Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 219. Thật là phí của trời!

Chương 219. Thật là phí của trời!


Đời trước Tô Du chưa từng kết hôn, khi đó phần lớn hoàn cảnh xã hội tương đối thoải mái nên cô không quá vội vàng. Mà cô cũng không phải là không muốn kết hôn, mà là sự mạnh mẽ của cô đã dọa sợ rất nhiều người. Thậm chí có nhiều người nhìn thấy cô đổi thư ký quá nhiều nên cho rằng cô bao dưỡng những thư ký trẻ tuổi đó.

Sau khi đến thời đại này, Tô Du cũng chưa từng tính đến chuyện kết hôn, nhưng điều này không có nghĩa là cô không muốn kết hôn. Cống hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp? Rất rõ ràng là cô không có giác ngộ cao như vậy. Trên tiền đề là có đủ khả năng tài chính, lại có một gia đình hoàn hảo là một loại hạnh phúc khác trong cuộc sống. Loại sinh vật như nam đồng chí này, mặc dù cô không cần cho lắm, nhưng có một người hiểu chuyện ưa nhìn cũng không tệ lắm. Người khác có cô lại không có, như vậy không phải là sẽ mất mặt sao?

Thấy Tô Du không nói chuyện, Lý Kiếm Phong có hơi lo lắng. Nhưng cũng không biết nên nói gì. Anh ấy ở trong quân đội quanh năm, căn bản là không có tiếp xúc với bất kỳ nữ đồng chí nào, không biết làm thế nào để giao tiếp với họ. Vì vậy, chỉ có thể cầu cứu thư ký Châu.

Thư ký Châu thở dài, nỗ lực bền bỉ nói tiếp: "Đội trưởng Lý là con út trong gia đình, bên trên còn có anh trai và chị gái, đều là người tỉnh thành. Hiện tại anh ấy sống một mình, được huyện cấp cho một ký túc xá. Có nói xem, điều kiện của anh ấy thế này có phải là rất dễ tìm được đối tượng không? Nhưng mà anh ấy lại là người thành thật, không thích nói chuyện. Thư ký Tô, nếu cô thấy ai thích hợp thì xin giúp đỡ chú ý một chút. Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô..."

Tô Du ngạc nhiên nói: "Hôm nay có nhiều nữ đồng chí như vậy, không có ai thích hợp sao?"

Thư ký Châu: "Khụ khụ...chính là muốn nhờ cô chú ý."

Tô Du nở nụ cười: "Nhờ tôi chú ý, vậy tôi muốn hỏi cho rõ tình hình."

Thư ký Châu nói: "Hỏi tùy thích, sẽ nói ra hết tuyệt không dấu giếm."

"Cha mẹ của Đội trưởng Lý làm nghề gì?"

Lý Kiếm Phong nói: "Giáo viên đã nghỉ hưu."

Tô Du gật đầu, có trình độ học vấn này, tính tình hẳn cũng không quá xấu. Tiếp tục hỏi: "Bình thường anh thích làm gì?"

"...Không có sở thích."

Ồ, điều đó có nghĩa là không có thói quen xấu nào.

"Anh có thường làm việc nhà không?"

"Có làm, trong quân đội đều do tự mình làm."

Tô Du cười: "Vậy nấu ăn thì sao?"

"Ừm, cũng được, có thể ăn."

Tô Du cười nói: "Nếu tìm được người phù hợp, anh định khi nào thì kết hôn. Nếu nữ đồng chí người ta muốn đợi vài năm nữa thì sao?"

"...Lúc nào cũng được. Càng sớm càng tốt." Lý Kiếm Phong đỏ mặt cúi đầu.

Tô Du nhàn nhạt cười: "Vậy được, tôi sẽ chú ý."

Sau khi nghe thấy lời của Tô Du, thư ký Châu cảm thấy đây là một khởi đầu tốt. Ít nhất, đồng chí Tô Du cũng khá hài lòng với điều kiện của đồng chí này.

Tiếp theo, Tô Du nói chuyện không mặn không nhạt với người ta. Cô không hề tỏ thái độ muốn tiến sâu hơn. Cô vẫn đang xem xét.

Tướng mạo của đội trưởng Lý rất đoan chính, bất kể dùng quan điểm thẩm mỹ của thời đại nào, anh ấy cũng là một người đàn ông rất đứng đắn, miễn cưỡng có thể được coi là đẹp trai. Nhưng cứ cảm thấy thiếu chút gì đó.

Khi cô cảm thấy chưa tìm được cảm giác thích hợp, cô sẽ không để người khác nảy sinh ra liên tưởng gì với mình.

Tô Du chán nản nhìn ra ngoài cửa sổ, liền nhìn thấy một khuôn mặt ưa nhìn.

Da trắng, lông mày thanh tú, đôi mắt sáng ngời mang theo nét tình tứ, đôi môi còn đang bị cắn lấy.

Đúng, không sai, khuôn mặt tuấn tú như vậy mới phù hợp với thẩm mỹ của cô. Nếu Đội trưởng Lý có một khuôn mặt như vậy, cô có thể nghiêm túc xem xét.

Đáng tiếc là, tại sao nó thuộc về một người như Thư ký Tống chứ?

Thật là phí của trời!

Cô đứng dậy đi ra ngoài, vừa ra ngoài đã nhiệt tình chào hỏi Thư ký Tống: "Thư ký Tống, sao anh lại ở đây? Bây giờ ăn cơm có phải là quá sớm không? Chẳng lẽ anh đến khảo sát xưởng thép?"

Thư ký Tống nghiêm mặt: "Tôi nhận được lời mời của Tiểu Châu, đến để xem hoạt động diễn ra như thế nào. Đồng chí Tiểu Tô, hôm nay cô trông rất khác, xuân phong đắc ý nha."

"Làm gì có? Đây là dính chút niềm vui của mọi người mà thôi." Tô Du xua tay.

Thư ký Châu cũng nhận ra Thư ký Tống đã đến, mỉm cười bước ra chào hỏi: "Thư ký Tống, anh thật sự đến rồi. Tôi còn tưởng là nói đùa. Sự kiện này có anh đến chủ trì, sự nhiệt tình của mọi người nhất định sẽ tăng lên."

Thư ký Tống nói: "Tôi sẽ không tham gia vào. Một hoạt động giải trí, tôi mà tham gia sẽ khiến mọi người không thoải mái. Hôm nay tôi đến đây chủ yếu để giám sát xem có ai lấy trộm của công không."

Thư ký Châu khó hiểu: "Giám sát trộm của công...chỗ chúng ta có thể ăn trộm cái gì chứ?"

Thư ký Tống: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận