Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 286. Làm lãnh đạo

Chương 286. Làm lãnh đạo


Chủ nhiệm Lưu cũng không nói gì với Tô Đại Chí, dù sao Tô Đại Chí thật sự đã có kinh nghiệm, thời gian làm việc cũng đủ dài, hơn nữa cũng lập được công lao cho nhà kho. Hành xử thật thà, tuân thủ phép tắc.

Hơn nữa, không nhìn công của anh ta thì cũng phải nhìn công lao của Tô Du chị gái anh ta.

Bây giờ người ta cũng đã đi làm lãnh đạo cho chính phủ rồi, trước đây quan hệ với ông cũng không tệ lắm, dù sao cũng không thể làm khó em trai của người ta được.

Cho nên chủ nhiệm Lưu miễn cưỡng nói vài câu, "Đồng chí Đại Chí, nỗ lực của cậu tôi đều nhìn thấy, sau này phải nỗ lực hơn nữa, quản lý tốt nhà kho của xưởng dệt."

Tô Đại Chí lắp ba lắp bắp, nói không ra lời. Hạnh phúc tới quá đột ngột, tuy rằng chị cũng đã nói qua thế nhưng anh ta không nghĩ nó lại tới nhanh như vậy. Trong lúc nhất thời anh ta không biết nên nói gì, chỉ có thể sửng sốt gật đầu.

Chủ nhiệm Lưu nhìn dáng vẻ này của anh ta cũng cảm thấy không nỡ, "Đi thôi đi thôi, quay về làm việc cho tốt."

Tô Đại Chí ngơ ngác rời khỏi phòng làm việc của chủ nhiệm Lưu, anh ta thấy mình không còn tỉnh táo nữa rồi.

Nhìn bên trái rồi lại nhìn bên phải, có chút cảm giác không biết mình đang ở chỗ nào.

Phó chủ nhiệm Ngô ở bên ngoài chờ anh ta, thấy anh ta đi ra liền lập tức tiến tới đưa anh ta tới nhà kho bên kia, "Đại Chí à, chuyện sao rồi? Chủ nhiệm Lưu không làm khó cậu chứ, khi nào thì cho cậu nhận chức vậy. Cậu cũng là công nhân lâu năm, chắc chắn là không cần tôi phải dạy cậu cái gì đâu, tôi sẽ trực tiếp đưa tài liệu cho cậu rồi rời đi."

Tô Đại Chí mới phản ứng lại, "Tổ trưởng, chủ nhiệm Lưu nói tôi làm tổ trưởng."

"Bây giờ tôi đã không còn là tổ trưởng nữa, tôi là Phó chủ nhiệm!" Tổ trưởng Ngô kích động nói.

". . ."

"Quên đi, đi đi đi, chúng ta đi bàn giao công việc." Phó chủ nhiệm Ngô chắp tay sau lưng đi vào trong nhà kho, mấy nhân viên quản kho cũng đang làm việc ở bên trong. Bà ta cũng không để ý, trực tiếp mang Tô Đại Chí đi vào trong phòng làm việc, nơi đây cũng không được gọi là phòng làm việc, chỉ là dùng vài ván gỗ dựng thành một căn phòng nhỏ, bình thường dùng để lưu trữ một ít tư liệu mà thôi.

Sau khi đi vào, phó chủ nhiệm Ngô bảo Tô Đại Chí ngồi xuống, "Tô Đại Chí, sau này cậu phải làm việc thật tốt. Nhà kho này của tôi rất có tiền đồ đấy."

Lời nói này có chút giả tạo. Nhà kho là nơi không thể so sánh với bộ phận sản xuất, không dễ thăng chức. Bằng không bà ta cũng không cần chờ nhiều năm như vậy mới được thăng chức. Rất nhiều nhân viên quản kho phải giữ vị trí này tới già. Chỗ tốt duy nhất là nhàn hạ, vừa làm là làm tới già.

Tô Đại Chí ngồi trên ghế, nhìn căn phòng làm việc cũ nát, từ từ lấy lại tinh thần.

"Tổ trưởng. . . Chủ nhiệm Ngô, sau này tôi sẽ ngồi lên vị trí này?"

"Đương nhiên là cậu rồi, tôi đề cử cậu đấy!" Phó chủ nhiệm Ngô kích động tìm đống tư liệu trên bàn rồi đưa tới, "Những thứ này chắc cậu đều biết rồi, đều là tài liệu ban đầu, tôi chưa từng động tới, tất cả đều ở bên trong này. Bình thường cậu cũng nhìn thấy tôi làm nhiều rồi nên chắc cậu cũng biết nên làm gì nhỉ."

Tô Đại Chí gật đầu.

"Không cần tôi phải dạy đúng không."

Tô Đại Chí tiếp tục gật đầu.

Phó chủ nhiệm Ngô kích động vỗ bờ vai của anh ta, "Đồng chí Đại Chí, làm rất tốt, vậy tôi lập tức đi đây."

Nói xong bà ta lập tức bưng chén trà và cà mèn của mình đi về phía bộ phận phục vụ bên kia.

Không bao giờ phải canh giữ cái nhà kho nãy nữa, người cần phải quản lý quá nhiều. Bây giờ có thể nói chuyện cả ngày với đám bà cô kia rồi, thật tốt quá!

Phía sau, Tô Đại Chí ngơ ngác nhìn bà ta chạy đi, sau đó đóng cửa phòng làm việc lại rồi ngồi một mình bên trong phòng làm việc. Sờ chỗ này một chút, nhìn chỗ kia một chút. Bình thường anh ta không dám động vào những thứ này, bây giờ muốn động vào cái gì cũng được hết.

Bởi vì. . . Bây giờ anh ta cũng làm lãnh đạo rồi.

Tô Đại Chí cảm thấy ngực mình tuôn ra một luồng nhiệt nóng, từ từ đi dọc lên cổ rồi cuối cùng chảy ra từ hốc mắt.

Anh ta không tiếng động đưa tay lên bụm mặt, giọng nói khàn khàn nghẹn ngào "Chị. . ."

Trong phòng làm việc, Tô Du hắt xì một cái, tất cả mọi người đều nhìn cô.

Tô Du xoa xoa mũi, ngượng ngùng nói, "Gần nhất thời tiết thay đổi."

Chu Bình của Cục xây dựng nói, "Đúng vậy, thời tiết đã nóng hơn rồi."

Thư kí Tống đứng lên, lặng lẽ cầm lấy bình thuỷ bắt đầu rót nước cho mình, sau đó giúp Tô Du đổ nước vào chén trà, nghiêm túc nói, "Cố vấn Tô, công việc này đang ở thời khắc mấu chốt, cô phải giữ gìn sức khỏe đấy. Cơ thể là tiền đề của cách mạng. Làm cái gì cũng không được làm chậm trễ công việc."

Nói xong lập tức buông bình nước bắt đầu làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận