Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 183. Sốc đến tận óc

Chương 183. Sốc đến tận óc


Mọi người nhà họ Lưu nuốt nước miếng, mẹ Lưu nói, "Mai Tử, con đừng có mà nói linh tinh, nhà lão Tô sao có thể ăn như thế được? Thế sao có thể sống qua mùa đông này chứ?"

"Sao không sống được?" Lưu Mai cũng không muốn để người khác coi thường nhà chồng cô ta, "Chị chồng con quan hệ rộng lắm. Chị ấy tìm được người chở mấy túi lương thực lớn ở bên ngoài về, nhà con không thiếu ăn."

"..."

Anh cả Lưu Đại Dũng trợn mắt há hốc mồm nói, "Ý em là cô chị chồng Tô Du lần trước giả bệnh để đòi tiền ấy hả? Cô ta thì có quan hệ với ai?"

Nhận ra người nhà mẹ đẻ coi thường Tô Du, Lưu Mai lại không vui, chị chồng cô ta thật sự là người có bản lĩnh!

"Chị em quan hệ rộng lắm. Lần này em được chuyển lên chính thức cũng nhờ có chị ấy giúp đấy. Không có năng lực thì sao có thể làm được?"

Vừa nghe Lưu Mai nhắc đến chuyện chuyển chính thức, lúc này người nhà họ Lưu mới nhớ ra: lần này họ gọi Lưu Mai về cũng không phải để hỏi thăm nhà lão Tô ăn gì, mà để hỏi cô ta mấy câu về chuyện chuyển chính thức.

Sao đang yên đang lành lại được chuyển lên chính thức chứ.

Người nhà lão Lưu đều làm việc trong nhà máy phân bón hóa học, song công việc của hai cụ nhà họ Lưu đều chuyển nhượng cho hai đứa con trai, còn công việc của con gái đều là vì tìm cách cho con vào trong công xưởng thép. Tạm thời để cô ta nhận làm việc tạm thời, chịu đựng mấy năm làm người học nghề để chờ chuyển lên chính thức, nhưng mãi mà vẫn chưa lên được.

Công xưởng thép đông công nhân, cạnh tranh lớn, còn tưởng con gái thế này còn phải chờ tiếp, nhưng ai ngờ đột nhiên đã được chuyển lên chính thức rồi.

Hôm nay, lúc con dâu hai tới cửa, người nhà họ Lưu mới biết con gái nhà mình đã được chuyển lên chính thức ở công xưởng thép rồi.

Đây đúng là một chuyện lớn. Công nhân chính thức tương đương với một công ăn việc làm ổn định suốt đời đấy, mà sau này con gái nhà mình sẽ là công nhân chính thức rồi.

Quan trọng hơn cả là con dâu hai còn nói Lưu Mai có quan hệ trong công xưởng, vậy nên họ còn đang thấy buồn bực rốt cuộc là quan hệ gì.

Lưu Mai chỉ là một thợ học nghề thì có quan hệ sao được? Giờ nghe Lưu Mai nói cô ta được chuyển lên chính thức là nhờ chị chồng, vậy xem ra là bên nhà lão Tô có quan hệ rồi.

Mẹ Lưu nói, "Mai Tử à, chị chồng con quen người bên công xưởng thép nên xin cho con lên chính thức ấy hả? Sao có thể thế được, nhà lão Tô làm gì có năng lực đó? Tình huống nhà bọn họ thế nào, chúng ta cũng không phải không biết."

"Sao lại không thể nào. Nhà lão Tô rất có năng lực ấy chứ." Lưu Mai dứt khoát không ăn cơm nữa. Dạo này ăn "ngon" quá, miệng cũng bắt đầu hơi kén chọn rồi.

Cô ta nói với vẻ tự hào, "Đừng nói đến con, ngay cả cậu Tiểu Chí - em trai Đại Chí giờ cũng là công nhân chính thức rồi đấy. Một người trẻ tuổi như cậu ta còn có thể làm công nhân chính thức, sao con không lên được?"

"Em trai Đại Chí cũng thành công nhân chính thức rồi hả?"

"Còn không phải thế ư, chị chồng con vừa mở miệng nói một câu thì không gì không thể. Nói cho con lên chính thức là cho con lên chính thức rồi. Giờ nhà lão Tô con có bốn công nhân chính thức đấy. Chị chồng con còn là thư ký công đoàn nữa, ngày nào cũng đi họp với lãnh đạo, còn từng được gặp cả thị trưởng!"

Người nhà lão Lưu: "..." Quả thực không dám tưởng tượng. Gặp được trưởng khu thôi bọn họ đã thấy đối phương quá giỏi rồi.

Lưu Mai tỏ vẻ đắc ý nhìn người trong nhà, "Chờ sang năm nhà của công xưởng dệt may xây xong là sau này nhà lão Tô bọn con được ở trong nhà lớn rồi. Con và Đại Chí ấy à, sau này tối thiểu bọn con cũng được chia một gian phòng, phòng có tiếng có miếng hẳn hoi nhé. Sau này sinh con cũng có chỗ ở rồi, con và Đại Chí chuẩn bị sang năm có bầu đây."

"Mai Tử à, con nói thật không đấy?" Mẹ Lưu run run rẩy rẩy nói.

"Thật mà, chị con có bản lĩnh lắm."

Chị dâu cả Lưu nói, "Mai Tử, thế nhà viết tên ai?"

"... Chị chồng em." Lưu Mai xụ mặt nói.

Mẹ Lưu sửng sốt, "Sao con không để viết tên Đại Chí?"

Lưu Mai nhếch miệng, sao cô ta không muốn chứ, vấn đề là không dám cơ. Chị chồng có thể có năng lực mua nhà, thế thì cũng có năng lực không mua nhà chứ. Say này đắc tội chị, chịu không nổi.

"Đều là người một nhà, phân chia rõ ràng như thế làm gì chứ. Chị chồng con một lòng vì gia đình, sao con đi tranh với chị ấy làm gì. Hơn nữa, còn có Tiểu Chí mà, Tiểu Chí sao có thể đồng ý viết tên Đại Chí? Lần này mua nhà, Tiểu Chí cũng lấy được hơn một nửa đấy. Nhà lão Tô bọn con không chú ý nhiều như thế, dù sao cũng ở cùng nhau mà."

Không ngờ Lưu Mai có thể nói ra những lời "oai phong lẫm liệt" như thế, người nhà lão Lưu đều sốc tận óc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận