Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 163. Đừng khách khí

Chương 163. Đừng khách khí


Nghe thấy có thêm nguồn thu nhập, thư ký Cao giật mình, ăn miếng thịt nướng rồi nói, "Thế thì chuyện này tôi có thể nói giúp cô mấy lời, bảo các bác tài chở một chút đồ về."

"Vậy thì cảm ơn anh nhiều lắm. Chẳng trách Cao Minh vẫn cứ khen anh thích giúp đỡ người khác suốt. Đồng chí Cao Minh cũng giống anh vậy, đúng là không có điểm nào để chê cả." Tô Du lập tức tỏ ra tươi cười, rồi sau đó bảo hai người ăn cơm, "Đừng khách khí đừng khách khí, ăn nhiều một chút."

Thư ký Châu vừa nghe cô nhắc tới Cao Minh cũng cười nói, "Thư ký Tô à, gần đây trong công xưởng chúng tôi có mấy công nhân sắp chuyển lên chính thức. Đồng chí Lưu Mai rất ưu tú, lần trước tôi đã đề đạt cô ấy với bọn họ rồi."

Tô Du lập tức tỏ ra ngạc nhiên và mừng rỡ, "Thế thì tốt quá rồi. Giờ lòng tôi cảm kích đến nỗi không biết nói gì nữa. Thư ký Châu, anh đúng là một người tốt."

Thư ký Cao cười cười, "Chuyện này lão Châu làm chí phải, đồng chí ưu tú đương nhiên phải được đề đạt rồi. Thư ký Tô à, sau này cô có khó khăn gì có thể nói với chúng tôi. Cô muốn chở bao nhiêu lương thực, sau này tôi sẽ nhận chở giúp cô."

"Được được được. Tôi cũng cần nhiều lắm, chỉ cần chở hộ khoảng trăm cân gạo là được. Lương thực phụ với bột ngô gì đó cũng chở khoảng trăm cân nhé."

Thư ký Cao: "... Được thôi."

Tô Du tỏ ra cảm động, "Các anh ai cũng là đồng chí tốt. Được quen biết các anh đúng là một chuyện may mắn. Sau này có chuyện gì giúp được các anh phải nói cho tôi đấy, tôi đây chắc chắn không chối từ."

Rồi sau đó, cô ngó nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói, "Lén báo cho các anh tin này nhé. Các anh về nhà liền nhanh chóng bảo cả nhà Tiểu Trình và Tiểu Cao chuẩn bị tiền đi, qua mấy ngày nữa tiền sẽ rất có ích đấy."

Hai người nhìn nhau, thư ký Châu nói, "Rất có ích gì thế?"

"Có thể giải quyết vấn đề nhà ở thì có phải rất có ích không? Nhưng mà tôi cũng chỉ mới nghe được tin đó thôi, không biết cụ thể khi nào triển khai, nhưng mà các anh vẫn bảo bọn họ chuẩn bị sẵn đi nhé, lo trước khỏi họa." Dù sao ngày mai cũng tuyên bố rồi.

Cô nói với vẻ thận trọng, "Chuẩn bị nhanh lên ha. Ai biết chuyện này bao giờ triển khai, có lẽ là ngày mai, cũng có thể là ngày kia. Đây là tin tôi nhìn trộm được đấy, những người khác trong công xưởng may không biết được đâu."

Ánh mắt nhìn Tô Du của thư ký Cao và thư ký Châu lập tức trở nên khác biệt.

Thư ký Tô này đúng là người thận trọng. Tuy không biết tiền và nhà ở có liên quan gì đến nhau, nhưng người ta đã nói ra tin này, vậy chắc chắn không phải bắn tên không đích.

Làm thư ký, đương nhiên biết có vài lời họ không thể giải thích rõ ràng, nếu không một khi để lộ tin tức ra ngoài thì sau này sao có thể đi theo lãnh đạo nữa.

Dám mạo hiểm truyền tin cho họ, cô thư ký Tô này cũng đáng để kết bạn đây.

Sau một bữa cơm, quan hệ giữa ba người đã trở nên hòa hợp hơn trước đôi chút.

Theo quan điểm của Tô Du, ở nơi làm việc, quan hệ liên kết vững chắc nhất giữa người với người chính là lợi ích.

Có Trình Tiểu Lệ và Cao Minh trong tay, hai người này chắc chắn sẽ phải giao thiệp với cô. Dựa trên cơ sở đó, ăn bữa cơm, rồi lại trao đổi lợi ích với nhau, mối quan hệ này đã bắt đầu vững chắc rồi.

Sau khi cơm nước xong, thư ký Châu liền chào hỏi Tô Du, nói chờ đến khi hết bận sẽ mời Tô Du ăn một bữa cơm. Đến lúc đó, anh ta sẽ bảo Trình Tiểu Lệ gửi thư cho Tô Du.

Thư ký Cao cũng cười nói, "Tôi cũng muốn tụ tập chung vui. Lão Châu mời trước, tôi mời sau. Dù thế nào thì chắc chắn tôi cũng phải mời lại bữa này của thư ký Tô."

Tô Du cười đáp, "Thế thì tốt nhất mời cả thư ký Chu nữa. Tôi vừa biết nếu anh ấy có mặt thì tiệm cơm quốc doanh có thể bán giá nội bộ, chúng ta còn có thể tiết kiệm chút tiền nữa. Hơn nữa nếu chúng ta liên hoan trong tiệm cơm quốc doanh mà không mời anh ấy thì lúc sau thể nào anh ấy cũng có ý kiến cho xem."

Thư ký Châu sảng khoái nói, "Được, mời cả lão Chu nữa."

Chờ Tô Du đi rồi, thư ký Cao liền nói với thư ký Châu, "Tôi nói lão Châu này, anh nói chuyện với thư ký Tô rõ ràng quá đấy. Gì mà chuyện chuyển chính thức, nói ngay trước mặt thế không phù hợp đâu."

"Sao lại không phù hợp thế. Tôi đây có chuyện gì nói thẳng, không phải anh cũng hứa hẹn chở lương thực giúp người ta à?"

"Đó chỉ đơn giản là tôi giúp cô ấy một chuyện mà thôi."

"Ừ đấy, thế thì tôi cũng chỉ đề bạt công nhân ưu tú một chút thôi. Mục đích của mọi người đều giống nhau mà." Thư ký Châu cười nói.

Hai người nói qua nói lại, trong lòng cũng cảm thấy hơi khó chịu, thư ký Cao nói, "Tôi bảo lão Châu này, thư ký Tô này... không đơn giản đâu."

Thư ký Châu trợn trừng mắt, "Không đơn giản thì sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận