Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 236. Mong đợi

Chương 236. Mong đợi


“Ồn ào gì vậy?” Tô Du tức giận ngẩng đầu, quấy rầy cô làm đề chính là tội các tột cùng!

Thư ký Tống: “...”

Thấy rõ người đến, vẻ giận dữ trên mặt Tô Du lập tức biến thành mặt mày vui vẻ: “Chao ôi, thì ra là thư ký Tống đại giá quang lâm, bảo sao trên đường đi làm hôm nay tôi nghe được tiếng hỉ thước kêu đấy.”

Thư ký Tống đi tới bên cạnh cô nhìn một cái, phát hiện cô đang làm đề toán học: “Thị trưởng Khâu bảo tôi đến xem tình hình xây dựng nhà cho công chức trong xưởng một chú. Chủ tịch Tôn có ở đây không?”

“Chủ tịch Tôn đi họp rồi, ủy ban nhà máy gần đây nhiều việc, cứ quấn lấy chủ tịch Tốn mãi.”

Tô Du vội vàng giải thích giúp lãnh đạo của mình.

Thư ký Tống nói: “Vậy tôi tới không khéo rồi, còn định tới xem tình hình xây dựng công xưởng nữa. Đồng chí Tiểu Tô, bây giờ cô có rảnh không?”

Tô Du cười: “Có chứ, thư ký Tống muốn đi xem phòng ốc, không có thời gian cũng phải nặn ra thời gian.”

Sau đó cô để bút xuống, đeo túi xách lên: “Đi thôi.”

Mau xem rồi cút nhanh đi, chị đây còn phải làm đề đấy.

Thư ký Tống không ngờ cô lại phối hợp như vậy, hơi sửng sốt, sau đó đi ra khỏi phòng làm việc.

Tô Du tới nói một tiếng với mấy người ủy viên Hồ ở công đoàn trước, để họ nó với chủ tịch Tôn một tiếng, sau đó mới dẫn thư ký Tống tới công xưởng.

Vẫn là ngồi xe đạp của thư ký Tống.

Thư ký Tống hoảng hốt nói: “Tôi nói này đồng chí Tiểu Tô, lần này sao cô lại tích cực như vậy? Không có suy nghĩ khác chứ?”

Tô Du còn đang suy nghĩ về đề toán vừa rồi, nghe vậy liền nói: “Tôi vẫn luôn rất tích cực, tôi là người tân tiến trong xưởng đấy. Nhưng thư ký Tống cũng tích cực thật, mới sáng sớm đã chạy sang bên này rồi.”

Thư ký Tống nghe ra ý chế giễu trong lời nói của cô, trong lòng ít nhiều cũng hơi khó chịu. Anh sáng sớm đã tới, còn không phải bởi vì... bởi vì lãnh đạo chỉ đạo sao!

“Tôi mới vừa thấy cô làm đề toán còn gãi đầu, đồng chí Tiểu Tô, không phải cô học kém môn toán đấy chứ?”

“Đây là tôi tự học, tự học gặp khó khăn là bình thường!” Tô Du có lý chẳng sợ, đương nhiên vô cùng thẳng thắn khí khái. Cô đã tốt nghiệp đại học nhiều năm như vậy, lại còn học khoa văn, học xong là ném sang một bên. Bây giờ cô học lại gặp chút khó khăn không phải rất bình thường sao?

Thư ký Tống nói: “Tôi nói với cô, trước khi làm đề toán phải ăn óc heo, thứ đó rất bổ não.”

Tô Du kinh ngạc nói: “Thư ký Tống, có phải cậu đã ăn không ít đúng không? Chẳng trách cậu lại thông minh như vậy. Sau này tôi cũng phải thử một chút, thứ thư ký Tống ăn nhất định là đồ tốt.”

Thư ký Tống: “...”

Sau đó hai người đều không nói chuyện nữa, thư ký Tống ra sức đạp xe, thầm an ủi mình, xem đi, nữ đồng chí này lợi hại như vậy cơ mà!

Nhà cho công chức cách công xưởng cũng không xa lắm, thoáng cái đã tới nơi rồi.

Tô Du xuống xe, thư ký Tống dừng xe ở một bên, sau đó hai người đi kiểm tra công trình.

Thấy từng dãy nhà còn chưa có mái che, trên mặt Tô Du cũng mang chút mong đợi.

“Thư ký Tống, cậu xem đi, sau này nơi này sẽ là nhà của công nhân trong xưởng chúng ta.” Cô vui vẻ chỉ nhưng phòng ốc kia, nói. Quan trọng là nhà của cô cũng ở trong đó đây.

Thư kí Tống nhìn về phía những căn phòng, từng dãy phòng mới thật khiến con người ta tràn đầy hy vọng.

Người dân sống qua ngày chẳng phải là vì cơm áo gạo tiền hay sao.

Nhưng mà nhìn thấy biểu cảm này của Tô Du anh cũng đoán được ý nghĩ trong lòng cô ấy.

"Đồng chí Tiểu Tô, xưởng các cô cũng ở bên trong hả."

"Đúng vậy, một trăm căn đấy. Xưởng của chúng tôi nhiều người, không còn cách nào cả."

Một trăm căn. . .

Thư kí Tống yên lặng nghĩ tới diện tích nhà mình, ngực có chút áy náy. Anh nghiêm túc nói, "Phòng ở lớn hơn nữa, cũng không ngủ trên giường bên trong căn phòng đó sao? Đồng chí Tiểu Tô, cô không thể giác ngộ được đâu."

"Sao có thể giống nhau chứ, thị giác cảm giác đều không giống nhau, ở nhà mình đi tới đi lui luôn cảm thấy không dễ xoay người. Một người ngủ trên một cái giường còn hơn phải chen chúc với người khác."

Thư kí Tống: ". . ." Hay là đi tìm các đồng chí khác để tâm sự.

Đội kiến trúc khí thế ngất trời.

Mười mấy công nhân cùng nhau xây nhà, cả người đầm đìa mồ hôi thế nhưng trên mặt vẫn vô cùng nhiệt tình.

Đội trưởng Trương đang ở bên ngoài kiểm tra tiến độ thi công, kiểm tra thử có chỗ nào không đạt tiêu chuẩn hay không, thấy Tô Du dẫn theo thư kí Tống tới liền tiến tới chào hỏi.

Đội trưởng Trương cũng quen biết Thư kí Tống, cười nói, "Thư kí Tống cũng chú ý tới công việc của chúng tôi sao."

"Tìm hiểu một chút xem có khó khăn gì không."

“Khó khăn thì không có, nhưng mà tài chính lần này dồi dào, các phương diện về nguyên liệu đều mua rất thuận lợi. Công việc cũng không tệ lắm." Đội trưởng Trương vui sướng nói. Làm những công việc này chỉ lo lắng đơn vị khất nợ thôi, làm xong việc này, còn muốn kiến trúc đội bọn họ đi sang lò gạch bên kia viết giấy nợ, cuối cùng làm cho lò gạch người ta không vừa ý nên không chịu duyệt nốt để chuyển gạch về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận