Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 269. Muốn nắm tay

Chương 269. Muốn nắm tay


Anh trực tiếp để Tô Du ngồi ở phía trong, mình ngồi ở giữa, lúc Tô Tiểu Chí đến thì chỉ còn lại vị trí bên cạnh thư ký Tống thôi, cậu ta nhìn chị mình một cái và rất muốn ngồi với chị.

“Thư Ký Tống, em muốn ngồi với chị của em có được không, em phải bóc vỏ hạt dưa đậu phộng cho chị.” Tô Tiểu Chí gan dạ nói.

Thư ký Tống đưa tay cầm lấy bịch hạt dưa đậu phộng: “Không sao, tôi sẽ giúp đỡ, đều ngồi xuống nào, ảnh hưởng đến đồng chí phía sau không tốt lắm.”

“Đồng chí nhỏ, ngồi xuống nào, cản trở tầm nhìn quá.” Người phía sau lên tiếng nói.

Tô Tiểu Chí: “…”

“Đồng chí Tiểu Tô, cô thích ăn đậu phộng hay hạt dưa.” Thư Ký ghé sát lại hỏi.

Tô Du xua xua tay: “Tôi không thích ăn vặt, anh và Tiểu Chí ăn đi, tôi mua cho hai người ăn mà.”

Tô Tiểu Chí nói: “Em thích ăn đậu phộng.”

Thư Ký méo miệng ném bịch đậu phộng về phía Tô Tiểu Chí: “Tự bóc đi.”

Tô Tiểu Chí uất ức nói: “Em chuẩn bị tự bóc mà, là thư ký Tống cứ đòi mang qua đó đấy.”

“…Em và anh trai thật khác nhau đấy.” Thư Ký Tống đột nhiên có chút nhớ Tô Đại Chí, nếu hôm nay người đi theo là Tô Đại Chí thì tốt quá.

Tô Tiểu Chí cười khúc khích ra vẻ tự hào, cậu ta vừa lột vỏ đậu phộng bỏ vào miệng vừa nói: “Em giống chị của em.”

Thư Ký Tống nghĩ thầm chắc cũng chỉ có ưu điểm này thôi.

Bộ phim nhanh chóng bắt đầu, đây là một bộ phim trong thời kỳ kháng chiến, khi đó người dân tự xây dựng đội ngũ kháng chiến cùng nhau chiến đấu chống quân thù.

Hình ảnh cảm động, âm thanh chấn động nhưng có lẽ bởi vì cái kiểu phóng to như thế, người lại nhiều nên Tô Du cảm thấy có một chút cảm giác hoài cổ.

Bình thường công việc bận rộn, không có thời gian đi dạo chứ đừng nói là xem phim.

Tô Du phát hiện mình đến thời đại này dường như đã bỏ qua thứ gì đó rối.

Thư ký Tống lén lén nhìn Tô Du một cái, khi thấy cô đang nghiêm túc xem phim thì trong lòng cảm thấy rất vui, xem ra đồng chí nữ này thật sự rất thích xem phim, vả lại chủ đề này còn do anh cố tình lựa chọn.

Những bộ phim điện ảnh yếu đuối ướt át không thích hợp đồng chí Tiểu Tô xem, những thể loại mạnh mẽ hành động mới thích hợp.

Điều duy nhất khiến anh khó chịu chính là Tô Tiểu Chí ngồi bên cạnh, nếu không bầu không khí này thì thật quá tốt.

Anh lại quay qua nhìn những cặp trai gái hẹn hò đến xem phim, sau đó phát hiện ra rất nhiều người đã len lén nắm tay dưới ghế.

Anh bỗng chốc đỏ hết cả mặt, sau đó nhìn cái tay Tô Du đang đặt trên đùi.

Trong lòng bàn tay bỗng chốc cảm thấy ngứa ngứa rất muốn nắm lấy thứ gì đó.

Tô Tiểu Chí ngồi bên cạnh đặt bịch đậu phộng vào trong tay anh và nhỏ tiếng nói: “Thư ký Tống, anh cũng ăn đi, cái này ngon lắm, đồ nhà tự làm đấy, còn ngon hơn rạp phim làm đấy, ngon lắm.”

“…” Thư ký Tống bắt đầu bóc đậu phộng ăn.

Sau khi xem xong bộ phim, trong ba người chỉ có Tô Du là nghiêm túc xem hết từ đầu tới cuối, cảm thấy những người ở thời đại này diễn xuất khá tốt đấy, diễn rất đạt, không trang điểm nhiều, trang phục cũng đơn giản, hậu trường cũng không có kỹ xảo gì nhiều nhưng những thứ quay ra lại có sức mạnh truyền đạt rất cao, giống như hiện thực đang xuất hiện ngay trước mắt vậy.

Đây mới chính là khả năng diễn xuất, chỉ có diễn viên ở thời đại này mới có thể đóng được cảnh nhân dân kiên cường tự lập trong những ngày tháng gian khổ, cái khí chất này không một kỹ thuật trang điểm hay diễn xuất nào có thể thay thế được.

“Đồng chí Tiểu Tô, bộ phim có hay không?” Thư Ký Tống đi ra khỏi rạp chiếu phim bèn hỏi.

Tô Du gật đầu: “Cũng không tệ, quay khá lắm.”

“Hay là lần sau chúng ta lại đến xem nhé.”

Tô Du lắc đầu: “Tôi phải ôn bài nên chắc là không có thời gian, vả lại bây giờ công việc rất bận rộn.” Thời gian của cô rất gấp gáp, những việc cần làm còn nhiều lắm.

Tô Tiểu Chí cười nói: “Thư Ký Tống, hay là lần sau chúng ta lại đến xem phim nhé.” Cậu ta cảm thấy con người thư ký Tống rất thân thiện, người ta là lãnh đạo mà lại gần gũi như thế, những người này rất đáng để kết bạn.

Thư Ký Tống: “Em hãy đi xem với anh trai đi, anh cũng giống như chị của em, công việc rất bận rộn.”

Tô Tiểu Chí: “…”

Tô Du xem phim: “Thư ký Tống, có phải là đi về không.”

“Quay về làm gì chứ, đi ăn cơm, tôi mời.”

Tô Du xua xua tay: “Hôm nay anh đã mời tôi xem phim, còn ăn cơm nữa thì ngại lắm, muốn mời cũng là tôi mời.”

“Không sao, làm sao có thể để đồng chí nữ mời ăn cơm chứ, thật là không nên.” Thư ký Tống càng hào hứng hơn: “Nghe lời tôi, chúng ta đi ăn nào, đồng chí Tiểu Tô muốn ăn cái gì?

Tô Tiểu Chí lập tức nói lớn: “Chị em thích ăn thịt kho.”

“Thế thì đi ăn thịt kho nào.”

“Thế thì bữa cơm này Tiểu Chí sẽ mời.”

Sắc mặt Tô Tiểu Chí bỗng chốc trở nên méo mó: “Chị…”

*Hôm nay mình đã bảo vệ xong luận văn, để ăn mừng tối nay bạo chương ạ^^
Bạn cần đăng nhập để bình luận