân kỹ thuật cũng là một loại công việc, cô đứng quá nản lòng, xưởng chúng tôi rất chú trọng nhân tài, chỉ cần cô ấy làm tốt thì sẽ chuyển chính nhanh thôi.”

Tô Du cười nói: “Hy vọng được như lời anh nói, chuyện của em ấy tôi cũng không muốn quá lo lắng nhưng thư ký Châu, người bên anh phải nhanh lên đấy, bên tôi thật sự rất cần người, sau khi vào sẽ triển khai công việc ngay.”

“Việc này là tất nhiên rồi, ngày mai sẽ đến xưởng của cô báo cáo, chỉ sợ cô không vừa ý thôi.”

“người do thư ký Châu giới thiệu sao có thể không vừa ý chứ?” Tô Du cười ha hả nói, lại một người nữa chuyền chính, mỗi tháng số tiền thu nhập lại nhiều hơn nữa rồi, tốt lắm.

Buổi trưa quay về xưởng, Tô Du lập tức đi báo cáo với Chủ tịch Tôn về chuyện thư ký Cao vừa nhắc nhở.

Điều này khiến Chủ tịch Tôn ý thức được tính quan trĩnh của việc duy trì các mối quan hệ thật tốt.

Nhưng đối với những người ở tầng lớp này của Chủ tịch Tôn mà nói, nếu muốn duy trì mối quan hệ với những người có thân phận ngang hàng với ông ta thì phải trả cái giá khá đắt, vả lại đơn vị của mình khá nhỏ, trên cơ bản không có khả năng gì để duy trì mối quan hệ với người ta, nếu như mình đích thân đi duy trì mối quan hệ với những thư ký bên cạnh những Chủ tịch công đoàn kia thì trông thật khó coi.

Bây giờ Chủ tịch Tôn cảm thấy cô thư ký Tô Du này thật đáng khen đấy.

Cô đã giúp ông ta giải quyết một vấn đề rất lớn.

Không cần bản thân ra mặt, chỉ cần lợi dụng con đường này của Tiểu Tô thì ông ta có thể nắm giữ được rất nhiều tin tức quan trọng, không cần giống như những đơn vị khác lần nào đến cuối cùng bã canh cũng không còn.

“Tiểu Tô, sau này có cơ hội cô hãy tiếp xúc với bên thư ký Tống nhiều hơn, Thị trưởng Khâu cũng có quản lý việc của công đoàn bên này, chúng ta nên thiết thiết một cái.”

Tô Du gật đầu cười nói: “Con người của thư ký Tống rất hòa đồng, đợi lần sau có cơ hội tôi sẽ mời thư ký Tống ăn một bữa cơm. Con người của thư ký Tống không có sở thích gì đặc biệt, chính là rất thích đi ăn quán.”

Chuyện mời khách tất nhiên chỉ là tùy tiện nói thế thôi, chứ với cái bộ dạng ham ăn ham uống của thư ký Tống thì thật sự ăn rất tốt đấy, muốn cô bỏ vốn mồ hôi nước mắt ra không phải không được, trừ khi đến lúc cần có thể miễn cưỡng cắn răng mời đối phương ăn uống duy trì mối quan hệ, nếu không cô cũng muốn đi theo để ăn chực đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận