Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 217. Giao lưu hữu nghị

Chương 217. Giao lưu hữu nghị


Trước giờ tan sở chiều, Tô Du gặp cán bộ Điền, cùng đi một vòng quanh bộ phận mới thành lập.

Thư ký Điền vẫn còn ngơ ngác, cứ như thể đang mơ vậy.

Tô Du thì đi ở phía trước, chào hỏi các công nhân thời vụ mới tuyển tới: “Các đồng chí, làm việc chăm chỉ. Đợi khi có thành tích rồi, chúng ta hãy nói chuyện với nhà máy để có thêm tiền thưởng."

Bỗng chốc nhận được một tràng cười khoái chí của các dì các thím.

"Tiểu Điền, cô nhìn xem, đồng chí công nhân của chúng ta dễ thương làm sao."

Tô Du quay đầu nhìn cán bộ Điền.

Cán bộ Điền vẫn chưa bình thường lại sao, hả, tiểu Điền?

Tô Du vỗ vào vai cô ta: “Tiểu Điền, chúng ta phải làm thật tốt, lãnh đạo và các đồng chí công nhân của nhà máy đều đặt trọng trách lên chúng ta, nhiệm vụ của chúng ta rất nặng nề. Tôi biết trước đây tôi và cô có hiểu lầm, nhưng sự thật chứng minh, con người tôi không có tính toán những thứ đó. Chỉ cần là chuyện tốt cho nhà máy, tôi đều sẽ làm. Chẳng hạn như đề cử cô thành phó chủ nhiệm. Tôi đề cử cô không phải vì chuyện gì khác, mà vì biết cô có năng lực. Tôi không thể để một viên ngọc sáng bị phủ bụi."

Nghe những lời này của Tô Du, gương mặt cán bộ Điền từ từ đỏ lên, ít nhiều cũng có chút ngượng ngùng.

Cảm kích, sự xấu hổ và lương tâm cắn rứt được trộn lẫn vào nhau.

Trước đây cô ta thật sự coi thường Tô Du, cảm thấy lòng dạ cô đen tối. Nhưng chuyện bây giờ đã chứng minh được, con người của Tô Du làm việc rất là chính trực.

Nếu đổi lại là cô ta, cô ta không giẫm một chân lên thì đã là tốt lắm rồi, chứ đừng nói giới thiệu cơ hội tốt này cho kẻ địch.

Cô ta hít một hơi nói: "Cán bộ Tô... Chủ nhiệm Tô, cảm ơn cô."

Tô Du mỉm cười nói: "Khác khí cái gì, chỉ cần cô làm tốt chuyện ở đây, thì tôi đã rất vui rồi. Tiểu Điền, trọng trách cô rất nặng nề."

Cán bộ Điền nói: “Tôi sẽ phối hợp làm việc với cô."

"Không không không, tôi nói là, chuyện này bình thường do cô quản, Tiểu Điền, tôi và cô khác nhau, tôi là do chủ tịch của chúng tôi đề bạt, còn cô là do tôi đề bạt. Căn cơ của cô chưa đủ vững, cho nên cô cần có cơ hội để thể hiện năng lực làm việc của mình. Thời gian này tôi sẽ để cho cô tự làm việc, cô phải cố gắng để có thành tích, cho các lãnh đạo trong công xưởng nhìn thấy."

"..." Cán bộ Điền nhìn Tô Du bằng ánh mắt phức tạp, cảm giác giống như mình lần đầu tiên quen biết Tô Du vậy.

Cô ta chịu đựng cảm giác đau nhức trong lòng, vươn tay nắm lấy tay Tô Du: “Chủ nhiệm Tô, cảm ơn cô, tôi nhất định sẽ lo tốt mọi chuyện ở đây!"

Tô Du nở nụ cười an tâm.

...

Thư bổ nhiệm của hai người được đăng trên chuyên mục tuyên truyền vào ngày hôm sau, Tô Du đang đưa những người đàn ông và phụ nữ độc thân của nhà máy dệt đến tham gia hội nghị liên hoan ở nhà máy thép.

Suy cho cùng, nhà máy thép khá rộng, có thể đáp ứng các hoạt động của những người này. Nếu đổi nhà máy dệt thì sẽ chứa không đủ.

Theo cách nói của Tô Du, đến nhà máy thép cũng có một lợi ích, đó chính là óc thể tiếp cận tìm hiểu đối phương là người thế nào.

Hầu hết các công nhân trong công xưởng dệt may tham gia hoạt động hữu nghị đều mặc quần áo mới, đặc biệt là các nữ đồng chí, họ đồng loạt mặc áo bông mới, tóc thắt gọn gàng thành bím, giống như một phong cảnh xinh đẹp của thành phố vào mùa đông.

Lúc từ phía công xưởng dệt may đến xưởng thép, thư ký Châu đã đem theo các đồng chí trẻ tuổi khác đã đứng đón ở cửa, còn giơ biểu ngữ, xem như cho công xưởng dệt may đủ thể diện.

Khuôn mặt của các nữ đồng chí lần lượt đỏ lên vì phấn khích.

Các đồng chí nam của xưởng thép nhìn thấy các đồng chí công xưởng dệt may cũng không khỏi đỏ mặt, muốn nhìn nhưng lại không dám, cả đám co lại thành một đoàn.

"Thư ký Tô, hoan nghênh, hoan nghênh. Hoan nghênh các anh chị em của công xưởng dệt may đến xưởng của chúng tôi giao lưu hữu nghị. Chúng tôi vẫn luôn mong chờ các bạn đến."

Tô Du đầy nhiệt tình nói: "Chúng tôi cũng rất mong đợi ngày hôm nay. Hy vọng rằng xưởng thép và công xưởng dệt may sau này có thể trở thành người một nhà."

Thư ký Châu cười nói: "Vậy phải xem hôm nay mọi người giao lưu thế nào. Để mọi người đi phòng họp trước đã, tất cả đều đã sắp xếp xong rồi. Chúng tôi còn chuẩn bị rất nhiều tiết mục. Đều là những chàng trai cô gái tốt nhất chỗ chúng tôi."

Tô Du cũng tâng bốc các đồng chí bên cạnh mình: "Chúng tôi cũng đã chuẩn bị. Các đồng chí trong công xưởng của chúng tôi ca hát nhảy múa, mười tám môn võ nghệ, cái nào cũng thông thạo cả."

Thư ký Châu bật cười thoải mái: "Được được được, vậy chúng tôi đợi lát nữa mở mang tầm mắt."

Dưới sự mời chào nồng nhiệt của các đồng chí xưởng thép, đoàn người đi đến phòng họp lớn của xưởng thép. Trên đường đi gặp phải mấy công nhân, ai cũng ngẩng cổ liếc nhìn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận