Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 215. Đảm nhiệm vị trí mới

Chương 215. Đảm nhiệm vị trí mới


“Bỏ sức gì?” Chủ tịch Tôn lập tức lấy lại tinh thần.

Mỗi lần Tô Du nói câu này, thì đều có chủ ý hay rồi.

Tô Du xách bình nước nóng rót cho ông ta một ít nước, sau đó tự rót nước cho mình, vừa uống nước vừa nói: "Tôi đề nghị công đoàn của chúng ta phát triển một dự án mới, gọi là dự án đổi mới nhà máy dệt. Miễn là công nhân có thể tìm được phương phải nâng cao kỹ thuật sản xuất. Chúng ta sẽ tiếng hành khen thưởng. Căn cứ vào hiệu quả lợi ích mà phương pháp kỹ thuật mang lại cho nhà mấy để tiến hành phân loại cấp bậc, cấp bậc khác nhau, phần thưởng cũng khác nhau. Chúng ta phải để công nhân động não, không thể chỉ vùi đầu vào làm cu li."

Chủ tịch Tôn ghi nhớ những gì Tô Du nói, trong đầu cân nhắc lại những lợi ích và bất lợi của chuyện này đối với nhà máy.

Nhanh chóng đưa ra một kết luận, chuyện này đối với nhà máy lợi nhiều hơn hại.

Tô Du tiếp tục: “Chúng ta vẫn có thể tiến hành tổng kết những thứ này lại, đem những kỹ thuật tốt có ý nghĩa lớn báo cáo lên cấp trên, để những nhà mấy dệt khác cũng muốn học tập kỹ thuật của nhà máy dệt Giang Đông chúng ta. Để mọi người tăng gia sản xuất, cung cấp nhiều loại vải hơn cho người dân, mọi người đều có thể mặc quần áo mới."

"Được, cái này rất tốt!"

Chủ tịch Tôn vui mừng, nếu tất cả nhà máy dệt đều học tập bọn họ, thế thì nhà máy dệt Giang Đông sẽ thật sự nổi danh cả nước rồi.

Tô Du nhân lúc rèn sắt khi còn nóng: “Chủ tịch Tôn, cách thì hay, nhưng cũng phải thực hành mới được."

"Đợi chúng ta chế định việc này xong, thương lượng với phía uy ban công xưởng. Tiểu Tô à, cô nói cái đầu của cô chứa gì trong đó vậy?" Bây giờ chủ tịch Tôn đã không còn một chút nhận xét gì về đề nghị của Tiểu Tô với quản đốc Cao.

Đề xuất bên ủy ban công xưởng có vẻ tốt, nhưng tốn kém và khó thực hiện. Nhưng bây giờ đề nghị này đã khác, có thể thực hiện ngay lập tức, chỉ cần bàn bạc xong tiêu chuẩn phân loại kỹ thuật, thì có thể lập tức phổ biến trong nhà máy. Chắc là sẽ thấy được thành quả nhanh thôi.

Tô Du chân thành nói: "Tôi cảm thấy đầu óc mình chẳng có gì đặc biệt cả, chỉ là nghĩ nhiều thôi. Dù sao cũng là mong nhà máy được phát triển tốt, để công nhân có cuộc sống thoải mái hơn thôi." Chỉ là một đơn vị nhỏ bé, không phát triển tốt, sau này làm sao lăn lộn ở bên ngoài?

Một nụ cười mãn nguyện hiện trên khuôn mặt của chủ tịch Tôn.

Tiểu Tô có được bản lĩnh như thế, sau này chắc chắn sẽ có bước tiến xa hơn. Thậm chí ông ta còn cảm thấy mình sắp rời khỏi công xưởng trở về nghỉ hưu rồi, để Tiểu Tô tiếp quản cũng được lắm, chỉ là lý lịch của Tiểu Tô chưa đủ.

Cuối cùng vì muốn bảo vệ thể diện của ủy ban công xưởng nên chủ tịch Tôn không lập tức đến ủy ban công xưởng thương lượng chuyện này. Dù sao cũng không thể chuyện tốt gì cũng đều do công đoàn làm hết, để ủy ban công xưởng mất mặt quá rồi.

Sau một khoảng thời gian chơi trội, chủ tịch Tôn cũng đã xem nhẹ rất nhiều thứ.

Chèn ép ủy ban công xưởng không còn là mục tiêu của ông ta nữa, mục tiêu của ông ta là phải tiến xa hơn.

...

Như chủ tịch Tôn nghĩ, phương pháp mà Tô Du đề xuất với quản đốc Cao đã không nhận được sự đồng tình ngay lập tức của các lãnh đạo khác trong ủy ban công xưởng.

Cho dù đó là mua thiết bị mới, học công nghệ mới, hoặc phát triển các loại vải mới, đều sẽ tốn kém rất nhiều tiền.

Mọi người đều sợ hãi, không nỡ…

Cho nên vấn đề này tạm thời vẫn còn đang tiến hành bàn luận, nhưng chuyện sản xuất quần áo tiêu thụ cho các nhà máy khác thì đã được thông qua. Suy cho cùng chuyện được bên phía ủy ban thành phố đồng ý thì nhất định phải có thành tích.

Vì vậy, ủy ban công xưởng ngay lập tức tăng cường năng xuất với bộ phận sản xuất, theo ý kiến trước đây của Tô Du, một bộ phận phục vụ đặc biệt cho nhà máy dệt đã được thành lập. Cụ thể là thay đổi các sản phẩm có vấn đề thành hàng may sẵn tiêu thụ ra ngoài để tạo thu nhập cho nhà máy.

Nhận được tin này, những người lao động thời vụ mới tuyển đều cảm thấy rất vui.

Trước khi công nhân đến làm thời vụ này, đều tưởng rằng làm vài ngày thì không thể làm nữa. Bây giờ trong nhà máy sắp xếp như vậy, chứng tỏ sau này bọn họ là lao động thời vụ của bộ phận phục vụ mới thành lập này rồi. Cho dù là lao động thời vụ, nhưng cũng có tiền lương.

Đối với những người lao động đã nghỉ hưu hoặc nghỉ hưu sớm thì đây là một khoản thu nhập lớn. Chỉ riêng bộ phận này đã cung cấp hai mươi công nhân tạm thời.

Một bộ phận tạm thời đã được thành lập, như thế chắc chắn sẽ cần chủ nhiệm cho bộ phận phục vụ rồi.

Chủ tịch Tôn trực tiếp quyết định để Tô Du đảm nhiệm vị trí chủ nhiệm đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận