Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 266. Được làm cô

Chương 266. Được làm cô


Thành công hẹn được Tô Du, tâm trạng của thư ký Tống tốt cực kỳ, trên đường về nhà, khuôn mặt anh cứ tỏ vẻ thích thú.

Bước đầu tiên trong con đường đua dài cuối cùng cũng chạy ra rồi, điều này có nghĩa là khó khăn cực khổ cũng có thể vượt qua được.

Quay về nhà, thư ký Tống đã lục lọi khắp các tủ trong nhà để chuẩn bị cho mình hai bộ quần áo thật đẹp, kết quả thư ký Tống tìm đi tìm lại cũng không có bộ nào thích hợp.

Anh cứ cảm thấy quần áo của mình cũng khá nhiều mà đến lúc thật sự cần mặc thì lại không đủ, tuần này đi xem phim nên mặc cái gì đây?

Lần đầu đi xem phim không thể không xem trọng một chút được.

Thư ký Tô nhìn có vẻ thích ăn mặc rất nghiêm túc nên anh vẫn nên mặc nghiêm túc một chút có lẽ tốt hơn, thôi thì mặc đồ quân đội vậy, bên trong mặc áo sơ mi trắng, đầu tóc…đầu tóc cũng phải chỉnh trang một chút, ngày mai phải đi cắt tóc mới được.

Mẹ Tống đang làm cơm ở bên ngoài, cha Tống tiến đến gần nói: “ Sau khi về nhà Tiểu Tống cứ không ngừng lục lọi trong phòng, nó đang làm gì bà có biết không?”

Mẹ Tống nhìn vào trong phòng một cái bèn nói: “Ông lo nhiều quá làm gì chứ, tôi nói cho ông biết, lão Tiêu ở hội phụ nữ thành phố ông có biết không, bà ấy nói mấy ngày trước con trai mình ngồi ăn cơm với hai đồng chí nữ đấy, một người ở văn phòng ủy ban Thành phố, một người ở đơn vị của công xưởng dệt may.”

Nghe thấy thế, cha Tống kích động nói: “Cái gì, thằng nhóc này đồng thời tiếp xúc với cả hai đồng chí nữ sao?”

“Ông nói linh tinh cái gì thế, chắc chắn là một người thôi, ông còn không biết con trai của mình sao, bình thường nó cũng không thích ngồi gần đồng chí nữ mà, lần này chịu ăn cơm với người ta còn có thể tại sao nữa chứ, trước đây cũng chưa từng thấy nó thân thiết với đồng chí nữ nào như thế, không cần phải nói nữa, chắc chắn là đồng chí nữ của công xưởng dệt may đó rồi.”

Cha Tống gật gật đầu, về điểm này con trai rất giống với ông, trước đây ông cũng không thích tiếp xúc với đồng chí nữ.

Lại nghe mẹ Tống nói: “Chỉ là tuổi tác lớn hơn Tiểu Đông nhà chúng ta vài tuổi thôi.”

Cha Tống nói: “Cái này có sao đâu, đồng chí nữ lớn hơn một chút cũng không sao.”

“Tôi cũng cảm thấy như thế rất tốt.” Mẹ Tống ra vẻ tán thành: “Chỉ cần tính cách tốt và dễ sống thì tôi cũng cảm thấy rất tốt, điều quan trọng nhất là Tiểu Đông của chúng ta thích, ông nói có phải không? Dù sao cũng không làm phiền đến tổ chức, ông ta tự có thể giải quyết được vấn đề của riêng mình, điểm này nó mạnh hơn ông đấy.”

“Haha.” Cha Tống cười nói: “Ai mà biết có thành đôi không, khoan nói trước điều gì cả.”

Mẹ Tống bỗng chốc đẩy ông ra: “Đi ra đi ra, đừng có mà nói con trai mình như thế chứ.”

Bên nhà lão Tô đang quây quần ăn cơm trong bàn.

Kể từ khi chuyển qua căn nhà lớn hơn thì không khí trong nhà càng ngày càng hòa thuận hơn, ngày nào cũng đầy ắp tiếng cười. Ở nhà mới, có cơm ăn, có việc làm, trong nhà còn có xe, đối với những người trong nhà lão Tô mà nói thì những ngày tháng như thế đã không còn yêu cầu gì nữa.

Lưu Mai vừa ăn cơm vừa nhìn mọi người trong nhà một cách ngượng ngùng.

Tô Du bị cô ta nhìn đến mức chau hết cả mày, chuyện gì đây, lại đang giở trò gì nữa đây: “Có chuyện gì cứ trực tiếp nói, đừng có giấu giấu giếm giếm nữa.”

Lưu Mai véo Tô Đại Chí một cái, sau đó bảo Tô Đại Chí nói với mọi người trong nhà, dù sao đây cũng là chuyện vui của nhà lão Tô, bản thân đang mang trong mình đời sau của nhà lão Tô đấy.

“Chị…” Tô Đại Chí ngả nghiêng ngượng ngùng nói: “Chị, chị sắp được làm cô rồi.”

“Cô cô cái gì?” Tô Du ngơ ngác, cô đâu phải là tiểu long nữ đâu.

Tô Tiểu Chí ngược lại đã phản ứng rất nhanh: “Anh hai, anh đang nói mình sắp làm cha sao?”

Tô Đại Chí đỏ bừng cả mặt, trong ánh mắt tràn đầy sự kích động.

“…” Thì ra là có thai rồi, Tô Du nhìn Lưu Mai thật kỹ, hoàn toàn không có gì thay đổi cả, thế mà đã có thai sao.

Một sinh linh nhỏ bé cứ đến như thế sao, Tô Du cảm thấy cảm giác này thật là thần kỳ.

Sau khi trong nhà có thành viên mang thai thì người đứng đầu trong nhà dường như cũng phải có chút biểu hiện gì chứ.

Tô Du nghiêm túc nói: “Nếu như Mai Tử đã có thai rồi thì sau này mỗi tuần sẽ có hai quả trứng gà để bổ sung dinh dưỡng, Đại Chí, em hãy chăm sóc cho Lưu Mai nhé.”

Lưu Mai nghe thấy thế bèn vui mừng vô cùng, đây cũng coi như là có chút đãi ngộ đặc biệt.

“Cảm ơn chị cả!”

Tô Lâm cắn đôi đũa nhìn Lưu Mai đầy ngưỡng mộ và đố kỵ, có thai có gì mà giỏi chứ, được ăn những ba quả trứng gà, cô bé vẫn còn là học sinh đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận