Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 181. Anh không phải đang dọa tôi đấy chứ?

Chương 181. Anh không phải đang dọa tôi đấy chứ?


Đợi ba người họ đi rồi, Tô Du mới lấy những tư liệu viết tay từ trong cặp ra, vì những tư liệu này mà cô đã tốn rất nhiều công sức đấy, lúc lên ca cũng phải viết những thứ này, đến thời gian học bài cũng không có.

“Thư ký Tống, tôi cảm thấy tôi nói chuyện quá lộn xộn nên viết ra sẽ rõ ràng hơn, anh xem thử tôi làm có ổn không?”

Thư Ký Tống nhìn những thứ Tô Du làm, trong đó cách sắp xếp biểu mẫu rất hợp lý, quả nhiên khiến người ta rất ngạc nhiên, vả lại số liệu của Tô Du cũng rất rõ ràng, rất dễ hiểu.

Xem ra đồng chí Tiểu Tô này không chỉ đầu óc suy nghĩ rây chu đáo, năng lực cũng rất khá đấy.

Là một nhân tài đấy.

Thư Ký Tống cảm thấy mình nếu như là một người lãnh đạo cũng rất hy vọng thư ký của mình có thể làm việc chu đáo tỉ mỉ như thế.

Sau khi nhìn lướt qua thì anh nhìn Tô Du với vẻ vừa lòng: “Đồng chí Tiểu Tô, hôm nay có phải là cô đã mời họ đến không?”

“Không phải, sao tôi có thể mời họ đến chứ, lúc tôi nhìn thấy họ cũng cảm thấy rất kỳ lạ, có lẽ nhân viên phục vụ hôm qua nhìn thấy chúng ta ăn cơm nên đã nói với thư ký Chu, nếu như anh không thích thì lần sau chúng ta không chọn chỗ này nữa.”

Thư Ký Tống cười nói: “Như thế cũng tốt, thật ra tôi cũng không thích ăn cơm với những người khác lắm, như thế sẽ có ảnh hưởng không tốt nhưng hôm nay tôi nể mặt cô nên đã cắn răng nhận lời.”

Tô Du nói với vẻ mặt đầy cảm kích: “Thư Ký Tống, tôi đã gây phiền phức cho anh rồi.”

“Không sao cả, con người của tôi rất chú trọng nhân tài, những gì tôi nói vừa nãy không phải nói dối đâu, tôi đã đề cử cô với Thị trường Khâu rồi, có lẽ sau này chúng ta sẽ có cơ hội cùng nhau làm việc đấy.”

Tô Du kinh ngạc đến mức há hốc miệng: “Thư Ký Tống…anh không phải đang dọa tôi đấy chứ.”

Thư Ký Tống nghiêm túc nói: “Tôi dọa cô làm gì chứ, bây giờ tôi đang nghiêm túc nói chuyện công việc với cô đấy, vì vậy Tiểu Tô, cô hãy cố gắng làm thật tốt, bình thường nghĩ ngợi nhiều chút để tiến bộ hơn, chỉ cần cô đi theo tôi làm việc thật tốt thì tôi đảm bảo nhất định sẽ đề cử cô, đối với bất kỳ nhân tài nào tôi cũng rất chú trọng.”

Nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc và lão luyện của anh, trong lòng Tô Du nhanh chóng cười ha hả vài tiếng và kích động đến mức không nói nên lời, trong ánh mắt rất cảm kích: “Thư Ký Tống, tôi nhất định sẽ làm thật tốt, nếu như có gì căn dặn anh cứ dặn dò một tiếng.”

Một bữa ăn ngon, lấy được đống tư liệu, còn lay động được Tô Du, thư ký Tống cảm thấy bữa cơm hôm nay đúng là rất đáng đấy.

Trong lòng anh cười mãn nguyện: “Đồng chí Tiểu Tô, cô hãy quay về trước đi, có chuyện tôi sẽ tìm cô.”

Tô Du lập tức nở nụ cười cảm kích.

Rời khỏi tiệm cơm Quốc Doanh, trên khuôn mặt Tô Du nở ra nụ cười hài lòng, thật đáng thật đáng, bữa cơm hôm nay thật xứng đáng, không chỉ sau này có thức ăn ngon, điều quan trọng là ba người họ nhìn thấy cô và thư ký Tống như thế chắc chắn sẽ cho rằng cô và thư ký Tống có quan hệ rất tốt, họ sẽ liên tưởng rất nhiều thứ.

Sau khi quay về xưởng, Chủ tịch Tôn vẫn còn đang ở trong văn phòng.

Gần đây vì chuyện xây nhà trong xưởng mà ông ta bận rộn không ngớt, nhìn thấy Tô Du ra ngoài ăn cơm như thế, ông ta cũng khá ngưỡng mộ.

“Tiểu Tô, hôm nay đã nói gì với thư ký Tống thế?”

“Trình bày cụ thể với anh ta về tình trạng xây dựng nhà của xưởng chúng ta, xem ra thư ký Tống rất vừa ý, tôi cảm thấy Thị trưởng Khâu rất ủng hộ Chủ tịch Tôn ngài đấy.”

Chủ tịch Tôn lập tức vui mừng nở nụ cười.

Tô Du nói: “Hôm nay thư ký Tống về sẽ tiếp tục báo cáo với Thị trưởng Khâu, đợi lần sau chúng tôi ăn cơm thì tôi sẽ hỏi anh ta thêm về tình hình.”

“Lần sau ăn cơm sao? Hai người lại có hẹn sao?” Chủ tịch Tôn kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy, liên tục hẹn mấy bữa đấy, tôi nói thư ký Tống đúng là quá khách sáo mà.”

Chủ tịch Tôn: “…” Nếu nói không có quan hệ cũng không ai tin.

Buổi chiều Tô Du không có đi ra ngoài mà chỉ ở lại trong xưởng xem sách, thời gian của cô bây giờ không còn nhiều nữa, mỗi ngày ngoại trừ công việc thì còn phải lấy thời gian ra ôn bài, nếu không năm sau thi đại học có thể sẽ rớt đấy.

Nhìn thấy một người tốt nghiệp nhiều năm như thế cũng phải tiếp tục ôn bài, vả lại cũng không chưa chắc có thể thi được đại học, trong lòng cô cảm thấy có chút nhói lòng.

Sao lại chạy đến cái thời đại này cơ chứ, nếu như trễ hơn mười năm nữa thì cô cũng không đi con đường như thế, cô đã đi kinh doanh rồi, ít ra cũng có thể sống những ngày tháng sung túc.

Buổi tối về nhà, Tô Tiểu Chí và Tô Đại Chí lại tỏ ra rất ngưỡng mộ.

Trên người về Tô Du cứ bốc phét với họ khiến hai người họ chỉ biết không ngừng nuốt nghẹn nước bọt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận