Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 260. Thật muốn độc thân cả đời

Chương 260. Thật muốn độc thân cả đời


Thư ký Tống trực tiếp kéo Tô Du cùng đi lấy canh.

Tô Du đẩy anh một cái, "Thư ký Tống, nôn nóng cái gì, chờ Tiểu Chu."

“Không cần chờ, cô ấy rất quen thuộc với nơi này.” Thư ký Tống vừa lấy canh vừa nói.

Có người đến lấy canh, nhìn thư ký Tống nói: "Đồng chí Đông Chinh, vị đồng chí nữ này là ai vậy, không phải là đối tượng của anh đúng không ?"

Mặt thư ký Tống đột nhiên ửng đỏ.

Tô Du cười nói: "Đồng chí, anh đoán đúng rồi, không phải là đối tượng của anh ấy. Tôi là đi công tác ở bên này, được chia cùng một tổ cới thư ký Tống, anh ấy giúp tôi đi làm quen với nơi này."

"Ôi chao, xem tôi này, nhận sai rồi. Xin chào đồng chí, tôi đến từ Cục Kiến trúc Cảnh quan Thành phố, khi nào rảnh rỗi thì đến văn phòng chúng tôi ngồi nha."

Anh ta nói những lời khách sáo rồi bê khay cơm rời đi, sau đó đi tám chuyện cùng với những người đi cùng anh ta đang ngồi chung một bàn ăn, Tô Du còn loáng thoáng nghe được tiếng nói chuyện của họ, “Không phải... nói, đồng chí Đông Chinh không thể nào tìm được nhanh như vậy ……"

Thư ký Tống: "..."

Tiểu Chu cũng lấy cơm canh xong liền bưng khay cơm đuổi tới, "Thư ký Tống, vừa rồi kêu các người chờ tôi, anh sao lại không đợi tôi."

“Không nghe thấy.” Thư ký Tống cầm khay cơm đi tìm một chỗ. Sau này không đến căng tin để ăn cơm nữa, chả gặp được người nào tốt cả.

Thức ăn trong căng tin cũng không tệ lắm, ba người họ đặt khay cơm liền ăn từng miếng từng miếng .

Thư ký Tống vừa ăn vừa nhìn chằm chằm Tiểu Chu.

Tiểu Chu cắn hai miếng, cũng có chút nuối không nổi nữa. "Thư ký Tống trách tôi?"

“Không trách.” Thư ký Tống tiếp tục nheo mắt nhìn cô ấy.

Tiểu Chu: "..." Tôi không ăn được nữa.

Tô Du đang ăn cơm, ánh mắt lướt qua khuôn mặt thư ký Tống, sau đó không vết cười một tiếng. Chỉ mới một lúc thôi, đây nếu là những chuyện trong tương lai thì ... thật muốn độc thân cả đời.

Ăn xong, ba người cùng nhau đi rửa bát dưới vòi nước, ánh mắt thư ký Tống nhìn chằm chằm hộp cơm trên tay Tô Du, rốt cuộc là có nên giúp cô rửa bát không đây. Nếu như rửa, như thế có phải là quá chủ động hay không. Sau này sẽ bị coi thường. Mà lỡ như không chủ động, thật giống như là sẽ không có sau đó nữa...

Anh còn đang do dự, Tô Du và Tiểu Chu đã cùng nhau dọn xong hộp cơm rồi.

Những món ăn hôm nay cũng không có quá nhiều dầu mỡ, rửa qua dưới vòi nước một lần, lập tức liền sạch sẽ.

Tiểu Chu kéo Tô Du nói với Thư ký Tống, "Thư ký Tống, anh cứ từ từ rửa chén đi, trước để tôi đưa chị Tô đến khu lân cận đại viên ủy ban thành phố đi dạo. Không có gì vội."

Tô Du cười nói: "Thư ký Tống, anh từ từ làm nha, tôi cùng Tiểu Chu đi trước."

Thư ký Tống: "..."

Nói xong Tô Du cùng Tiểu Chu liền rời đi. Trước hết, bây giờ cô không nhất định phải ở cùng một chỗ với đối tượng thư ký Tống, cũng không muốn tiếp xúc nhiều với anh để tránh cho anh hiểu lầm.

Sau khi rời khỏi thư ký Tống, Tiểu Chu nói: “Chị Tô, chị đừng thấy hôm nay thư ký có chút hung dữ, thật ra thì bình thường anh ấy rất tốt, đối đãi với mọi người cũng rất gần gũi. Chỉ là không biết hôm nay bị làm sao, vẫn luôn nhìn tôi không vừa mắt."

“Có thể là có áp lực lớn trong công việc.” Tô Du thuận miệng nói dối.

Tiểu Chu nói: "Tôi nói mà, thư ký Tống là một đồng chí tốt, không thể nào lại nhìn tôi không vừa mắt."

Sau khi cùng đi dạo quanh một vòng ủy ban thành phố cùng Tiểu Chu, Tô Du nhanh chóng nhớ kỹ những vấn đề quan trọng trong phòng làm việc. Ngừng lại cùng trò chuyện với bác bảo vệ một lát. Rồi nhanh chóng đem bản thân hòa nhập vào ủy ban thành phố.

Mặc dù là ủy ban thành phố mượn tạm cô đến đây nhưng mà thái độ của cô đối với ủy ban thành phố chính là đem mình trở thành một trong những nhân vật chính ở đây. Chỉ có cách trực tiếp hòa nhập mới dễ làm việc.

Khi trở lại văn phòng, thư ký Tống đang uống trà và có cả ly trà của Tô Du.

Tô Du nói: "Thư ký Tống, anh làm gì vậy?"

“Tiện tay rót cho cô một ly thôi.” Thư ký Tống vừa uống trà vừa nói.

Tô Du cười nói: "Cảm ơn anh. Lần sau anh không cần khách sáo như vậy, tự tôi rót trà là được. Làm sao có thể quấy rầy thư ký Tống chứ."

Thư ký Tống: "... Đều là chuyện nhỏ, đúng rồi, vừa rồi Tiểu Chu mang cô đi dạo một vòng hả? Tôi đã nói với cô rôi, đi theo Tiểu Chu là chuyến đi vô ích, chính cô ấy cũng đến đây chưa bao lâu, hơn nữa đầu óc ít thông, hiểu biết chưa nhiều lắm. Tôi nói cô bình thường cô lanh trí lắm mà, tại sao lại lựa chọn đi ra ngoài cùng Tiểu Chu vậy?"

"Tiểu Chu vô cùng nhiệt tình, hơn nữa, đi cùng đồng chí nữ thì cũng thuận tiện hơn."

Thư ký Tống uống một ngụm trà lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận