Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 231. Đi làm lại sau tết

Chương 231. Đi làm lại sau tết


“Kể từ sau khi em tốt nghiệp cô cũng chưa từng gặp em, tình hình ôn tập dạo này thế nào rồi?”

Tô Du cười nói: “Em muốn nhớ đến những lời chỉ dạy của cô giáo, mỗi ngày dành ít nhất mười tiếng đề ôn tập, những thứ của môn Văn cần học thuộc em cũng đã nhớ hết rồi, bây giờ chủ yếu tập trung vào môn toán.”

Cô giáo Từ gật đầu hài lòng: “Về môn toán nếu như em không hiểu thì cô đề nghị em hãy đi tìm một gia sư.”

“Em chuẩn bị qua năm sẽ đi đăng ký đấy, em sẽ chuẩn bị đầy đủ cho kỳ thi đại học lần này, chỉ là em lo đến lúc đó không thể tham gia thi đại học thôi.”

“Cô sẽ giúp em giành lấy một suất, em chỉ cần chuẩn bị thật tốt là được rồi, năm ngoái em mới tốt nghiệp nên cũng xem như là học sinh trong kỳ nên vấn đề này không lớn lắm.”

Nghe thấy cô giáo Từ nói thế, Tô Du mới cảm thấy yên tâm hơn.

Cô cứ không ngừng ôn tập nhưng trong lòng ít nhiều cũng có chút bồn chồn, cô lo lắng tới lúc đăng ký sẽ có vấn đề.

Dù sao đại học thì chắc chắn phải thi, nếu bên của cô giáo Từ không được thì cô sẽ tìm con đường khác.

Mùng ba Tết bắt đầu, kỳ nghỉ của Tô Du cũng kết thúc rồi.

Vừa mới đến công xưởng thì những người của đội xây dựng đã đưa công nhân đến làm việc rồi.

Đầu năm rồi, điều này có nghĩa là bên nông thôn cũng bắt đầu bận rộn rồi, vì vậy những người bên đội xây dựng cũng phải xây xong nhà trước kia vào vụ mùa bận rộn.

Căn nhà một lần nữa khởi công khiến các công nhân càng có sự hy vọng về một năm mới hơn.

Những công nhân đợt trước đó chưa đăng ký cũng lũ lượt đến tìm Tô Du nghe ngóng tình hình xem khi nào mới xây dựng đợt nhà ở thứ hai.

Qua một năm rồi, trong lòng mọi người đều rất bồn chồn, họ nghĩ lỡ như nhà người ta đều ở nhà mới hết rồi mà mình vẫn còn sống trong căn phòng bé xíu thì trong lòng cảm thấy khó chịu lắm, vì vậy cho dù phải chuẩn bị cắn răng cũng phải xây nhà mới.

Chuyện này Tô Du không thể trả lời cho mọi người biết được nhưng cô cũng rất nhanh chóng cáo lên cho Chủ tịch Tôn biết.

“Chủ tịch Tôn, các công nhân có yêu cầu này cho thấy bước đi này của chúng ta là hoàn toàn chính xác.”

Trong lòng Chủ tịch Tôn cũng rất thoải mái, chuyện ông ta quan tâm nhất lúc đầu năm chính là vấn đề về nhà cửa.

Đừng thấy năm ngoái cả năm làm được nhiều việc như thế nhưng việc này có ảnh hưởng rất lớn đấy, bên ủy ban Thành phố đang trông chừng đấy.

“Tiểu Tô, cô nói khi nào nên chia nhà đây, tôi thấy tiến độ của họ cũng khá nhanh đấy, chưa bao lâu đã xây xong một dãy nhà rồi, các công nhân đều đang hau háu canh chừng đấy, tôi cũng có chút nôn nóng đây.”

“Tôi đề nghị hãy cùng nhau phân.” Tô Du cũng rất nóng lòng muốn được ở nhà mới nhưng không thể làm chuyện ngu ngốc như thế được: “Tới lúc đó tốt nhất nên làm một nghi thức, dù sao đây cũng là lần đầu tiên đơn vị chúng ta có một quy mô phân chia nhà ở lớn như thế, những công xưởng khác cũng không hoành tráng như chúng ta, tới lúc đó chúng ta hãy mời lãnh đạo đến xem.”

Chủ tịch Tôn nghĩ đến cảnh tượng đó đã cảm thấy hào hứng vô cùng.

Mấy chục hộ dân cùng nhau dọn nhà, quy mô này đúng là lớn thật đấy.

Các công nhân của công xưởng dệt may cũng coi như đã giải quyết xong vấn đề về nhà ở dưới sự lãnh đạo của ông ta rồi.

Sau khi công xưởng dệt may làm việc trở lại sau năm mới thì bắt đầu bước vào mùa bận rộn.

Xây nhà, bộ phận sản xuất may quần áo, bao gồm cả những hạng mục thiết kế mới, những thứ này đều phải phát triển toàn diện.

Cả cái công xưởng dệt may đều rất hào hứng năng động, năng suất làm việc cực kỳ cao.

Tất nhiên những động tĩnh của công xưởng dệt may đã gây được sự chú ý của bên ủy ban Thành phố.

Bắt đầu từ năm ngoái, cái đơn vị nhỏ như công xưởng dệt may ở Đông Giang đã hoạt động rất sôi nổi, những ý tưởng mới không ngừng nảy ra.

Điều quan trọng đây đúng là đã có tác dụng rồi, lúc cuối năm khi giao báo cáo sản lượng lên thì thật sự có một sự tăng trưởng nhất định.

Mặc dù không có biến động lớn nhưng có tiến bộ cũng là chuyện tốt.

Bây giờ đất nước đang thiếu cái gì chứ, chính là thiếu tài nguyên đấy, tài nguyên đều do công nhân làm ra, chỉ cần năng suất của công nhân cao mới có thể sản xuất ra thật nhiều tài nguyên.

Đầu năm mới, lúc bên ủy ban Thành phố đến các công xưởng tiến hành khảo sát thì cũng đưa công xưởng dệt may ở Đông Giang làm mục tiêu khảo sát.

Khi nhận được thông báo, quản đốc Cao cực kỳ hào hứng, ông ta không nói nhiều lời đã chạy về phía công đoàn.

Bây giờ ông ta đã tạo thành thói quen rồi, có chuyện lớn gì cũng phải thương lượng với bên công đoàn trước đã.

“Đến khảo sát sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận