Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 258. Lấy cơm

Chương 258. Lấy cơm


Tô Du bưng cà mèn nói, "Hai người thật là nhiệt tình. Bầu không khí bên trong thị ủy này thật tốt, không hổ là các đồng chí vì nhân dân phục vụ, tư tưởng giác ngộ cũng rất cao đấy."

Tiểu Chu cười đỏ cả mặt.

Thư kí Tống: "..."

Trên đường đi tới căn tin, thư kí Tống đi phía sau hai người, nhìn thấy Tiểu Chu kéo tay Tô Du ở phía trước nói chuyện rôm rả, nhịn không được miệng trề ra, nghiêng qua nghiêng lại, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.

Bị Tiểu Chu ảnh hưởng như vậy, tới lúc nào bản thân mới tạo được hảo cảm với đồng chí Tiểu Tô đây.

Không có hảo cảm, câu tiếp theo anh cũng không dám nói.

Mẹ anh nói, lúc nữ đồng chí còn chưa có hảo cảm, theo đuổi người khác thì đó chính là đùa giỡn lưu manh. Chỉ khi nữ đồng chí đã có hảo cảm rồi, lúc anh mở miệng tỷ lệ thành công mới có thể cao, mới có thể bắt đầu từ chỗ đối phương .

Hơn nữa anh cũng không dám mở miệng nói trước với đồng chí Tiểu Tô về dự định của mình. Dựa theo thái độ này của đồng chí Tiểu Tô, chuyện này của anh rất nguy hiểm đấy.

Cùng nhau ăn cơm, xem phim, đưa đón... Đây đều là thời cơ tốt để bồi dưỡng hảo cảm, nhưng sao chuyện nào cũng luôn không thành công vậy chứ.

Có khá nhiều người đang ăn trong căng tin ủy ban thành phố. Ngoài những người làm việc ở đây, còn có một số người nhà của nhân viên ủy ban thành phố. Ai ở nhà không muốn nấu ăn thì đến đây ăn.

Khi ba người họ đến căng tin, mọi người đều đang đứng xếp hàng.

Thư ký Tống lập tức cầm lấy hộp đựng cơm của Tô Du, “Đồng chí Tiểu Tô, mọi người đi tìm chỗ ngồi đi, tôi đi xếp hàng, tôi có chút quen biết với mấy người đó.,”

Tô Du nhìn chung quanh, "Chuyện này không được đâu."

Tiểu Chu vui vẻ nói: "Thư ký Tống có quen biết với các vị đầu bếp ở đây, anh ta đi thì người ta sẽ cho nhiều hơn", lại quay qua nói với thư ký Tống: "Thư ký Tống, vậy tiện thể anh lấy giúp tôi một phần đi, tôi cùng chị Tô đi tìm chỗ ngồi nói chuyện phiếm một chút." Và cuối cùng cũng có thể ăn thêm nhiều một chút.

Thư ký Tống liếc nhìn hộp đựng cơm của cô ấy, sau đó giơ hộp cơm trong tay mình lên, "Xin lỗi, tôi chỉ có hai tay. Tiểu Chu, tự mình động thủ thì cơm no áo ấm."

Tiểu Chu: "..."

Tô Du nhướng mày, trong bụng cười thầm, đủ thực tế.

Cô mỉm cười nhận lấy hộp cơm trong tay thư ký Tống, "Cùng nhau đi, dù sao cũng không nôn nóng, hơn nữa tôi không phải chỉ ăn một bữa thôi đâu. Sau này muốn đến đây ăn thường xuyên. Làm sao có thể thường xuyên làm phiền thu ký Tống được, như thế ảnh hưởng không tốt."

Tiểu Chu nói: "Ảnh hưởng không tốt gì?"

Tô Du: "..."

Thư ký Tống chéo miệng một cái, nói, "Hỏi cái gì mà hỏi, đi lấy cơm. Bình thường đi ăn cơm không thấy bóng dáng cô đâu, hôm nay ngược lại thì rất náo nhiệt ha."

Tiểu Chu: "..." Không phải chỉ là muốn tham gia náo nhiệt thôi sao, có trêu ai ghẹo ai đâu?

Ngay khi ba người vừa đi xếp hàng, thư ký Thạch ở trước cửa sổ bên cạnh nhìn thấy thư ký Tống, anh ta là người bên cạnh thị trưởng Trần, anh ta đã ở đây mấy năm, có lý lịch hơn so với thư ký Tống, chỉ là hơi kém một chút về trình độ học vấn.

Nhìn thấy thư ký Tống, anh ta cười như không cười nói: "Thư ký Tống, thật sự rất hiếm khi gặp anh ở đây, bình thường đều không cách nào thấy anh tới nơi này ăn cơm, mỗi bữa ăn cũng không thấy."

Thư ký Tống cười ha ha nói: "Chúng ta không có duyên thì thật sự không có cách nào. Nếu không thì lần sau sẽ kêu người mời ăn ăn vài bữa, để cho anh không bị rớt răng."

Sắc mặt thư ký Thạch hơi cứng lại, nhíu mày, cười nói: "Được rồi, tôi có thể không ăn được những đồ ngon kia, người dân vẫn còn bị đói, anh ngược lại ăn thật no nê đấy."

Thư ký Tống cười nói: "Anh nhìn cái phần cơm của anh mà nói được lời này, có vẻ như không có chút thuyết phục nào."

Thư ký Thạch tức đến mức ngực khó chịu.

Thư ký Tống thấy anh ta mất hứng, cười ha ha nói: "Đùa thôi đùa thôi, đừng coi là thật."

“Ôi chao, Tiểu Thạch, đi ăn cơm. Ăn xong thì đến khu vực hành chính đi dạo một chút, ở đây nói với người dân đều vô dụng thôi.” Một bà cô trong liên đoàn phụ nữ ủy ban thành phố hét lên.

Không thích những người nói mạnh miệng, nói lời hoa mỹ, cơm cũng ăn không ít .

Thư ký Thạch mang theo hộp cơm và rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận