Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 284. Dọn đi

Chương 284. Dọn đi


Tin tức liên tiếp kéo tới khiến Phó chủ nhiệm Điền không kịp tiêu hóa, "Chủ nhiệm Tô, cô thật sự phải đi sao?"

Lần trước trở về, cô ta còn tưởng rằng cô chỉ nói vậy thôi.

Nhanh như vậy mà đã thực hiện rồi?

Phó chủ nhiệm Điền nhìn gương mặt của Tô Du, sửng sốt mất mấy giây mới nói ra được, "Chủ nhiệm Tô, chúc mừng cô."

"Cùng vui cùng vui, tôi rút lui, cô vừa lúc bắt đầu. Chẳng phải lần trước cô nhờ tôi đề cử giúp cô sao, tôi đã nghĩ xong rồi, về phần tổ trưởng Ngô ở bộ phận hậu cần cũng không tệ lắm, biết bổn phận, thành thật. Tới nơi này cũng sẽ không gây chuyện với cô, cũng sẽ không dùng mánh khóe, rất thích hợp với kiểu lãnh đạo chân chất như cô."

Phó chủ nhiệm Điền đương nhiên là biết tổ trưởng Ngô ở nhà kho, là một nữ đồng chí bốn mươi tuổi, bình thường không thích nói chuyện, ở trong xưởng gần hai mươi năm rồi...

Nhưng mà cô ta lại không cảm thấy Tô Du sẽ vô duyên vô cớ đề cử người khác, "Chủ nhiệm Tô còn có gì căn dặn sao?"

"Căn dặn thì không dám, tôi chỉ là cảm thấy nếu tổ trưởng Ngô được cô chọn rồi thì có phải sẽ có người tiếp quản công việc của cô ấy không?"

Phó chủ nhiệm Điền vừa nghe câu này đã lập tức hiểu ra.

Tô Du vỗ bả vai của cô ta, "Tiểu Điền, sau này tổ trưởng Ngô sẽ là người cô quản lý, ân tình này cô cứ nhận đi, sau này cô hãy nói rõ với tổ trưởng Ngô."

"... Được rồi, chủ nhiệm Tô." Phó chủ nhiệm Điền bất đắc dĩ thở dài.

Sau khi chào từ biệt với bộ phận phục vụ bên này, Tô Du lại đi tới phòng làm việc công đoàn bên kia một chuyến, từ biệt với Ủy viên Hồ và Ủy viên Trương.

Lúc biết tin tức Tô Du sẽ rời khỏi xưởng, mọi người vừa vui mừng vừa không nỡ.

Tuy rằng thời gian bọn họ quen biết Tô Du không dài, thế nhưng bây giờ ở khắp công đoàn này chỗ nào cũng có dấu vết của cô.

Công việc ở trong tay mọi người đều do Tô Du đề nghị.

Bây giờ lại bất thình lình thế này, nói đi là đi.

Nghiêm Tiểu Phương lôi kéo Tô Du nói, "Mồng một tháng năm này em kết hôn rồi, em còn muốn mời chị tham dự lễ cưới của em đấy."

Tô Du cười nói, "Em quên rồi sao, chị vẫn còn ở đây mà, không ảnh hưởng đâu. Em kết hôn, chị còn muốn ăn kẹo mừng để dính chút không khí vui mừng đấy."

Ủy viên Hồ cười nói, "Tiểu Tô à, em cũng nên tìm đối tượng đi."

"Em đang quan sát." Tô Du cười nói.

"Đồng chí Tiểu Tô." Ngoài cửa truyền đến giọng nói của thư kí Tống.

Tô Du quay đầu lại nhìn, liền thấy thư kí Tống đi vào, anh nhiệt tình chào hỏi mọi người, "Chào các đồng chí, cảm ơn mọi người trước đây đã chăm sóc cho bí thư Tô, bồi dưỡng nhân tài cho chúng tôi. Nếu không có công bồi dưỡng của mọi người, chúng tôi cũng không thể nào phát hiện ra nhân tài như bí thư Tô đây."

Ủy viên Hồ và Ủy viên Trương nhận ra anh nên cũng khách khí cười. Ủy viên Hồ cười nói, "Đây đều là vì khả năng của Tiểu Tô."

Thư kí Tống nói, "Vẫn nên cảm ơn mọi người."

Tô Du cười nói, "Thư kí Tống rất khách sáo."

Nghe ra ý tứ cảnh cáo trong câu nói của Tô Du, thư kí Tống cười nhưng không nói.

Tổ nhỏ bên kia còn đang làm việc nên Tô Du cũng không đợi lâu, còn phải quay lại chỗ chủ tịch Tôn bên kia thu dọn đồ đạc, cô bèn nói lời từ biệt với đám người Nghiêm Tiểu Phương .

Nghiêm Tiểu Phương đi theo để tiễn cô, trong lòng có chút luyến tiếc, "Chị Tô Du, sau này có thời gian thì tới thăm tụi em nhé."

Tô Du cười nói, "Nhất định rồi, chẳng phải mồng một tháng năm là có thể gặp nhau rồi sao? Không còn lâu nữa đâu."

Thư kí Tống hiếu kỳ nói, "Làm gì vậy?"

"... Tôi kết hôn." Nghiêm Tiểu Phương ngượng ngùng nói.

Thư kí Tống vui vẻ nói, "Đây là chuyện đại hỷ, chúc mừng chúc mừng, lúc đó tôi nhất định sẽ tham gia. Ủy ban thành phố bên kia cũng lâu rồi chưa có chuyện vui như vậy."

Nghiêm Tiểu Phương: "... Hoan nghênh thư kí Tống."

Chờ Nghiêm Tiểu Phương đi rồi, thư kí Tống cười khanh khách vác đồ đi theo sau Tô Du.

Chủ tịch Tôn đã không còn ở phòng làm việc, ông đã đi tới ủy ban để thương lượng chuyện thăng chức của Tiểu Điền, còn Cao Minh và Trình Tiểu Lệ ở lại giúp Tô Du thu dọn đồ đạc. Còn rất tận tâm tìm cho cô một cái thùng giấy để đựng.

Bên trong thùng đều là những bản ghi chép Tô Du thường dùng, còn có vài món đồ như chén trà, lá trà, sách vở.

"Bí thư Tô, thu dọn xong hết rồi. Chị xem có còn thiếu cái gì không?" Cao Minh cười nói.

Trình Tiểu Lệ cũng nói, "Chúng tôi dọn dẹp rất cẩn thận, không để lung tung."

Tô Du vội vàng cười nói lời cảm ơn. Cô nhìn lướt qua thì thấy những đồ thường dùng đều ở đây, những thứ không quan trọng cô cũng không kiểm tra."Tiểu Cao, Tiểu Trình, chuyện này thực sự rất cám ơn hai người. Cho dù sau này tôi rời khỏi đây, tôi cũng sẽ luôn nhớ mọi người, có gì khó khăn cứ nói với tôi, giúp được thì tôi sẽ giúp."

Cao Minh và Trình Tiểu Lệ đều rất vui vẻ.

"Về phần ai sẽ tới thay thế vị trí này của tôi, nói thật, kinh nghiệm của hai người quá ít, tôi đề cử ai cũng không phù hợp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận