Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 175. Có cần tôi đưa cô về không?

Chương 175. Có cần tôi đưa cô về không?


Ăn cơm xong, Tô Du nhìn lên đồng hồ treo tường trên tường khách sạn nhà nước, đã sắp đến một giờ, cô liền nhanh chóng đứng dậy, “Thư ký Tống, tôi phải đi làm rồi. Anh cũng nên trở lại đơn vị làm việc của mình đi. Chừng này làm sao đủ, tôi còn có rất nhiều chuyện chưa nói xong với anh. Thư ký Tống, tôi đây là đặc biệt đến báo cáo với anh về chuyện công việc, còn có rất nhiều ý kiến chưa kịp nói xong được.”

Thư ký Tống bình tĩnh đứng lên, “Vậy nếu lần sau có cơ hội thì chúng ta cùng nói tiếp.”

Vẻ mặt Tô Du đầy tán thành, “Cũng đúng, lần sau tôi sẽ đem bản báo cáo kế hoạch mà tôi đã làm cho thư ký Tống xem. Tôi đã mất rất nhiều thời gian để làm nó.”

Thư ký Tống nghe vậy, trong lòng liền cảm thấy hài lòng. “Được, vậy lần sau cô đem đến đây.” Sau đó nghiêm túc nói, “Đồng chí tiểu Tô, lần sau cô có đảm bảo có thể nói xong trong một lần không?”

“Có thể, chỉ cần lãnh đạo muốn nghe, chỉ cần lãnh đạo vẫn ra sức ủng hộ công việc của chúng ta, tôi khẳng định sẽ nói hết không một lời giấu giếm.”

Thư ký Tống nghe như thế, ngay lập tức vui vẻ. Nữ đồng chí này dường như sẽ không dừng lại cho đến khi lấy được tin tức từ anh.

“Đồng chí Tiểu Tô, hi vọng là lãnh đạo sẽ ủng hộ chúng ta, làm cho mọi việc trở nên suôn sẻ.”

Tô Du cười cười, “Tôi đây cũng phải biết được tiêu chuẩn tốt của lãnh đạo nằm ở đâu, thư ký Tống anh yên tâm, tôi đảm bảo sẽ làm việc phù hợp với suy nghĩ nguyện vọng của lãnh đạo.”

Khóe miệng thư ký Tống co rút, sau đó liếc mắt nhìn con cá trên bàn bị ăn đến sạch sẽ, “Hôm nay tôi không nếm được mùi vị của con cá này. Ngày mai sẽ lại đến ăn thử xem.” Mới nghe được một nửa câu chuyện, anh biết phải báo cáo lên lãnh đạo như thế nào?

Tô Du ngạc nhiên vui mừng nói, “Thư ký Tống, ngày mai lại phải tiếp tục báo cáo công việc sao?”

“.…..Phải.” Thư ký Tống đi thẳng ra bên ngoài, “Đi thôi, trở về làm việc.”

Tới cửa khách sạn, thư ký Tống giả vờ mời, “Có cần tôi đưa cô về không?”

“Sao có thể không biết ngượng mà làm vậy được, tôi sẽ tự mình bắt xe đi. Thư ký Tống còn phải vội đi báo cáo cho thị trưởng Khâu nữa mà. Công việc của anh quan trọng hơn tôi.” Tô Du tâng bốc một cách vừa phải nói.

Cô cũng có thể nhận biết được sắc mặt người khác, sau này muốn kết bạn với người này, cũng không thể ỷ lại chút thông mình mà đòi chiếm hết tiện nghi của người ta.

Thư ký Tống thấy Tô Du từ chối. Lúc này mới bước chân lên xe đạp đi. Anh phải chạy nhanh quay về tòa nhà thị chính yên tĩnh suy nghĩ một chút. Đem dòng suy nghĩ của hôm nay sắp xếp lại chút.

Xem ra quan hệ với Thư ký Tô không thể giống như trước đây được nữa, phải xốc lại tinh thần hoạt bát linh động hơn.

Tô Du nhìn bóng lưng của anh khẽ nhếch miệng.

Mặc dù hôm nay thư ký Tống không bày tỏ thái độ nhiều, nhưng mà cô vẫn nhìn ra được thái độ của thư ký Tống. Mà thái độ của thư ký Tống ít nhiều gì cũng thể hiện cho thái độ của thị trưởng Khâu.

Bây giờ lý do mà thư ký Tống vẫn chưa bày tỏ thái độ, đoán chừng là do bên trong ủy ban thành phố đang còn có một số tranh cãi. Cũng không biết tình huống cụ thể là gì.

Ài, có thể làm chức thư ký phó thị trưởng, tất nhiên là phải có chút bản lĩnh rồi. Cái miệng này còn rất cứng.

Nghĩ đến ngày mai còn có bữa cơm miễn phí, không thể để lãng phí. Cô nhanh chóng xoay người chạy vào trong khách sạn, tìm thấy người phục vụ ở cạnh cửa sổ, “Đồng chí, ngày mai tôi và thư ký Tống sẽ lại đến đây, vẫn giống như cũ. Đúng rồi, hôm nay đến đây ăn cơm không nhìn thấy thư ký Chu đâu. Mới vừa nãy thư ký Tống còn hỏi thăm đấy.” Ngày mai đến ăn cơm, thư ký Chu nhỏ sẽ đến và mời một vị khách.

Người phục vụ sững sờ gật đầu.

Chờ Tô Du đi rồi, người phục vụ liền nhắn nhủ đầu bếp, giúp đỡ trừa lại một chút đồ ăn. Sau đó bỗng nghĩ tới cái gì, liền chạy lên văn phòng trên tầng gọi điện thoại.

Lúc trở lại nhà máy dệt, đã đến giờ làm việc, chủ tịch Tôn đã sớm chờ ở bên trong văn phòng, nhìn thấy Tô Du trở lại, nhanh chóng nói, “Tiểu Tô à, buổi trưa ăn cơm cũng thư ký Tống như thế nào rồi?”

Tô Du bỏ túi xách xuống, sau đó cầm lấy bình thủy tinh rót trà cho chính mình, “Tất cả đều là những thứ thư ký Tống thích ăn, tôi đã tiếp đãi anh ta rất tốt.”

“Thế nào, chuyện tôi giao cho cô tình hình như thế nào rồi?”

Tô Du cười nói, “Chủ tịch Tôn, thư ký Tống là một người rất cẩn trọng, nhưng anh ta có nói bóng nói gió với tôi rằng, có rất nhiều lãnh đạo đã ủng hộ chúng ta. Nhưng mà còn có vài chi nhánh đang ngồi ngoài xem xét tình trạng của chúng ta. Tôi cảm thấy giai đoạn sau khi phân chia nhà ở gì đó mọi chuyện đều thuận lợi, làm cho công nhân hài lòng, dự án nhà ở cho công nhân viên chức của chúng ta sẽ được mở rộng ra. Chúng ta chỉ mới ở thành phố, nói không chừng còn có thể mở rộng trên toàn tỉnh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận