Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 275. Tôi cũng muốn học

Chương 275. Tôi cũng muốn học


Phó cục trưởng Trương nói: "Đoàn kết các đồng chí là đúng. Như này, tôi thấy đồng chí Tiểu Tô trong việc lập bảng biểu rất độc đáo sáng tạo. Hai vị đồng chí Trần Hiểu Phong và Chu Bình sau này nên học hỏi thêm kiến thức về phương diện này từ Tiểu Tô."

Thư ký Tống đột nhiên liếc mắt nhìn Trần Hiểu Phong, vẻ ngoài bình thường, không đủ khiến người ta ấn tượng. Sau đó anh lại tiếp tục liếc nhìn dáng vẻ Tô Du đang cười híp mắt.

Anh phát hiện ra dáng vẻ của đồng chí Tiểu Tô lúc này như mèo trộm được cá.

Sau khi tan họp, Chu Bình và Trần Hiểu Phong tụm lại thảo luận về kiến thức lập bảng biểu với Tô Du.

Cả hai đều ở độ tuổi ngoài mươi, là thành viên cấp cơ sở của Cục Xây dựng Đô thị. Bình thường có khá nhiều cơ hội để gửi báo cáo bảng biểu.

Tô Du giải thích nói: "Bản chất của đơn vị là khác nhau, bảng biểu làm cũng khác nhau. Tôi cần biết bình thường mọi người cần nộp những loại bảng biểu nào. Nếu có thể nói thì mọi người nói, nếu phải giữ bí mật thì không cần phải nói."

Chu Bình cười nói: "Không có gì không thể nói cả, vẫn cứ để tôi nói đi. Bình thường cứ hàng tháng chúng tôi phải nộp một số báo cáo bảng biểu về diện tích xây dựng và vật tư tiêu hao..."

Sau khi cô ấy nói xong, Trần Hiểu Phong cũng giải thích bổ sung thêm một số điều.

Nghe bọn họ nói Tô Du đại khái đã nắm được tình hình của Cục Xây dựng Đô thị, trong lòng thầm cảm thấy may mắn vì trước đó chưa đáp ứng với Phó Cục trưởng Trương. Loại lĩnh vực đòi hỏi chuyên ngành cao này bản thân không có ưu thế gì cả.

"Đồng chí Chu Bình, đồng chí Hiểu Phong, về cơ bản tôi đã hiểu rõ tình hình, tiếp theo có thể có một số công việc muốn giao cho hai người. Dù sao thì, thực hành mới đem lại kiến thức thực tế. Dù tôi có dạy thế nào, thì cũng phải thực hành mới có thể dạy hai người được. Chúng ta cũng không có nhiều thời gian. Nếu sau này thực sự quá bận rộn, hãy nói với tôi một tiếng, tôi sẽ dạy ít đi. Nhưng tôi vẫn cố gắng tranh thủ trước khi rời khỏi đây, dạy hết mọi thứ cho hai người."

Có thể học được nhiều thứ đương nhiên là rất tốt, Chu Bình và Trần Hiểu Phong đều mỉm cười, Chu Bình nói: "Cố vấn Tô, cô cứ dạy hết đi, chúng tôi nhất định phải học xong, không thể bỏ dở giữa chừng được."

“Được, vậy sau này liền hướng dẫn nhiều hơn.” Tô Du cười nói.

Thư ký Tống ngồi ở bên cạnh, xoay bút mấy vòng, nói: "Tôi cũng muốn học."

Tô Du vẫy tay: "Không thành vấn đề."

Sau khi tan làm, khi mọi người đã về hết, Thư ký Tống liền đi tới: "Đồng chí Tiểu Tô, khi nào thì dạy tôi?"

“Đợi khi nào rảnh đã, anh cũng thấy đấy, tôi rất bận.” Tô Du vừa nói vừa thu dọn đồ đạc.

Thư ký Tống cũng không vội, anh chính là đi theo xem náo nhiệt tiện thể trợ uy. Nhìn thấy Tô Du muốn về nhà, liền kéo túi xách của cô: "Đợi đã, hôm nay ở trong văn phòng tôi nghe thấy nói Phó cục trưởng Trương nói muốn cô đi đến Cục Xây dựng Đô thị, cô không đồng ý? "

Tô Du đảo trắng mắt: "Gì chứ, người ta chỉ là thuận miệng nói thôi, tôi không có bối cảnh cũng không có học vấn, đi đến đó làm gì? Thư ký Tống, tôi nói thật với anh, đi đến đó, tôi đoán chừng chính là ngày ngày phải chạy khắp nơi. Còn không bằng làm việc thoải mái ở trong công hội."

Cô là một người tự nhận thức được bản thân, cô hy vọng sẽ được chuyển đến đơn vị cơ quan, nhưng như vậy không có nghĩa là cô không lựa chọn. Sau khi đến Cục công trình đô thị, cô chắc chắn sẽ phải an phận làm công việc bưng trà rót nước, không có kỹ thuật, cô căn bản không có ưu thế. Quá khó để xuất đầu lộ diện. Khi đó, cho dù cô có tìm được cách thuyên chuyển sang các bộ phận khác thì cũng sẽ khiến phía Phó cục trưởng Trương khó coi. Vì vậy không cần lãng phí quan hệ với bên Phó cục trưởng Trương.

Hơn nữa cô còn sắp thi đại học, hiện tại cô vẫn có sự tự tin nhất định vào bản thân, đại học không có vấn đề gì. Cho dù lần này không thể vào cơ quan đơn vị, sau khi tốt nghiệp vẫn sẽ có cơ hội.

Thư ký Tống nhếch miệng: "Hay là...cô đến phòng làm việc của chúng tôi?"

Tô Du lập tức nhướng mày nhìn anh, nghiêm túc nói: "Thư ký Tống, tại sao anh lại đột nhiên quan tâm đến tương lai của tôi như vậy? Không phải là có âm mưu gì chứ?"

“…Tôi, tôi chỉ là thấy cô có chút năng lực. Không muốn chôn vùi nhân tài.” Thư ký Tống cau mày che giấu sự căng thẳng của mình.

Tô Du nói: "Không ngờ đến thư ký Tống còn là một lãnh đạo tốt, nhưng không cần đâu. Tôi muốn dựa vào năng lực của chính mình. Nếu thật sự không được, tôi vẫn có thể thi đại học."

Cô nói xong, liền đeo túi rời khỏi văn phòng.

“Cùng nhau đi.” Nhìn thấy Tô Du đi, thư ký Tống nhất thời sốt ruột, vội vàng đi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận