Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 222. Ranh ma!

Chương 222. Ranh ma!


Tô Du vừa nhìn, lúc này mới nhớ tới bản thân vậy mà lại chưa từng chú ý tới chữ kí của thư ký Tống.

Không nghĩ tới dạng người như thư ký Tống lại có tên nam tính như thế.

"Thư ký Tống, tên của anh thoạt nhìn có vẻ quen. Đông Chinh, nghe như một sự kiện lớn nào đó."

Thư ký Tống không được tự nhiên nói, "Ngày tôi sinh ra đúng lúc công bố tuyên ngôn chinh phạt phương Đông."

Tô Du lập tức giơ ngón tay cái lên, "Thư ký Tống, cuộc sống vội vàng này của anh thật tốt."

"..." Lời này sao nghe lại thấy kì lạ thế chứ. Từ trước tới nay lúc nữ đồng chí này nói chuyện với anh chưa bao giờ đàng hoàng cả!

Nhìn thấy Tô Du cầm lấy tờ hiệp nghị bỏ vào trong túi của mình, thư ký Tống lập tức nóng nảy, "Tại sao lại là cô giữ?"

"Thư ký Tống, chức vị của tôi thấp. Anh lo lắng cái gì, nếu như tôi nói không giữ lời, anh chỉ cần động một đầu ngón tay thôi là tôi còn có thể làm được gì nữa chứ?"

Thư ký Tống nghiêm mặt, hướng về phía cửa sổ nói, "Đồng chí, đồ ăn đã chuẩn bị xong chưa?"

"Xong ngay đây!"

Món ăn lên rồi, hai người vội vàng ăn. Tô Du uống một chén canh xương dê trước, "Thư ký Tống, uống canh uống canh, trước khi ăn cơm mà uống một chén canh sẽ rất tốt cho dạ dày."

Thư ký Tống cũng uống một chén canh.

Tô Du lại bắt đầu ăn sủi cảo."Thư ký Tống ăn sủi cảo đi, ăn một ít để lót bụng."

Thư ký Tống ăn hai cái sủi cảo, đột nhiên phát hiện có gì không đúng, sao mình phải nghe lời của cô ấy chứ?

Vì vậy đưa chiếc đũa bắt đầu ăn cá.

Tô Du bĩu môi, tự mình ăn sủi cảo.

Hai người tranh nhau ăn, rất nhanh đồ trên bàn đều ăn sạch sẽ. Cái gì cũng không còn.

Tô Du sờ bụng, bữa cơm này ăn thật ngon.

"Thư ký Tống, tôi về trước đây, buổi chiều còn làm việc nữa."

Thư ký Tống đứng lên, "Đi thôi." Sau khi ăn xong bữa cơm này, anh quyết định trong thời gian sắp tới anh sẽ không ăn chung với nữ đồng chí này nữa.

Đi ra bên ngoài, thư ký Tống nói, "Tôi đưa cô đi."

Tô Du xua tay, "Không cần không cần, không xa lắm, tôi đi bộ về cũng được. Sao tôi có thể làm phiền thư ký Tống được chứ."

"Vậy được, tạm biệt." Thư ký Tống tiêu sái quay đầu xe, đi không chút lưu luyến.

Tô Du cũng xoay người rời đi. Cô ấy nghĩ sau khi trở về, cô ấy sẽ học chạy xe đạp. Dù sao bây giờ phương thức liên lạc rất lạc hậu, không phải bất cứ lúc nào cũng có tài xế.

Thế nhưng nghĩ đến việc Tô Đại Chí vì học xe đã ngã bao nhiêu lần, trong lòng cô ít nhiều có chút không vui.

Ngộ nhỡ ngã thì phải làm sao? Xe đổ thì không quan trọng nhưng người ngã thì sẽ thua thiệt lắm đấy!

Đột nhiên, phía sau truyền đến tiếng xe đạp.

Cô ấy nhìn lại, lại là thư ký Tống.

"Thư ký Tống, sao anh quay lại rồi?"

Thư ký Tống nghiêm túc nói, "Tôi đột nhiên nhớ tới buổi chiều tôi muốn đi tới xưởng dệt vải xem thử tình hình thành lập bộ phận mới của các cô như thế nào. Lên xe đi, tiện đường chở cô qua đó."

"... Vâng."

Tô Du thuận lợi leo lên xe. Đi nhờ xe dại gì mà không ngồi.

Lúc quay về xưởng, Tô Du vừa bước tới cửa chính đã có người gọi to chủ nhiệm Tô.

Thư ký Tống nói, "Thăng chức rồi?"

Tô Du nghiêm túc nói, "Đây là do lãnh đao xưởng tăng thêm trọng trách cho tôi. Chức vị không quan trọng, quan trọng là ... Có cơ hội cống hiến cho xưởng."

Thư ký Tống hoài nghi nhìn cô ấy, sau đó dựng xe đạp ở cửa rồi để cô ấy dẫn anh đi qua bộ phận mới bên kia xem thử,

Lúc này còn chưa đi làm, chỉ có vài người ở trong xưởng. Công nhân của bộ phận mới bên này cũng chưa tới. Nhưng mà ngược lại lại thấy cán sự Điền…ồ, thăng chức thành Phó chủ nhiệm Điền rồi.

Phó chủ nhiệm Điền đang rất nghiêm túc kiểm tra quần áo thành phẩm, rất sợ xuất hiện vấn đề, chuyện này sẽ ánh hưởng tới danh tiếng của bộ phận mới.

Thấy Tô Du tới, cô ta vội vàng đi tới, "Tô chủ nhiệm, cô đã về rồi."

"Ừ, bên kia làm xong thì liền trở lại. Được rồi, vị này chính là thư ký Tống của Thị ủy, chúng tôi qua bên này khảo sát bộ phận mới."

Phó chủ nhiệm Điền lập tức khẩn trương nhìn thư ký Tống.

Thư ký Tống liếc mắt nhìn khắp nơi, "Có khó khăn gì không?"

Phó chủ nhiệm Điền vội vàng nói, "Không, không có khó khăn gì. Dưới sự hướng dẫn của chủ nhiệm Tô, tất cả đều rất thuận lợi."

Tô Du nói, "Không, đây là do sự chỉ đạo sáng suốt của thư ký Tống chúng ta mới có thể khắc phục khó khăn trước thời hạn, thuận lợi triển khai công việc."

Phó chủ nhiệm Điền: "..." Thảo nào chủ nhiệm Tô leo lên nhanh thế.

Thư ký Tống: "..." Ranh ma!

Tùy tiện nhìn một chút, thư ký Tống liền quyết định đi.

Tô Du và Phó chủ nhiệm Điền cùng tiễn anh đi. Tô Du nói, "Thư ký Tống, hoan nghênh anh thường xuyên đến công xưởng chỉ đạo công tác."

Thư ký Tống ngồi lên xe, "Sang năm gặp lại."

Sau đó cũng không quay đầu mà ngồi lên xe chuồn mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận