Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 265. Mới lạ đấy!

Chương 265. Mới lạ đấy!


“Không có vấn đề gì cả, thư ký Tống anh hãy yên tâm đi.” Tô Du cầm đống dữ liệu đi ra bên ngoài.

Thư Ký Tống mím môi đi theo sau.

Trong đầu anh lại nhớ đến một người, Ngô Quốc Chí, người này là ai thế, chắc chắn là đã đắc tội với đồng chí nữ này rồi, nếu không người của công xưởng máy móc cũng không đến nói lời xin lỗi.

Đã bị giáng xuống dưới công xã thì xem ra tội này cũng không nhẹ đấy.

Trong lòng anh ít nhiều cũng có chút cảm giác thích thú.

Những người ở dưới công đoàn có năng suất làm việc cũng khá cao đấy, theo như những gì Tô Du nói thì đây là cơ hội của công đoàn, làm không tốt thì thật sự sẽ bị kéo xuống đấy.

Trong cuộc họp ngày hôm sau, các đơn vị lần lượt nộp những dữ liệu ban đầu và tình hình thống kê lên.

Nhìn thấy những biểu thống kê này, các thành viên trong tổ càng cảm nhận rõ ràng hơn về tính quan trọng của cuộc điều tra lần này.

Trước kia tầm nhìn bị che khuất, chỉ biết nghĩ đến chuyện xây nhà ở và học tập hình thức của công xưởng dệt may nhưng lại không hề biết những công nhân rốt cuộc đang nghĩ thế nào.

Bây giờ có những dữ liệu điều tra này đã khiến họ trực tiếp nhìn thấy những ý nguyện của đại đa số công nhân, đến khi mọi người lên kế hoạch cũng cảm thấy tự tin hơn.

Phó Thị trưởng Khâu nhìn thấy Tô Du nói: “Tiểu Tô, chuyện này cô làm tốt lắm, rất tốt.” Ông ta đặc biệt thêm hai chữ rất tốt để thể hiện sự tán thưởng của mình.

Tô Du cười nói: “Đây là việc tôi nên làm, vả lại cũng nhờ mọi người chịu tiếp nhận ý kiến của tôi, nếu không những chuyện này cũng không thể hoàn thành được.”

Phó Thị trưởng Khâu nghiêm túc nói: “Vì vậy những ý kiến tốt thì chúng ta nên tiếp thu, việc này rất có ích cho sự phát triển của sự việc.”

Những người khác đều gật đầu đồng ý, sau đó nhìn về phía Tô Du, họ cảm nhận vị cố vấn này cũng không tệ, nhận được thành tích cũng không quên nhắc đến người khác.

Phó Thị trưởng Khâu nói: “Tiếp theo chúng ta có thể bắt đầu dựa vào những điều tra này để quyết định chế độ dựa vào yêu cầu xin cấp nhà ở của công nhân.”

Những công việc bên này đã triển khai rồi, trong phòng làm việc của Thị trưởng Trần, thư ký Thạch đang nói xấu sau lưng.

“Lãnh đạo, họ còn làm cái điều tra gì nữa, còn cho một công nhân nữ của công xưởng dệt may chủ trì chuyện này nữa, ngài nói có phải vấn đề rất lớn không?”

Thị trưởng Trần chau mày nói: “Tiều Thạch, chuyện này do bên lão Khâu quản lý, chúng ta không nên nhúng tay vào.”

“Nhưng gần đây thư ký Hách và bên Phó Thị trưởng Khâu khá thân thiết và rất quan tâm đến chuyện này.”

Nghe thư ký Thạch nói thế, Thị trưởng Trần càng chau mày hơn nữa, thư ký Hách sắp nghỉ hưu rồi, theo trình tự bình thường mà nói thì hoặc là Thị trưởng như ông ta sẽ trực tiếp thăng chức, hoặc là ở bên ngoài điều người qua nhưng với tình trạng thiếu thốn nhân viên cán bộ quản lý như hiện tại thì việc thăng chức có khả năng rất lớn.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ thư ký Hách đó giờ rất thân với lão Khâu, hai người rất hợp với nhau, ngược lại kiểu bảo thủ như ông ta thì rất ít khi lo đến những việc này.

Vấn đề lương thực lần trước cũng do lão Khâu hòa giải, bây giờ lần này chuyện xây dựng nhà ở công nhân quy mô lớn cũng do lão Khâu đề ra, nếu chuyện này làm ổn thỏa thì chính là chính tích đấy.

Chính tích quan trọng hơn thâm niên nhiều.

“Thị trưởng Trần, chuyện này có cần phê bình họ không?” Thư Ký Thạch nói.

Thị trưởng Trần xua xua tay: “Chuyện này đi phê bình thì có lẽ làm lớn chuyện quá rồi, hơn nữa họ làm chuyện này cũng vì người dân nên cho dù tôi có không thích thì cũng phải ủng hộ, bây giờ tôi sẽ xem thành tích họ làm ra vậy.”

Thư ký Thạch gật đầu trong sự không cam tâm.

Buổi chiều lúc tan làm, thư ký Tống lại cố ý đợi cô đi cùng, sau đó lấy ra ba tấm vé xem phim: “Đồng chí Tiểu Tô, tuần này lại có phim mới đấy, chúng ta cùng đi xem nhé, tôi mua ba vé rồi, hãy đưa Tiểu Chu đi cùng nào.”

Tô Du chau mày: “Thư Ký Tống, anh muốn mời Tiểu Chu xem phim sao?”

Mới lạ đấy! Thư ký Tống cười nói: “Không phải đâu, tôi chỉ nghĩ mọi người đều làm trong một văn phòng, giữa các đồng chí đi xem phim với nhau cũng rất bình thường mà, lần trước cô nói ngại ngùng, lần này Tiểu Chu cũng đi thì không còn ngại nữa rồi chứ.”

“Nhưng tôi phải ôn bài.” Tô Du khó xử nói.

“…”

Nhìn thấy khuôn mặt bị mắc nghẹn của anh, Tô Du chịu không nổi phải bật cười, nghĩ đến việc gần đây anh hay bưng trà rót nước cho mình, lại rất tất bật nên ít nhiều cũng có chút rung động: “Ừ nhưng nếu thư ký Tống đã mua vé xem phim rồi thì không đi cũng có chút lãng phí, được rồi, thế tôi và Tiểu Chu sẽ đi xem phim với anh nhé.”

Thư ký Tống bỗng chốc ngơ ngác, khuôn mặt trở nên rất hào hứng và cố gắng nén đi sự vui sướng của mình, khuôn mặt anh đỏ bừng lên: “Vậy được, cứ thế quyết định nhé.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận