Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 188. Nịnh nọt

Chương 188. Nịnh nọt


Anh là một người đàn ông có xe.

"Thật ra cũng chẳng có gì, không phải chỉ là một chiếc xe đạp thôi à?"

Tô Du hâm mộ nói, "Đối với các anh mà nói, xe đạp chỉ là một chiếc xe. Nhưng đối với đơn vị chúng tôi, đó chỉ là thứ chỉ có thể hy vọng mà không có được. Có tiền cũng không mua nổi."

"Sao lại không mua được, đến lúc đó tôi mua cho cô..." Thư ký Tống lập tức ngậm miệng. Xong rồi xong rồi, lần này bị ốm đến nỗi đầu óc cũng hồ đồ rồi.

Tô Du vẻ mặt ngạc nhiên mừng rỡ, "Thư ký Tống, thật vậy ư? Thế thì anh đúng là quá nhiệt tình rồi. Cảm ơn cảm ơn, tôi thay mặt toàn thể thành viên trong gia đình nhà lão Tô chúng tôi chân thành cảm ơn anh nhé."

Thư ký Tống: "..."

Những người khác đều nhìn qua nhìn lại hai người. Quá bất thường, từ bao giờ mà thư ký Tống trở nên thích giúp đỡ người khác thế? Bình thường ra ngoài ăn cơm, chủ động nói một câu còn khó hơn lên trời ấy chứ.

Xem ra quan hệ giữa thư ký Tô và thư ký Tống đúng là quá tốt.

Ánh mắt nhìn Tô Du của ba người càng không giống nhau. Sau này con đường thư ký Tống không đi thông được, cũng có thể đi đường vòng để đạt được mục đích rồi.

Thư ký Châu cười nói, "Nào, dùng bữa dùng bữa. Thư ký Tô cô cũng ăn nhiều một chút. Dù sao hôm nay thư ký Tống cũng không ăn được."

"Tôi không ăn được, nhưng sao lại bảo cô ấy ăn nhiều một chút?" Thư ký Tống nhíu mày nói.

Tô Du gắp một miếng thịt, vừa ăn vừa nói, "Bởi vì tôi ăn khỏe mà. Cũng không thể để lãng phí chứ. Thư ký Tống, anh cố gắng khỏe lại sớm nhé, lần sau cũng ăn nhiều hơn ha."

Rồi sau đó lại nịnh nọt nhìn thư ký Tống, "Thư ký Tống anh ăn vằn thắn nhiều một chút. Ăn no chút, mùa đông này ăn no sức khỏe mới nhanh hồi phục được. Bây giờ anh vì quần chúng nhân dân nên mới bị ốm, nhất định phải bảo vệ mình."

Lúc này, thư ký Tống mới tiếp tục ăn vằn thắn.

Trong lòng cũng vô cùng phiền muộn về sức khỏe của mình, cứ đến mùa đông là lại bị ốm một trận. Hàng ngày ăn đầy đủ cũng không chữa được.

Sau khi cơm nước xong xuôi, nhóm người thư ký Cao lại tìm đề tài nói chuyện với thư ký Tống. Giống như lời mà thư ký Tống đã nói, quan trọng không phải ăn cơm, mà là quá trình trao đổi trong bữa cơm.

Ít nhất, đối với nhóm người thư ký Cao và thư ký Châu thì quả thật là vậy.

Bởi vì tất cả đều là người quen, cũng xem như là châu chấu trên một sợi dây, hơn nữa Tô Du còn thể hiện có quan hệ tốt với thư ký Tống vậy nên cũng không có gì để kiêng dè. Thư ký Cao thẳng thừng kể khổ, "Thư ký Tống, hiện giờ áp lực của công ty vận tải chúng tôi lớn lắm. Không biết các tháng sau bên phía ủy ban thành phố có kế hoạch gì không. Có tăng thêm số lượng xe không? Dạo này công ty vận tải chúng tôi đều đang nghĩ cách, ông tổng ngày nào cũng phải đi tìm người, bạc cả đầu."

Thư ký Tống liên tục ho khan vài tiếng, trông có vẻ như không thở nổi, "Kế hoạch của ủy ban thành phố tôi không rõ lắm. Nhưng bình thường chuyện của công ty vận tải đều thuộc quyền quản lý của thành phố, năm nay không dễ dàng gì mới giúp thành phố giải quyết chút khó khăn đã muốn đòi hỏi gì đó ở thành phố thì không hay."

Sắc mặt thư ký Cao hơi thay đổi, anh ta biết thư ký Tống đang ám chỉ bọn họ không nên đi khắp chốn tìm người.

Thư ký Châu nói, "Vấn đề này của lão Cao vẫn chưa vội lắm, vấn đề của chúng tôi mới rất lớn đây. Bên công xưởng thép đang rất cần than đá, nhưng bên mỏ than đá lần nào cũng phải chờ thúc giục mời mọc mới có thể cung ứng kịp thời, cứ đòi bên tôi cho vay lương thực. Lần trước công ty vận tải đã giao cho bên họ không ít lương thực rồi, bọn họ còn tìm chúng tôi. Hiện giờ khiến công xưởng vô cùng bị động."

Thư ký Tống vẫn vô cùng thong dong, "Sự việc này Tiểu Ngô bên mỏ than đá cũng đã nói với tôi rồi, không ít thì nhiều cũng vì liên quan đến thời tiết."

Thư ký Châu tức khắc tim đập thình thịch, bên mỏ than đá còn chơi chiêu kẻ ác cáo trạng trước à. "Thư ký Tống, bọn họ làm thế này hoàn toàn là làm sai mà."

Thư ký Tống nói, "Anh nói đúng, hiện giờ nhiệm vụ luyện thép là nhiệm vụ cả nước, tất cả mọi thứ gây cản trở đều phải xếp đằng sau. Vậy nên trở ngại của các anh ở đâu?"

"..."

Tô Du nói phụ họa, "Đúng thế, thư ký Châu, bây giờ các anh hoàn toàn có thể lấy danh nghĩa cách mạng, làm ầm ĩ thật lên, ai sợ ai chứ? Nếu vẫn không được thế thì lôi kéo công đoàn, ủy ban công xưởng đến thẳng bên đó làm một trận. Thế mới là hăng hái sôi nổi lên núi đao xuống chảo dầu vì nhiệm vụ luyện thép."

Thư ký Châu: "..."

Thư ký Tống nhìn Tô Du, hiếm khi tỏ vẻ khen ngợi, "Tiểu Tô đây giác ngộ rất cao ha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận