Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 271. Về xưởng

Chương 271. Về xưởng


Sau khi khó khăn ghi lại sự phát giác này vào trong sổ tay, thư ký Tống cất cuốn sổ tay vào trong túi.

Còn cả một con đường dài để đi.

Làm sao anh lại nhìn trúng một nữ đồng chí khó theo đuổi như vậy chứ? Rõ ràng là anh thấy các đồng chí nam khác dẫn theo đồng chí nữ ra ngoài đi ăn uống, đi xem phim, không quá hai tháng sau liền kết hôn, tại sao áp dụng với anh lại không có chút hiệu quả nào.

Thư ký Tống sờ sờ đầu của mình, tại sao nhỉ? Tất nhiên là vì người anh nhìn trúng với người khác không giống nhau.

Ở một bên khác, Tô Du cùng Tô Tiểu Chí cũng không phải đi thẳng về nhà, mà ngược lại là đi sang công xưởng dệt may bên này.

Tô Tiểu Chí vừa đạp xe vừa nói, “Chị, tại sao chị lại không đi về nhà, đi sang công xưởng dệt may làm cái gì, hôm nay chị được nghỉ mà.”

“Người làm ông chủ sẽ không có thời gian nghỉ ngơi đâu.”

Đối với Tô Du mà nói, công xưởng dệt may chính là nơi bắt đầu của cô, là cứ địa của cô. Nơi này cùng với cô rất thân thuộc, cho dù sau này cô đi làm chỗ khác, cô vẫn muốn cùng nơi này có thật nhiều liên hệ, chắc chắn sẽ không để tình trạng người đi trà lạnh được.

Tô Tiểu Chí ngáp một cái, cậu ta còn muốn đi về chuẩn bị ngủ trưa đây này. Nhưng mà nghe chị nói như vậy, cậu liền nghe theo chị.

Khi đến công xưởng dệt may, bác Trương nhìn thấy cô đến đây, cười chào hỏi, “Chủ nhiệm Tô đến rồi, nghe nói cháu đi làm ở chính phủ sao?”

“Cũng chỉ đi làm vài ngày, cháu cũng sẽ về lại thôi.” Tô Du cười nói.

“Như vậy cũng là một nửa người của cơ quan rồi.” Bác Trương nét mặt hồng hào nói.

Tô Du không đi về văn phòng, mà đi đến bộ phận dịch vụ bên này. Bởi vì bây giờ Tô Du không ở công xưởng, cho nên gần đây phó chủ nhiệm Điền cũng không được nghỉ ngơi. Hiện tại đang ở trong công xưởng chỉ huy mọi người làm việc.

Nhìn thấy Tô Du đến đây, cô ấy nhanh chóng chạy tới, “Chủ nhiệm Tô, cô đã về rồi.”

“Ừ, đã lâu không gặp mọi người, nên tôi đã có ý định đến thăm. Bên kia được nghỉ tôi liền đến đây thăm mọi người. Tiểu Điền à, có chuyện gì khó khăn không?”

“Không có không có, đều rất tốt.”

Tô Du gật đầu, ở bên trong bộ phận dịch vụ đi dạo một vòng, nhìn thấy mọi người làm việc đều gọn gàng ngăn nắp, trong lòng cảm thấy rất hài lòng. Năng lực làm việc của tiểu Điền không tệ.

“Tiểu Điền, đi, chúng ta ra ngoài nói chuyện một lát.”

Phó chủ nhiệm Điền gật đầu vội vàng chạy theo.

Bởi vì hiện tại là cuối tuần, có rất nhiều người được nghỉ, cho nên trong sân công xưởng không có nhiều người lắm. Hai người ở trong sân đi được vài bước, Tô Du mới mở miệng, “Tiểu Điền này, tôi vừa mới xem, cô làm việc rất gọn gàng có thứ tự, tôi không có ở đây, cô quản lý rất tốt.”

Nghe thấy Tô Du nói như vậy, phó chủ nhiệm Điền cười nói, “Cái này đều là do nghe theo sự sắp xếp của chủ nhiệm Tô. Đều là làm theo điều lệ quy định mà cô đã chỉ định ra.”

“Tôi biết, nhưng mà người thực hiện nó vẫn rất tốt. Vậy nên tiểu Điền à, tôi cảm thấy rằng sau này cô có thể quản lý được chỗ này đấy.”

Nghe nói như vậy, phó chủ nhiệm Điền ngay lập tức sốt ruột, vội vàng xua tay, “Chủ nhiệm Tô, cô đừng nói như vậy. Bây giờ tôi không có ý định gì khác.”

Cô bây giờ cũng không quan tâm là Tô Du có hay không có suy nghĩ gì, dù sao cô cũng không có suy nghĩ đó. Lúc trước Tô Du đề cử cô làm chức vụ này, trong lòng cô đã nghĩ sẽ không có suy nghĩ gì khác. Không nói đến người ta đã giúp cô, còn mặc kệ cô làm việc, cho dù cô có suy nghĩ phải cẩn thận, nhưng cũng không có lá gan kia.

Tô Du cười cầm tay cô ấy, “Nhìn xem phản ứng của cô này, cô không tin vào nhân cách của tôi sao?”

Phó chủ nhiệm Điền: “……..” Có rất nhiều không tin tưởng như vậy đấy.

Tô Du nói, “Điều tôi vừa nói với cô chính là sự thật. Ý của tôi là, sau này nếu tôi không làm chủ nhiệm nữa, tôi có thể đề cử cô lên.”

Phó chủ nhiệm Điền nói, “Vì sao lại không làm nữa?” Nói thật ra là, mặc dù Tô Du không có làm gì, nhưng mà có ông chủ trong bộ phận này, trong lòng cô ấy mới cảm thấy yên tâm.

“Việc đời khó nói lắm. Nhưng mà cho dù tôi có đi, tôi cũng không yên tâm về bộ phận này, chỉ có cô quản lý, tôi mới có thể yên tâm. Đến lúc đo tôi nhất định sẽ ra sức giúp đỡ cô. Cái khác không dám nói, nhưng chủ tịch Tôn bên kia tôi có thể nói chắc chắn được.”

Vẻ mặt phó chủ nhiệm Điền ngại ngùng, “Chủ nhiệm Tô……Vậy, trước hết tôi cảm ơn cô.”

“Cảm ơn cái gì, cất nhắc người khác là chuyện lãnh đạo phải làm. Tiểu Điền, sau này cô làm chủ nhiệm rồi, vị trí của cô sẽ để trống, nếu cho cô đề cử, cô sẽ đề cử ai?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận