Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 176. Hai người không phải là người yêu chứ?

Chương 176. Hai người không phải là người yêu chứ?


Nói đến đây trong lòng cô liền có chút u sầu, nếu có thể mở được một cái nhà máy thì tốt rồi, bây giờ cô nhất định sẽ mở một nhà máy xi măng và nhà máy gạch, tương lai chắc chắn có thể kiếm được rất nhiều tiền.

Nhưng mà lúc này xi măng thuộc quyền quản lý của các đơn vị, nếu muốn dùng xi măng còn phải chờ cấp trên cấp giấy cho phép sử dụng.

Chủ tịch Tôn có chút hưng phấn đè lên cái bàn. Nếu thật sự có thể mở rộng ra toàn tỉnh, tên tuổi Tôn Thụ Xuân ông cũng sẽ được lan rộng. Có thành tích này, dù thế nào cũng có thể được thăng chức lên cao.

“Tiểu Tô, cô phải tiếp tục duy trì mối quan hệ với thư ký Tống. Vì nhà máy dệt của chúng ta, vì công đoàn của chúng ta, trách nhiệm của cô rất lớn.”

“Chủ tịch Tôn, ngài đừng lo lắng, ngày mai thư ký Tống anh ấy có hẹn tôi đi ăn cơm. Ngày mai tôi sẽ đi ăn.”

Tô Du vừa nói vừa uống trà. Suốt ngày chỉ ăn uống tiệc tùng cả ngày thực sự rất tốt. Chỉ cần không phải cô là người trả tiền là được.

Nghe thấy lời Tô Du nói, chủ tịch Tôn thực sự rất vui mừng, “Được, tiểu Tô, việc này cô đã làm rất tốt.”

Sau đó nhìn Tô Du, “Tiểu Tô, quan hệ của cô cùng thư ký Tống rất tốt nha….Hai người không phải là người yêu chứ.” Đồng chí nam cùng đồng chí nữ ăn cơm, sau bữa ăn còn có cái hẹn, không phải là người yêu thì là gì.

“Phụt----” Tô Du ngay lập tức phun ra một miệng trà. “Chủ tịch Tôn, chúng tôi là quan hệ đồng chí thuần khiết, ngài vạn lần đừng nói như vậy. Tôi là một lòng một dạ vì công việc, hoàn toàn không có tâm tư gì khác. Loại người như thư ký Tống là người rất có đạo đức.”

Cô mới sẽ không tìm một người như thư ký Tống đâu, nếu phải tìm, cũng sẽ tìm một người yêu lịch sự, hiền lành thông minh, đơn thuần đáng yêu. Tìm một người đàn ông suốt này chỉ biết chơi trò tâm lý với cô, thật không thú vị chút nào.

Chủ tịch Tôn ho nhẹ, cười nói, “Là do tôi nghĩ nhiều….Chẳng qua là thực ra cô có thể thử xem sao.”

Tô Du: “……..” Lãnh đạo như này nếu đặt ở tương lai sau này, cái yêu thích sống động đó sẽ là một lãnh đạo lòng dạ hiểm độc thích dùng mỹ nhân kế để đạt được mục đích của mình.

Bên trong văn phòng ủy ban thành phố, thư ký Tống đang báo cáo tình hình bên nhà máy dệt cho thị trưởng Khâu.

“Tôi ở trên công trường có nói chuyện vài câu với các đồng chí nông dân, tình hình thật sự không khả quan cho lắm. Ở phía dưới có một số đồng chí chỉ huy một cách mù quáng, giải thích sai mệnh lệnh của tỉnh và khu vực, thu hoạch năm nay thì kém hơn so với năm trước, lương thực nộp thuế là thu theo tiêu chuẩn của trước đây, nhưng mà phía dưới có một vài đơn vị đã khai báo gian về đầu ra. Một mẩu sẽ thu được mười vạn cân, các đồng chí nông dân cũng không thể đói thành như vậy được.”

Thị trưởng Khâu tức giận vỗ lên cái bàn. Người xuất thân từ quân nhân như ông không chịu được cảnh nhìn thấy người dân sống trong gian khổ. “Vấn đề này phải chú trọng, không thể để cho bọn họ thích làm gì thì làm được.”

“Lần này nhà máy dệt mời bọn họ đến làm việc, nhưng ngược lại làm giảm bớt áp lực cho bọn họ. Tuy nhiên các đơn vị khác mùa đông năm này chắc có lẽ sẽ không được trải qua tốt như vậy. Một vài đồng chí nông dân đã báo cáo rằng, ổ chuột trong nhà bọn họ phải được đào hết sạch.”

“Tiểu Tống, có thể thấy được là vị đồng chí quản lý ở phía trên của khu vực đó tồn tại rất nhiều kẽ hở. Lúc đi họp ở tỉnh, bọn họ đã nói các đồng chí nông dân phía dưới rất tốt, trái lại nói chúng ta quản lý công nhân thành phố không tốt. Tiểu Tống, cậu nói xem, cái khu vực này nên để cho người nào quản lý. Bọn họ không thể chấp nhận được.”

Thư ký Tống không nói được câu nào. Cái gọi là không có ở đây thì không có âm mưu chính trị. Cũng chỉ là vì mối quan hệ của thị trưởng Khâu nên anh mới giúp ông tìm hiểu thêm mấy tin tức này. Một thư ký như anh cũng không có ý định vượt biên.

Thư ký, chính là tai và mắt của lãnh đạo. Anh cũng không có ý định làm miệng của lãnh đạo.

“Tiểu Tống này, cậu nói, cho cậu đi xuống làm lãnh đạo, cậu có ý kiến gì không?” Thị trưởng Khâu thình lình nhìn thư ký Tống nói.

“.…..!!!” Thư ký Tống hít sâu một hơi, “Lãnh đạo, tôi không hiểu rõ tình huống ở dưới kia. Hơn nữa tôi đang tìm hiểu các vấn đề của công nhân. Hôm nay đi sang nhà máy dệt hỏi thăm được thêm nhiều tình hình, tôi cảm thấy chắc chắn sẽ trợ giúp được vấn đề cải thiện cuộc sống của công nhân thành thị.”

Bắt anh đi xuống dưới làm lãnh đạo? Một đám người đã làm cho bên trong trở nên lộn xộn bừa bãi, anh có thể làm ra được cái sóng to gió lớn gì chứ.

Thị trưởng Khâu nhìn anh nói, “Cậu, có phải là do cậu ghét bỏ cuộc sống dưới kia quá gian nan vất vả hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận