Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 263. Mù mắt

Chương 263. Mù mắt


Thư ký Tống đạp xe rất nhanh đã về đến trong nhà, nhà anh anh ở ngay phía sau của ủy ban thành phố, bình thường không cần phải đi xe đạp cũng có thể về nhà. Nếu không phải hôm nay muốn đón người ta, anh cũng không dùng xe.

Nhưng mà cuối cùng cũng vô dụng.

Về đến trong nhà, anh còn có chút rầu rĩ không vui.

Mẹ Tống đã quay về, đang lột hạt đậu, chuẩn vị đưa đậu tương đã luộc cho con mình ăn: "Hôm nay mẹ cho con ăn thử món đậu non nấu. Cái này bổ cho cơ thể."

Thư ký Tống nhìn vài lần, dịch cái ghế đẩu lại: "Mẹ, con giúp mẹ."

Mẹ Tống kinh ngạc nhìn vào anh: "Sao cơ, bình thường về nhà là chui ngay vào trong phòng, hôm nay sao lại dính mẹ như vậy?"

"Mẹ, con muốn giúp mẹ cho nhanh." Ai nói phụ nữ sau khi kết hôn sẽ vất vả, đó cũng phải nhìn người. Người như anh đây tuy rằng sẽ không làm các công việc trong nhà nhưng mà không phải là không biết làm.

Mẹ Tống cực kỳ cảm động.

Thư ký Tống liếc mắt nhìn cha Tống đang chăm chú đọc báo: "Mẹ, rốt cuộc là vì sao trước đây mẹ lại coi trọng cha con vậy?"

"Mù mắt."

"..."

Thư ký Tống phun ra một hơi. Hoàn toàn không thể nào tham khảo được, ánh mắt của đồng chí Tiểu Tô rất sáng.

Chắc hẳn là anh mù mắt, chứ làm sao lại đi coi trọng một người như thế chứ.

Cha Tống nghe thấy có người đang sắp đặt mình thì không vui nói: "Đồng chí Đông Chinh, đừng nói tới cha của đồng chí, chính là thời điểm này con tìm được một đối tượng mang về nhà mới là đúng đắn. Lúc trước khi cha bằng tuổi con..."

"Còn đang làm tên lưu manh." Mẹ Tống tiếp lời nói.

Cha Tống: "... Cái kia đều là vì đuổi tà ma. Dù sao Đông Chinh à, thời đại bây giờ đã khác nhau, với tuổi của con như này thật sự không thể chậm trễ. Nếu có nhìn trúng nữ đồng chí nào thì nhớ mang về nhà sớm một chút. Đừng có kéo dài. Cha nói với con, khi nào cưới vào trong nhà mới là của mình, chưa vào cửa đều có thể trở thành của người khác ngay."

Miệng thư ký Tống méo xẹo, tiếp tục lột hạt đậu: "Sẽ có đối tượng nhưng mà chuyện kết hôn không thể vội, con chuẩn bị ít nhất... Bốn năm sau mới kết hôn." (Đố mọi người tại sao lại là bốn năm ^^)

Mẹ Tống và cha Tống nhất thời nhìn về phía anh. Mẹ Tống kích động nói: "Con trai, con đừng có luẩn quẩn trong lòng đó. Vì sao phải đợi lâu như vậy. Con cũng không còn nhỏ."

Cha Tống đập bàn nói: "Con đây là không tôn trọng đồng chí nữ! Không kết hôn thì chính là lưu manh đùa giỡn qua đường!"

Thư ký Tống: "..." Nhưng dù anh muốn kết hôn, tìm ai kết hôn đây?

Ngày hôm sau đi làm, Tô Du thông báo nhân viên công đoàn của các nhà xưởng họp. Nếu so với từng người một đi vào trong công xưởng thông báo, Tô Du cảm thấy vẫn là gọi tất cả mọi người đến, mở một cuộc hợp, gặp mặt giảng giải cho mọi người phải làm nghiên cứu này là biện pháp nhanh nhất. Đương nhiên, mặt khác cũng là muốn nhân cơ hội này thành lập nguồn mạch quan hệ với càng nhiều người.

Tô Du chỉ thông báo để đồng chí của công đoàn đến họp chứ không quy định bảo Chủ tịch công đoàn đến nên những người có mặt chức vụ gì cũng có.

Nhưng đa số đều là thư ký của các Chủ tịch đơn vị công đoàn.

Thư ký Cao và thư ký Châu cũng đến.

Họ đã sớm biết Tô Du được điều đến ủy ban Thành phố vì chuyện xây dựng nhà cửa, trong lòng họ vẫn rất khâm phục năng lực của Tô Du, một đồng chí nữ còn nhỏ tuổi hơn cả họ, đơn vị lại nhỏ mà có thể được điều mượn đến ủy ban Thành phố.

Mặc dù là điều mượn nhưng sau này đã có điều bất ngờ này, quen biết với rất nhiều người thì cơ hội cũng càng nhiều hơn.

Bên công xưởng dệt may cũng có người đến, người đến là ủy viên Hồ nhưng cô ấy thấy Tô Du bận rộn nên không có đi chào hỏi cô.

Đầu tiên Tô Du bảo mọi người hãy đăng ký dữ liệu, họ tên, đơn vị, chức vụ và số điện thoại văn phòng.

“Đây cũng chỉ là thuận tiện để liên lạc sau này thôi, như thế sẽ dễ dàng liên lạc với mọi người để kịp thời giải quyết những ý nguyện của công nhân hơn.”

Tô Du đứng ra nói một cách hiên ngang, mọi người đều trả lời rất tích cực và điền những tin tức của mình vào.

Nhìn thấy đống tư liệu mọi người điền xong, Tô Du nở nụ cười rồi ghi chú vào cuốn sổ, những thứ này đều là thứ cô thu hoạch được khi vào ủy ban Thành phố.

Phòng họp lần này không lớn lắm và chỉ có một mình Tô Du làm chủ trì.

Mặc dù lần đầu tiên cô làm chủ trì trong những cuộc họp như thế nhưng đối với Tô Du mà nói cũng chỉ là vấn đề nhỏ thôi, những cuộc họp lớn lớn nhỏ nhỏ trước kia cô đếm cũng đếm không hết nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận