Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 171. Lễ khởi công

Chương 171. Lễ khởi công


Cổng gỗ bên này mới được dựng lên. Thư ký Tống bị vây chặt ở ủy ban công xưởng và công đoàn.

Mặc kệ là lãnh đạo ủy ban công xưởng hay lãnh đạo công đoàn gì đó, đều vừa cười vừa nói đi theo phía sau thư ký Tống.

Tô Du nhìn thấy cảnh này, trong lòng cảm khái. Đây chính là lợi ích của việc đi theo một lãnh đạo tốt.

Chủ nhiệm Tôn đang nói chuyện với thư ký Tống, dẫn anh đến công trường, vừa nhìn thấy Tô Du liền vẫy tay với cô: "Tiểu Tô, lại đây."

Tô Du mỉm cười bước tới.

"Tiểu Tô là thư ký công đoàn của chúng tôi, cũng là liên lạc viên lần này, phụ trách điều chỉnh công tác của các bộ phận trong việc xây dựng đội ngũ công nhân viên."

Thư ký Tống nhìn Tô Du. Tô Du lập tức nói: "Thư ký Tống, xin chào, hoan nghênh hoan nghênh. Mấy ngày trước khi ăn cơm cùng thư ký Châu và thư ký Cao còn nhắc đến anh nữa, không ngờ hôm nay lại được gặp mặt rồi."

Thư ký Tống nghe vậy, lại nhìn cô một cái. Nữ đồng chí này quen biết mấy người Châu Bảo Quốc?

Nghĩ như thế, anh cũng mỉm cười với Tô Du.

Chủ tịch Tôn nhìn thấy cảnh này, cảm thấy hai người họ thật sự quen biết nhau.

Tô Du cũng không cho họ cơ hội nói chuyện, liền nói: "Thư ký Tống, chủ tịch Tôn và quản đốc nữa, có phải chúng ta sắp bắt đầu nghi thức khai công rồi không. Đồng chí bên đó đều đã chuẩn bị xong rồi, chỉ còn chờ các lãnh đạo hạ lệnh một tiếng."

Quản đốc Cao mỉm cười: "Thư ký Tống, vậy hôm nay để anh đến phụ trách việc này."

Thư ký Tống lắc đầu: “Không được, không được, chuyện này không thích hợp. Nhân vật chính hôm nay là các người, lần này tôi qua đây là thay thị trưởng Khâu xem thử tiến độ bên này. Lát nữa tôi sẽ quay về báo cáo công việc với thị trưởng Khẩu."

Chủ tịch Tôn nói: "Vậy làm sao được, phải dùng cơm trưa đã chứ. Tiểu Tô cô nói có đúng không?"

Sau đó liền nháy mắt với Tô Du.

Tô Du: "..." Cái này cô còn chưa chuẩn bị, làm sao phát huy?

Cô vội vàng nói: "Thư ký Tống, anh đừng có khách sáo. Đến nhà máy dệt của chúng tôi chỉ điểm công việc, còn chưa ăn bữa cơm nào, như thế sau này nhà máy dệt chúng tôi ra ngoài sẽ làm trò cười cho các đơn vị khác đấy. Lãnh đạo đến hướng dẫn chúng tôi làm việc, chúng tôi luôn tỏ ý cảm kích, sớm đã chuẩn bị xong món cá kho và sủi cảo chờ anh. Anh cũng không thể không ăn chứ."

"..." Thư ký Tống vừa nghe thấy món cá kho và sủi cảo thì bỗng chốc nhướng mày.

Nhưng mà cái gì nên tính vẫn phải tính, dùng cơm cùng một số lãnh đạo của nhà máy, truyền ra ngoài thật không hay.

"Cái này không thích hợp lắm, người dân còn chưa được ăn một bữa đàng hoàng, chúng ta không thể ăn sang như thế được, không hay lắm."

Giả vờ cái gì chứ? Tô Du nháy mắt với chủ tịch Tôn, chủ tịch Tôn vẫn chưa ngộ ra, Tô Du liền nói: "Thư ký Tống, anh quá khách sáo rồi, không hổ là đồng chí tốt trong tổ chức của Đảng lãnh đạo, những lãnh đạo tốt của chúng ta. Thế chúng ta khởi công trước đi, lát nữa về anh ở lại uống chén trà nóng. Cái này không được khách sáo đâu đấy."

Chủ tịch Tôn mỉm cười và nói: "Phải đấy, uống chén trà thôi không được từ chối đâu, công việc của chúng tôi còn phải nhờ thư ký Tống đây chỉ điểm thêm mà."

Thư ký Tống mỉm cười nói: "Cái này tôi không có từ chối. Chúng ta khởi công trước đi, đừng vì tôi mà chậm trễ công việc, lẫn lộn đầu đuôi."

“Được, thế chúng ta không nói chuyện này nữa. Quản đốc Cao, chúng ta bắt đầu đi.” Chủ tịch Tôn mỉm cười nháy mắt với Tô Du.

Tô Du gật đầu.

Lễ khởi công rất đơn giản, do quản đốc Cao và chủ tịch Tôn cùng cầm một cái xẻng cắm xuống một búi đất, có nghĩa là những công nhân kia có thể bắt đầu thi công được rồi.

Chủ tịch Tôn phấn khởi nói: "Thưa các đồng chí, dự án xây dựng nhà ở công nhân của Nhà máy dệt Giang Đông chúng ta bây giờ có thể bắt đầu thi công!"

Vừa dứt lời, những công nhân khác liền cầm xẻng thuổng bắt đầu lao vào đào xới như một tổ ong.

Những người đàn ông gầy gò này bộc phát ra một sức mạnh kinh người.

Lãnh đạo và đại diện công nhân có mặt đều tỏ ra phấn khích.

Đây sẽ là nơi ở của công nhân nhà máy dệt sau này.

Nghi thức kết thúc, quản đốc Cao cùng thư ký Tống đi dạo quanh công trường, Chủ tịch Tôn thì bí mật đến gặp Tô Du: “Tiểu Tô, vừa nãy sao không giữ thư ký Tống lại ăn cơm?"

Tô Du thì thào nói: "Vừa rồi ngà không nhận ra à? Kỳ thực thư ký Tống đã động lòng rồi, nhưng vẫn còn đắn đo. Chuyện này cũng bình thường mà, thư ký Tống là thư ký của thị trưởng Khâu, ít nhiều gì vẫn phải suy xét một chút. Ăn cơm cùng mọi người, mục tiêu lớn như thế, để truyền ra ngoài thì không hay.”

"Thế thì phải làm sao? Cơ hội hiếm có như vậy. Tiểu Tô à, cô và cậu ấy thân như thế, có nên dùng chút quan hệ này không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận