Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 252. Cơ hội nào?

Chương 252. Cơ hội nào?


Trở lại văn phòng, anh cố gạt đi nỗi buồn của mình, tươi cười chào hỏi mọi người.

Sau khi ngồi vào chỗ của mình, anh mở sổ ghi chép ra bắt đầu xem lịch trình chiều nay của thị trưởng Khâu.

Xem rồi lại xem, trong lòng lại dần dần cảm thấy buồn chán.

Bị từ chối rồi…

Anh lấy vé xem phim ra xem, mua xong vé phim, anh vẫn luôn nghĩ đến lúc đó sẽ xem phim hay là mua thứ gì đó ăn, nên nói gì, mặc gì cho đẹp… giờ chỉ uổng phí mà thôi.

Tiểu văn thư Tiểu Chu bên cạnh nhìn thấy anh cầm vé xem phim liền tò mò đi tới: “Thư ký Tống, anh định đi xem phim với ai vậy?"

Chưa từng thấy thư ký Tống qua lại thân mật với đồng chí nữ nào cả.

Thư ký Tống kẹp vé xem phim vào quyển sổ, nghiêm túc nói: "Mua cho cha mẹ tôi."

Tiểu Chu mỉm cười nói: "Thư ký Tống, anh có hiếu quá nhỉ."

Tối đó, cha Tống và mẹ Tống đều nhận được món quà từ người con trai của họ.

Đó là hai vé xem phim.

Cha Tống nhìn vé xem phim: “Được rồi, "Mãnh Long Sa", bộ phim của gia đình chúng ta, phải đi xem."

Mẹ Tống trợn mắt nhìn ông, sau đó nhìn thư ký Tống đang ăn cơm: “Tiểu Đông, sao lại mua vé xem phim cho cha mẹ, con không đi xem sao?"

"Không, không có thời gian."

Mẹ Tống nói: "Không hẹn đồng chí nữ khác đi xem à?"

“Không tiện.” Thư ký Tống múc một miếng to.

Mẹ Tống biết con trai mình đây là đã bị cho ăn quả đắng rồi: "Tiểu Đông, mẹ nói con, tìm đối tượng nhất định phải mật ngọt một chút, bây giờ và trước đây không giống nhau, trong tổ chức không phân đối tượng nữa, con phải tự mình nắm chặt cơ hội chứ."

Thư ký Tống: "... Cơ hội nào?"

"Khi con gặp những đồng chí nữ mà con thích thì phải gan dạ ra vẻ nịnh bợ một chút. Mẹ nói con biết, mẹ ở trong hội liên hiệp phụ nữ cũng thấy nhiều rồi, mấy đồng chí nữ còn non mẹ cũng thấy nhiều rồi, bọn họ tìm đối tượng thích tìm những người nào tích cực chủ động một chút. Hầu hết mấy kẻ im lặng chẳng nói tiếng nào đến bây giờ vẫn còn độc thân."

Thư ký Tống: "..."

...

Sau khi nhà máy dệt chuyển đi, những tập thể công nhân khác chưa đặt nhà trước đó đã nộp đơn vào nhà máy, muốn cho nhà máy vay tiền để xây nhà lần nữa.

Hết cách rồi, ngưỡng mộ quá rồi.

Hôm qua giúp các đồng chí khác chuyển nhà, nhìn thấy những căn nhà đó, có ai mà không động lòng cho được.

Nếu được sống trong một ngôi nhà lớn như vậy, họ sẵn sàng ăn bớt vài bữa.

Khi các công nhân đưa ra yêu cầu như vậy, chủ tịch Tôn đương nhiên sẽ đồng ý. Đợt thứ hai của việc xây dựng nhà ở công nhân đã được đưa vào chương trình nghị sự.

Chuyện này vốn dĩ sắp xếp cho Tô Du đi làm, nhưng ủy ban thành phố lại đưa ra thông báo khác, điều Tô Du sang ủy ban thành phố làm việc một thời gian.

Chủ tịch Tôn có vẻ nản lòng, đột nhiên cảm thấy hơi hoảng.

"Này, Tiểu Tô à, cô đến ủy ban thành phố. Tôi thật sự không quen. Lần này đều là nhờ cô hết."

Tô Du nói: “Chủ tịch Tôn, tôi mới là người học được nhiều thứ khi ở bên cạnh ngài."

"Haizz, cô đừng nịnh tôi. Bây giờ tôi đang rất lo. Cô nói cô đi rồi. Công việc của cô ai làm đây?"

Đây là muốn để Tô Du giới thiệu người sao.

Tô Du suy nghĩ một hồi rồi mỉm cười nói: “Chủ tịch Tôn, nếu đơn giản chỉ làm thay công việc của tôi, thì tôi giới thiệu hai người Tiểu Cao và Tiểu Trình làm tạm thời, bọn họ cũng khá tích cực, còn rất thông minh. Nhưng mà nếu như muốn thay chức vụ của tôi, tôi đề nghị bỏ phiếu chọn. Từ số phiếu đó không chỉ có thể xem được tình trạng công việc, còn có thể nhìn thấy mối quan hệ bình thường giữa bọn họ như thế nào, một người có mối quan hệ tốt, chứng tỏ rất biết làm người. Người như thế làm thư kký, có thể nhanh chóng mở rộng quan hệ với bên ngoài."

Chủ nhiệm Tôn suy nghĩ một hồi cũng thấy có lý: “Tiểu Tô, cô sắp xếp ổn thỏa rồi. Nhưng hiện tại tôi không muốn tìm người thay thế chức vụ của cô, cô vẫn sẽ ở vị trí này khi cô quay lại. Nếu thật sự có ngày đó, tôi sẽ cho bầu phiếu sau."

Tô Du cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe chủ tịch Tôn nói vậy. Dù có ra đi thì hậu phương vẫn vững vàng, còn có đường lui.

Bắt đầu từ buổi chiều, Tô Du bàn giao công việc cho Cao Minh và Trình Tiểu Lệ.

Theo sự sắp xếp của Tô Du, một người phụ trách đối nội và người còn lại phụ trách đối ngoại.

Có được cơ hội này, cả hai đều tràn đầy nhiệt huyết.

Bất kể chủ nhiệm Tô sau này có về hay không, thì lần này bọn họ cũng học được không ít thứ. Chủ nhiệm Tô rất có bản lĩnh, bọn họ chỉ học những món vặt vãnh cũng đủ dùng rồi.

Trình Tiểu Lệ nói: “Chủ nhiệm Tô, khi nào cô đến ủy ban thành phố?"

"Hai ngày nữa, thứ hai đi."

“Ồ.” Trình Tiểu Lệ gật đầu, trong mắt lộ vẻ ngưỡng mộ, có thể được điểm danh điều sang ủy ban thành phố, chứng tỏ người đó xuất sắc biết nhường nào.

*Mọi người có KP và TLT nhớ ủng hộ mình với nhé <3
Bạn cần đăng nhập để bình luận