Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 251. Bị từ chối

Chương 251. Bị từ chối


Hình như đã rất lâu rồi, cũng đã mười năm trước, cô từng là một thiếu nữ xinh đẹp, ít nhiều cũng có chút tình cảm lãng mạn, giống như mấy bạn đồng lứa, xem phim ngôn tình thần tượng này nọ. Thấy những câu chuyện tình yêu thần thoại đó, mà khóc lóc nỉ non giống như một đứa ngốc.

Trong bộ phim đó có lẽ nam thứ trong đó muốn mời nữ chính đi xem phim, lời thoại cũng chẳng khác gì những câu khi nãy thư ký Tống nói.

Tại sao lại là nam thứ, bởi vì anh ta ngốc, có cơ hội không chịu nắm bắt, phải đợi sau khi nam chính xuất hiện rồi lấy tốc độ sấm sét cùng với tư thế mạnh mẽ mà xông vào cuộc sống của nữ chính. Sau đó nam thứ sẽ bị đẩy vào trong một góc xó xỉnh nào đấy.

Tất nhiên, đây không phải trọng điểm. Trọng điểm là nam thứ này ... À không, là thư ký Tống, lúc này thư ký Tống thực sự nói ra mấy cái lời thoại cẩu huyết này với cô, khiến cô có hơi kinh ngạc.

Tình huống gì đây chứ.

Nếu không phải cô tự mình đa tình, thư ký Tống đây là muốn bày mưu tính kế gì với cô sao.

Vậy... Thư ký Tống có ý gì đó với cô à?

Ánh mắt Tô Du cứ chăm chăm nhìn thư ký Tống.

Thư ký Tống thấy cô không nói gì, ngược lại cứ lăm le nhìn mình, giống như nhìn thấy con tim đang rục rịch của mình, bỗng chốc vẻ mặt trở nên căng thẳng.

Anh nhanh chóng giả bộ cau mày để che đi vẻ lo lắng trên gương mặt: “Đồng chí Tiểu Tô, cô đang nhìn gì vậy, có đi không?"

Tô Du thu lại ánh mắt, nhướng mày nhìn vé xem phim trên tay. Muốn hẹn đi xem phim à? Chuyện này là không thể, một vé xem phim thì muốn bảo đồng chí nữ cùng anh đi xem phim sao, đồng chí nam này suy nghĩ mọi chuyện đơn giản quá rồi đấy.

Cho dù thư ký Tống đánh bừa đánh đại không có tâm tư gì khác, cô cũng không thể đi xem phim cùng một đồng chí nam đơn giản như thế được.

"Thư ký Tống, chắc là anh vẫn chưa hiểu, chuyện đi xem phim tốt nhất là đừng đi một nam một nữ."

Thư ký Tống nói: "Tại sao?"

“Ảnh hưởng không tốt, tôi kiến nghị anh nên đi cùng thư ký Cao hoặc thư ký Châu.” Tô Du nghiêm túc nói.

Thư ký Tống nghe xong lập tức lo lắng nói: “Tôi cảm thấy cô cũng chẳng khác đồng chí nam mấy.” Có đồng chí nữ nào giống cô chứ.

Tô Du: "..." Không cùng anh đi xem phim là đúng. Với cái miệng này, anh đúng là ế bằng thực lực.

"Thư ký Tống, tôi rất nghiêm túc, tuy anh không xem tôi là đồng chí nữ, nhưng mọi người vẫn xem tôi là một người phụ nữ. Như thế sẽ ảnh hưởng không tốt tới anh."

Thư ký Tống chẳng để tâm chuyện đó: “Cái gì mà ảnh hưởng xấu chứ?"

"Nói một cán bộ như anh hôm nay dẫn một đồng chí nữ đi xem phim, ngày mai lại dẫn một đồng chí nữ khác đi xem, rất nhiều lời khó nghe."

"Nói bậy, tôi chỉ dẫn cô đi!"

“… Ồ.” Tô Du gật đầu: “Vẫn là không ổn, lỡ như sau này anh tìm đối tượng thì sao. Hôm nay anh dẫn tôi theo, lần sau dẫn đối tượng của anh theo, người ta sẽ hiểu lầm.”

Thư ký Tống lo lắng nói: "Tôi là tìm..." Anh bỗng chốc dừng lại: “Tôi tìm Tiểu Châu bọn họ đi xem là được chứ gì!"

"Cũng được, các người còn có thể bàn bạc một chút."

"..."

Không mời được người ta, thư ký Tống chán nản đạp xe đi, Tô Du nhìn bóng lưng anh rời đi, trong lòng cảm thấy có gì là lạ.

Hiếm khi có người nhìn thấy bản chất của cô mà còn muốn theo đuổi.

Nhưng mà tạm thời cô sẽ không suy nghĩ đến.

Tính khí của thư ký Tống có vẻ không ổn định lắm, không phù hợp với yêu cầu chọn bạn đời của cô. Suy cho cùng, cô chỉ cần một hậu phương vững chắc lâu dài trong tương lai. Trong khoảng thời gian mười năm đó, cần trải qua một cách an yên.

Tính tình của thư ký Tống, thật sự rất không ổn.

Hơn nữa, theo đuổi đồng chí nữ còn giấu giấu diếm diếm, quá kín đáo rồi. Dù sao thư ký Tống cũng không trực tiếp nói ra, cô cứ xem như không biết là được rồi.

Về đến nhà, người trong nhà đều đang dọn dẹp đồ đạc, phòng của cô đã được dọn xong trước nhất, ga đệm cũng được đặt chỉnh chu.

Tô Du trở lại phòng, xách túi chuẩn bị đi làm.

Khi thu dọn túi sách thì nhìn thấy bên trong có một quyển sổ ghi chép, là của thư ký Tống cho.

Trước đây cô cảm thấy rất kỳ lạ, nghĩ không thông, tin vào những lời nói xằng bậy của anh. Bây giờ có vẻ là bản thân anh đã tự mình làm rồi.

Cô lật giở cuốn sổ, những câu hỏi ví dụ được sắp xếp gọn gàng trong đó, xem ra đã phí không ít công sức.

Gần đây cô cũng có xem được một ít, nó giúp ích khá nhiều cho cô. Trước đây mấy câu hỏi không hiểu, sau khi xem lời giải thì đột nhiên như được khai sáng.

"Nếu cứ luôn chu đáo như thế thì mình có thể xem xét lại."

Cô mỉm cười và nhét cuốn sổ vào cặp.

Bên kia, thư ký Tống chán nản trở về ủy ban thành phố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận