Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 270. Mua thịt

Chương 270. Mua thịt


“Kêu ca cái gì chứ, thư ký Tống mời xem phim, chị mời đồ ăn vặt, em mời ăn cơm, quá công bằng còn gì.”

Tô Tiểu Chí nghe thế, cũng khá đúng đấy, vì vậy bèn gật đầu: “Được, em sẽ mời!”

Họ ở xung quanh tìm một tiệm cơm Quốc Doanh, tiệm cơm này quy mô không lớn lắm nên không đủ cung ứng, vừa nghe thấy gọi món thịt kho bèn trực tiếp xua xua tay: “Thịt kho không có, có bát mì ăn là tốt lắm rồi.”

Tô Tiểu Chí chịu không nỗi bĩu môi và quay qua nhìn chị mình và thư ký Tống: “Chị, không có.”

Tô Du nói: “Có cá nướng không?”

Tô Tiểu Chí: “…”

“Càng không nữa!” Nhân viên phục vụ nói.

Tô Tiểu Chí bất giác bật cười: “Chị, cái này cũng không.”

Thư ký Tống đút hai tay vào túi: “Vậy thì ăn mì nào, hai người cứ ăn trước, tôi đi ra ngoài mua chút đồ rồi quay về.”

Nói rồi anh bèn đi ra khỏi cửa.

Một lúc sau mì đã đặt lên bàn, thư ký Tống còn chưa quay về nên Tô Du cũng không đụng đũa, cũng không cho Tô Tiểu Chí đụng đũa, đây là sự lễ phép cơ bản nhất.

Cô quyết định lấy sổ ghi chú ra tiếp tục ôn bài.

Đợi khoảng mười mấy phút, mì cũng nở hết rồi, Tô Tiểu Chí nuốt nghẹn miếng nước bọt: “Chị, thư ký Tống tại sao vẫn chưa quay lại thế?”

“Làm sao chị biết chứ?”

Tô Tiểu Chí tiếp tục nuốt nước bọt.

Lúc cậu ta đợi không nổi nữa thì thấy thư ký Tống đã chạy về, trong tay còn mang theo một hộp cơm.

Vừa ngồi xuống anh đã đặt hộp cơm xuống, một chen thịt kho đặt ngay chính giữa bàn: “Ăn nào.”

Tô Tiểu Chí nước dãi chảy ròng ròng.

Tô Du nhìn tô thịt kho vẫn còn nóng hổi, cô ngẩng đầu lên nhìn thư ký Tống: “Anh chỉ vì mua cái này sao?”

“Đi ra ngoài ăn cơm mà không có thịt sao được chứ, dù sao cũng không xa, chạy xe một chút đã đến rồi.”

Nhìn thấy giọt mồ hôi còn chưa lau khô trên trán anh, khuôn mặt bởi vì vận động mạnh nên trở nên đỏ bừng hết cả lên, Tô Du nở nụ cười cầm đũa lên gắp một miếng thịt cho anh: “Thư Ký Tống, anh ăn trước đi, đã cực khổ rồi.”

Thư Ký Tống bỗng chốc vui mừng cầm đũa lên bắt đầu ăn.

“Nấu cũng khá ngon đấy.”

Tô Tiểu Chí nghe thế bèn nhanh chóng gắp miếng thịt lên: “Chị, mau ăn đi, thật sự ngon lắm.”

Đi theo chị ra ngoài thật tốt đấy, xem phim, ăn thịt.

À không đúng, là đi theo thư ký Tống ra ngoài thật tốt.

Tô Du cũng gắp một miếng thịt bỏ vào miệng, thật ra cô cũng không thích ăn thịt kho cho lắm, chẳng qua là bởi vì muốn mập lên một chút nên mới trực tiếp ăn những món dầu mỡ này, vả lại khi mời khách ăn cơm thì những món này trông sẽ đẹp mắt hơn nên lần nào cô mới khách ăn cơm cũng sẽ gọi một phần.

Cô không có món nào đặc biệt thích ăn, những thứ cô thích đều là thứ có lợi ích cho bản thân.

Xuống ăn cơm cùng nhau, Tô Du ăn cơm một cách chậm rãi thong thả, thư ký Tống lại lơ đãng không tập trung mà ăn, ngược lại Tô Tiểu Chí ăn đến vui vẻ. Đa số thịt kho tàu đều trôi vào bụng cậu ta.

Sau khi ăn xong, cậu ta ngại ngùng lau miệng, “Ăn ngon quá, no chết mất.”

Thư ký Tống từ trong túi lấy phiếu thịt ra, “Nếu không thì em lại đi mua thêm một chút thịt?” Anh ước rằng Tô Tiểu Chí chỉ là một đứa con nít, lấy ra một chút kẹo rồi dỗ dành để cậu sang bên kia chơi.

Tô Tiểu Chí nhìn phiếu thịt mà lòng lung lay, kiên quyết lắc đầu, “Đã ăn no rồi, em còn phải đưa chị về nhà.”

Tô Du uống một ngụm nước rồi đứng dậy, “Thư ký Tống, hôm nay cảm ơn anh đã mời tôi đi xem phim và ăn thịt kho tàu, ngày khác có cơ hội, tôi nhất định sẽ mời lại anh…..Ừm, chắc cũng phải đợi một thời gian nữa, gần đây tôi còn đang bận ôn tập, hơn nữa còn có công việc trong nhóm phải làm.”

“Đi về luôn sao, không đi mua sắm nữa hả?” Thư ký Tống hỏi, bây giờ anh cũng đã chấp nhận Tô Tiểu Chí là con của chồng trước, đi theo cũng không có vấn đề gì, chỉ cần cậu ta ít nói là được.

Tô Du cười lắc đầu, “Không đi, thực sự không có thời gian, tôi đi về trước, ngày mai đi làm gặp lại.”

Thư ký Tống có chút sầu não gật đầu. Nhìn thấy Tô Du ngồi trên xe Tô Tiểu Chí đi xa, anh bắt đầu lẩm bẩm trong lòng. Cũng không biết cuộc hẹn hôm nay có làm đồng chí Tiểu Tô vui vẻ hay không, có để lại ấn tượng tốt với anh không.

Anh cẩn thận phân tích lại một số điều trước và sau khi gặp Tô Du ngày hôm nay.

Sau đó ngồi trên ghế sopha ở khách sạn, lấy ra cuốn sổ tay bắt đầu làm bản phân tích ghi chép.

Lúc đồng chí Tiểu Tô xem phim rất say mê, chắc là thích đi xem phim. Sau này có thể sắp xếp những tiết mục như vậy nhiều hơn.

Lúc ăn cơm, đồng chí Tiểu Tô gắp thịt cho anh, chắc là vui vẻ vì anh đã mua thịt, hưng mà lúc ăn cũng không có ăn nhiều, hình như cô ấy cũng không phải quá thích ăn thịt.

Vì thế ở phía sau mục thích ăn thịt kho tàu đánh một cái dấu chấm hỏi.

Đồng chí Tiểu Tô không để cho anh đưa đón, vậy có nghĩa là cô ấy không nghĩ đến việc làm người yêu của anh…..
Bạn cần đăng nhập để bình luận