Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 220. Cá cược

Chương 220. Cá cược


Lý Kiếm Phong cũng bước ra ngoài, nhìn thấy thư ký Tống, đoán chừng là có quen biết, liền mỉm cười chào hỏi: "Thư ký Tống, anh cũng đến tham gia hoạt động hữu nghị sao?"

Thư ký Tống nói đùa: "Đội trưởng Lý, anh cũng ở đây, đồn cảnh sát không tìm được nữ đồng chí thích hợp sao? Còn muốn tới cướp đối tượng cùng các đồng chí công nhân?"

Lý Kiếm Phong vô thức liếc nhìn Tô Du một cái, sau đó nói: "Bình thường bận việc không có thời gian, hôm nay lão Châu mời tôi qua náo nhiệt một chút, vì vậy nên tôi liền tới."

Thư ký Tống nhếch miệng: "Náo nhiệt cũng được, nhưng chuyện tìm đối tượng thì nên cẩn thận chút, nhất định phải tìm người hiền hậu. Người như anh nên cưới người hiền hậu về nhà mới thích hợp."

Lý Kiếm Phong ngượng ngùng nói: "Sống với nhau không cần đòi hỏi như vậy, tôi nghĩ tốt nhất là nên chia sẻ với nhau."

Tô Du cười nói: "Giác ngộ của đội trưởng Lý rất cao. Nam nữ bây giờ bình đẳng, nữ đồng chí cũng không bị đối xử như trước nữa."

Thư ký Tống cười: "Tôi không có ý coi thường nữ đồng chí. Tôi chỉ nghĩ rằng người trung thực thì nên tìm người trung thực. Nếu không may gặp phải một người không trung thực, nhỡ bị bắt nạt thì sao?"

Tô Du xua tay: "Không thể nào, ánh mắt của tôi rất tốt. Đội trưởng Lý đừng lo, tôi nhất định sẽ giúp anh tìm được một cô gái tốt, nhất định là phù hợp với anh."

“Được, tôi, tôi tin thư ký Tô.” Lý Kiếm Phong ngượng ngùng cười.

Cô gái này thật biết nói chuyện.

Thư ký Tống liếc nhìn hai người họ, dứt khoát nói với thư ký Châu: "Tôi và đồng chí Tiểu Tô đã hẹn ăn trưa cùng nhau. Bây giờ cũng không còn sớm nữa, vì vậy chúng tôi sẽ rời đi trước. Anh nói lại với những người khác một tiếng."

Thư ký Châu cau mày. Tình huống gì đây? "Thư ký Tống, hay là cùng nhau ăn?"

"Như vậy không ổn, anh còn đang bận, không thể trì hoãn công việc của mọi người được, lần sau đi. Đồng chí Tiểu Tô và tôi còn có việc phải bàn."

Tô Du cũng cảm thấy nhàm chán, nhìn những nam nữ thanh niên này nói một câu liền đỏ mặt, không đủ nhiệt tình như lửa. Đến chút náo nhiệt cũng không nhìn ra. Vẫn là nên ăn sớm rồi về nhà nghỉ ngơi. Vì vậy cũng nói theo: "Thư ký Châu, vậy phải làm phiền anh rồi. Hôm nay, mọi người vui vẻ như vậy đều nhờ anh tổ chức tốt."

Thấy Tô Du cũng nói như vậy, thư ký Châu cũng không miễn cưỡng, cười nói: "Đều là việc nên làm. Giải quyết vấn đề cá nhân cho công nhân là một việc lớn. Nếu có thể thành được là tốt. Thư ký Tô, cô có việc phải làm thì cứ đi trước đi, lần sau có dịp cùng nhau ăn cơm."

“Được, không thành vấn đề.” Tô Du gật đầu đáp ứng.

"Được rồi, đi thôi, Tiểu Châu, Đội trưởng Lý, chúng tôi đi đây. Lần sau có cơ hội trò chuyện vui vẻ." Thư ký Tống cười nói.

Sau đó liền kéo theo Tô Du vội vã rời đi.

Tô Du chạy vào trong lấy túi xách của mình, sau đó mới bước ra chào hai người họ rồi cùng thư ký Tống rời đi.

Nhìn bóng lưng của Tô Du, thư ký Châu nói: "Anh em, tôi nghĩ mình vẫn nên giới thiệu cho anh thêm mấy nữ đồng chí nữa."

Lý Kiếm Phong: "..."

...

Thư ký Tống và Tô Du cùng nhau đi tới cổng công xưởng. Vì Tô Du dẫn đoàn nên cô không đi xe đạp, vì vậy chỉ có thể ngồi xe đạp của Thư ký Tống.

Vừa ngồi lên xe, cô vừa nói: "Thư ký Tống, bây giờ là mấy giờ, đi ăn có sớm quá không?"

“Tết ông táo không đi ăn sớm, đợi lát nữa sẽ không ăn được gì đâu!” Thư ký Tống không vui nói: “Dân lấy việc ăn làm trời, đến đi ăn cơm còn không tích cực thì làm việc khác có thể tích cực được sao?”

Nói rồi liền bắt đầu đạp xe.

"Đồng chí Tiểu Tô, tôi nói với cô. Thị trưởng Khâu rất coi trọng cô. Sự nghiệp của cô đang lên nên đừng suốt ngày nghĩ đến chuyện tìm đối tượng nữa."

Tô Du nghe vậy liền không vui: "Thư ký Tống, anh nói oan cho tôi rồi. Tôi là người lấy công việc làm trọng, sao lại có thể nghĩ đến chuyện tìm đối tượng. Không phải tôi khoác lác đâu. Nếu tôi muốn tìm đối tượng, tùy tiện vẫy tay là có thể tìm được ngay."

“Dựa vào cô?” Thư ký Tống cười, mang theo ý trêu chọc nói: "Hôm nay người nhà tôi còn sắp xếp xem mắt cho tôi, tôi còn không đi. Tôi mới là người lấy công việc làm trọng. Nào có như cô, rõ ràng là đến để làm việc, kết quả lại nói chuyện xem mắt với người ta."

Tô Du vặn lại: "Nói chuyện xem mắt với ai vậy? Đội trưởng Lý? Tôi chính là giao lưu bình thường!" Sau đó nghiêm túc nói: "Thư ký Tống, hay là chúng ta cá cược xem ai tìm đối tượng trước. Tôi đảm bảo anh sẽ là người đi tìm đối tượng trước."

"Không thể nào, tôi còn nhỏ tuổi hơn cô."

Thư ký Tống trực tiếp đả kích nói.

Tô Du đảo trắng mắt nói: "Chuyện này không liên quan gì đến tuổi tác. Em trai tôi mười sáu tuổi còn muốn tìm đối tượng đó."

“Được, vậy đánh cược đi, tôi đảm bảo sẽ muộn hơn cô.” Thư ký Tống nói chắc nịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận