Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 261. Bồi dưỡng nhân tài

Chương 261. Bồi dưỡng nhân tài


Buổi chiều Tô Du đã đem kế hoạch nghiên cứu làm ra sẵn sàng, đầu tiên là giao cho phó cục trưởng Trương bên này nhìn xem.

Nhìn thấy cách thức Tô Du làm ra giấy tờ kế hoạch, trước mắt phó cục trưởng Trương sáng ngời. Ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Tô Du, trong lòng thì thầm nghĩ, đồng chí nữ này xem ra thật sự là có chút bản lĩnh nha.

"Tiểu Tô này, cuốn câu hỏi điều tra này làm sao để trả lời đây?"

Tô Du nói: "Chủ yếu là nhằm vào các vấn đề nhu cầu của công nhân để làm một bản phân tích. Xây dựng phòng ở, kiến thiết sao các dạng phòng ở thích hợp hơn. Cũng giống như công xưởng dệt may vậy, vẫn là cái loại một phòng đơn trước kia giống nhau. Mặt khác phân tích một quy mô lớn kiến thiết phòng ở như vật, trong nhà công nhân có thể gánh vác được chi phí này hay không, có thể gánh vác nhiều hay ít."

"À, đúng, những thứ này đều phải tính toán tới."

Phó cục trưởng Trương sau khi xem xong cũng không có ý kiến gì. Những thứ này đối với ông ta mà nói thì có điều mới mẻ hơn, ông ta không được tiếp xúc qua, nhưng mà vẫn cảm thấy được thật sự có ích. So với bỏ phiếu đơn thuần lúc trước thì thay đổi tin tế hơn, rõ ràng có lý hơn.

Phó cục trưởng Trương cầm theo phần kế hoạch nghiên cứu tiến hành kết nối với bên phó thị trưởng Khâu.

Làm một người lấy dân làm gốc, là một lãnh đạo giải quyết khó khăn cho công nhân, nhìn thấy Tô Du này hoàn toàn vì lấy ý kiến của công nhân để làm trọng tâm cho cuốn câu hỏi nghiên cứu, phó thị trưởng Khâu lập tức thông qua, để Tô Du đến phụ trách chuyện này.

Cái này chứng tỏ chỗ tốt của việc phân chia chức trách công việc trước đây. Những người khác đều có hạng mục phụ trách của chính mình, thì Tô Du là người cố vấn có nhàn rỗi một chút, cô nói ra một chuyện cũng liền đặt ở trên đầu cô.

Chờ sau khi phó thị trưởng Khâu tuyên bố ra chuyện này, lúc này mọi người mới phát hiện, hiện tại những công việc trên đầu bọn họ còn phải đợi cho báo cáo nghiên cứu của Tô Du bên này nộp lên trên, là một căn cứ để tham khảo hữu hiệu mới có thể tiến hành các bước tiếp theo...

Buổi chiều tan tầm, ngay ở bên trong văn phòng Tô Du khắc ấn báo cáo nghiên cứu.

Không có máy tính, không có máy móc đánh con dấu, mấy thứ này đều phải làm cách thủ công. Cũng may cô chỉ cần làm ra mấy phần, cung cấp cho các đơn vị hoàn thành, đến lúc đó bọn họ cần nhiều hay ít thì tự bọn họ đi giải quyết.

Thư ký Tống dây dưa ở bên trong văn phòng bận công việc nửa ngày, lại là làm sổ ghi chép, lại đun nước sôi pha trà. Cuối cùng anh không nhịn được nhìn: "Cô còn không tan tầm à?"

Tô Du ngẩng đầu lên nói: "Còn có một số chuyện, tôi làm xong sẽ đi."

Chuyện này nếu là ở trong công xưởng, cô nhất định sẽ muốn giao cho người khác đến làm. Nhưng mà ủy ban thành phố không giống ở đó,cô vừa mới sang bên này, gót chân còn chưa đứng vững mà đã bắt đầu sai sử người khác sẽ không thích hợp. Về phần Tiểu Chu, cô ấy là nhân viên văn ấn của ủy ban thành phố, cũng không phải là một nhóm nhỏ, lại càng không thích hợp để sai bảo.

Thư ký Tống đi đến, ngồi ở bên cạnh, lấy bút của cô sang nói: "Quên đi, để tôi viết đi, nhìn cái tốc độ kia của cô khi nào thì có thể làm xong đây. Rất mất thời gian."

Tô Du nhẫn nhịn không trợn trắng mắt, cô khách khí cười nói: "Thư ký Tống, đây là công việc của tôi, dù có làm chậm cũng không thể làm phiền đến thư ký Tống."

Thư ký Tống nghiêm túc nói: "Cô còn định không cần ôn tập, chỉ còn có hơn hai tháng nữa sẽ có cuộc thi, cô có ôn tập không? Đại học không đến trường? Thi đại học thật sự dễ dàng hay sao, có biết lúc trước tôi đã tốn bao nhiêu công sức hay không? Một người thông minh như tôi đều phải gian nan như vậy, đổi lại là cô..." Vấn đề rất lớn đó!

Còn chưa nói xong, thư ký Tống đã nghĩ muốn đánh vào miệng mình, cho chừa thói quen... Nhanh chóng sửa miệng: "Đổi lại là cô cho dù có đơn giản, cũng không thể nào đơn giản đến thế."

Tô Du cố ý có vẻ mặt nghi ngờ nói: "Thư ký Tống, làm sao anh lại quan tâm chuyện sách vở và bài tập của tôi vậy?"

"... Có thể là vì bồi dưỡng nhân tài." Thư ký Tống yếu ớt nói. Vì sao, đương nhiên là không muốn cô thi rớt rồi bị đả kích.

Đã nhiều tuổi nếu không thể thi được, sau này làm sao có cơ hội thi lại chứ.

Tô Du bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Thì ra là thế, nếu như vậy, vậy phiền toái thư ký Tống rồi."

Nói xong cô biết thời biết thế đây bút sang phía thư ký Tống bên cạnh.

Có một số việc cũng không phải ngoài miệng nói là sẽ hoàn thành.

Thư ký Tống nhận lấy bút, cầm lấy bắt đầu vùi đầu tận lực làm. Tô Du lại cầm lấy bản ghi chép kia bắt đầu làm đề mục toán học.
Bạn cần đăng nhập để bình luận