Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 216. Tiến cử

Chương 216. Tiến cử


“Tôi?” Tô Du nghe sự sắp xếp này thì bất giác sững sờ, làm chủ nhiệm, há chẳng phải cô sẽ bận lắm sao?

Chủ nhiệm Tôn nói: "Lúc đó lương cũng sẽ được tăng lên. Tiểu Tô, tôi rất muốn đề bạt cô. Nhưng hiện tại công đoàn không có chức vụ nào cả. Cho nên tôi cũng mong cô tranh thủ việc lần này."

Vừa nghe nói chuyện tăng lương là Tô Du lập tức vui ngay. Có tiền thì mọi thứ đều dễ bàn bạc hơn hẳn.

Nhưng nghĩ đến những vấn đề của bộ phận mới thành lập khi đó, cô liền cảm thấy đau đầu. Một bộ phận mới thành lập, mọi chuyện không lộn xộn như kiểu bình thường, nếu chuyện nào cũng đích thân xử lý, thế thì không được.

"Chủ tịch Tôn, tôi sẵn sàng quản lý bộ phận này, chỉ cần công xưởng tin tưởng tôi, tôi nhất định sẽ làm thật tốt."

"Vậy thì tốt. Dù sao chuyện này đã kinh động đến ủy ban thành phố rồi, cho nên trong xưởng đều rất tích cực, mới hai ngày mà đã quyết định rồi. Tiểu Tô à, trọng trách trên người cô nặng nề đấy."

Quả thật rất nặng!

Tô Du chân thành nói: "Chủ tịch Tôn, bất kể thế nào, chỉ cần tôi có thể làm được, tôi sẽ cố gắng hết sức, nhưng mà chủ tịch Tôn, chuyện này dù sao cũng là quyết định của chúng ta và phía ủy ban công xưởng, một mình tôi quản, sau này có chuyện gì cần điều phối với ủy ban công xưởng, tôi lo là sẽ bất tiện.”

“Bọn họ không dám đâu, cô yên tâm.” Chủ tịch Tôn lập tức trở nên nghiêm túc. Bây giờ ủy ban công xưởng dám có mưu đồ gì, ông ta sẽ cho ủy ban công xưởng biết tay. Bức ép rồi, thì tìm công nhân bỏ phiếu, rồi chọn quản đốc. Bây giờ ông ta rất có tự tin.

Tô Du nói: “Bọn họ thì không dám làm gì khác rồi, nhưng chắc chắn sẽ tiêu cực. Cho nên tôi cảm thấy phải dùng cách thức hợp tác thì tốt hơn."

Chủ tịch Tôn nhìn cô: “Cô có suy nghĩ gì?"

"Về phía phó chủ nhiệm, đề bạt một người bên phía ủy ban công xưởng. Quyền lực lớn vẫn nằm trong tay chúng ta, nhưng nơi nào cần sự hợp tác của ủy ban công xưởng thì để phó chủ nhiệm làm."

"..." Chủ tịch Tôn im lặng một hồi.

"Chủ tịch Tôn, tất cả chúng ta đều vì sự phát triển của nhà máy. Một khi nhà máy phát triển, tổ chức công đoàn của chúng ta ở bên ngoài mới có thể diện chứ."

Chủ tịch Tôn cau mày: “Đề bạt ai bên ủy ban công xưởng?"

"Tôi đề nghị cán bộ Điền."

Chủ tịch Tôn nhìn cô, nhưng ông ta biết, Tiểu Điền và Tiểu Tô hình như có quan hệ không tốt lắm.

Tô Du cười nói: "Chủ tịch Tôn, tôi nghĩ giữa công tư có sự phân biệt rõ ràng. Thư ký Điền có năng lực rất khá."

Trong toàn thể ủy ban nhà máy, các cán bộ khác đều khá lớn tuổi, không thì trẻ hơn, hơn nữa cũng chẳng có tinh thần hăng hái. Con người cán bộ Điền cũng mưu tính rất nhiều. Không sợ cô ta có nhiều mưu mô, chỉ sợ cô ta không có lòng cầu tiến. Chỉ có nhân tài cầu tiến mới chịu làm việc. Có một phó chủ nhiệm như thế, bản thân mới có thể vung tay sai bảo.

Cuối cùng, Chủ tịch Tôn cũng nể mặt Tô Du: “Được rồi, Tiểu Tô, tôi đi thượng lượng với lão Cao."

Vào buổi chiều, chủ tịch Tôn đã đề cập chuyện này với quản đốc Cao.

Quản đốc Cao nhướng mày.

Sau đó ông ta nhìn chủ tịch Tôn với ánh mắt phức tạp.

Chủ tịch Tôn đang uống trà, dáng vẻ bình tĩnh: “Người là Tiểu Tô đề nghị, cô ấy nói đã từng tiếp xúc với Tiểu Điền, cảm thấy người này có chút năng lực. Nói thật, lão Cao à, ủy ban công xưởng các người chẳng có ai làm được việc cả."

Khuôn mặt của quản đốc Cao đột nhiên đỏ bừng, xém chút phun trà khắp mặt chủ tịch Tôn.

Ông ta lặng lẽ đứng dậy, sau đó mở cửa văn phòng: “Tiểu Điền, vào đi."

Nhìn khuôn mặt tối sầm của quản đốc Cao, thư ký Điền run rẩy bước vào. Sợ mình lại bị biến thành bao tải trút giận.

"Quản đốc, có chuyện gì vậy?"

Quản đốc Cao sắc mặt tối sầm: “Lần này cô sẽ là phó giám đốc bộ phận phục vụ mới thành lập."

Cán bộ Điền: "... !!!" Cái gì, cái gì, không nghe lầm chứ? Hai mắt cô ta trừng thật to.

Quản đốc Cao nhìn thấy cô ta như vậy, mặt mày càng đen hơn. Tôi thực sự không thể hiểu được.

"Bảo cô làm phó chủ nhiệm, nghe rõ chưa. Cô phải cố gắng đừng làm mất mặt ủy ban công xưởng của chúng ta!"

Thư ký Điền kinh ngạc hoàn hồn lại, vẻ mặt mừng rỡ nói: "Nghe rồi nghe rồi, quản đốc, tôi nhất định sẽ làm thật tốt!"

Chủ tịch Tôn nói: "Tiểu Điền, chuyện này là do Tiểu Tô đề bạt cô, nếu không sao quản đốc Cao của các người lại nghĩ đến cô chứ."

Quản đốc Cao: "..."

Thư ký Điền như bị sét đánh: “... Thư ký Tô tiến cử tôi?"

"Đúng vậy, Tiểu Tô là một người rất ngay thẳng, đã trực tiếp tiến cử cô. Cho nên, cô phải phối hợp cô ấy làm việc cho tốt." Chủ tịch Tôn nói.

Trong đầu Thư ký Điền đột nhiên nổ tung, cô ta có nghe nhầm không, là thư ký Tô tiến cử cô ta sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận