Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 293. Hôn lễ của Nghiêm Tiểu Phương

Chương 293. Hôn lễ của Nghiêm Tiểu Phương


Hôn lễ của Nghiêm Tiểu Phương được tổ chức ở trong tiểu khu công xưởng dệt. Lúc đầu khi mua nhà, là đối tượng của Nghiêm Tiểu Phương bỏ tiền ra mua cho nên đây cũng xem như là ngôi nhà chung của hai người.

Sáng sớm Tô Du đã đến nhà Nghiêm Tiểu Phương giúp đỡ, kết quả vừa mới tới cửa nhà Nghiêm Tiểu Phương lại thấy thư ký Tống ở bên kia đang nói chuyện phiếm với các đồng chí nam bên nhà người ta.

Đến sớm như vậy?

Thư ký Tống nhìn thấy Tô Du, nghiêm túc nở nụ cười chào hỏi, "Thư ký Tô, cô cũng đến rồi à."

Tô Du cười nói: "Thư ký Tống, anh tới thật sớm."

"Không phải đâu, việc đại hỷ như này nhất định phải đến sớm. Hưởng chút không khí vui vẻ. Hơn nữa, vừa hay chú rể là học chúng trường cấp ba với tôi."

Chú rể ngượng ngùng cười nói, "Cách một năm."

“Tôi là đàn anh của cậu ấy.” Thư ký Tống mở to mắt nói bậy nói bạ.

Tô Du nhìn thư ký Tống, cười rộ lên một tiếng, học chung trường cái gì. Cô có biết, thư ký Tống căn bản là không có học cấp ba ở nơi này.

Cô cũng không vạch trần, cười nói: "Vậy mọi người tiếp tục trò chuyện đi, tôi vào nhà xem sao."

Nhìn thấy Tô Du đã đi, thư ký Tống có chút mất mác, nhưng ngay sau đó tâm tình lại ổn trở lại, kéo chú rể tiếp tục tham khảo kinh nghiệm.

Nói tới loại người nào có kinh nghiệm phong phú nhất trên đời này,thì chắc chắn phải là chú rễ kết hôn. Nếu không có kinh nghiệm thì đồng chí nữ người ta có thể gả cho anh ta sao?

"Tiếp tục tiếp tục nào, cậu nói một chút tôi nghe xem cậu cùng đồng chí nữ người ta ở chung một chỗ như thế nào."

Chàng rể đỏ mặt nói: "Ngày nào được phát lương thì cùng nhau đi ăn một bữa cơm, xem một bộ phim. Thường ngày thì... Đi dạo dạo khắp các con đường. Vào công viên nhỏ ngồi cùng nhau một chút."

"Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?"

“… Không hề đơn giản, không phải tất cả mọi người đều như vậy sao?” Mỗi tháng ăn một bữa xem phim một lần cũng không dễ dàng. Đều là anh ta phải thắt lưng buộc bụng mới có tiền.

Dù sao cũng là một bài học kinh nghiệm, thư ký Tống âm thầm ghi nhớ trong lòng, chuẩn bị sau khi về nhà sẽ ghi lại vào một cuốn sổ nhỏ nhớ thật kỹ.

"Còn có ..." Chú rể nghĩ ra điều gì đó và tiếp tục nói, "Nếu lúc đồng chí nữ trở tính gây sự thì nhất định phải dỗ dành cô ấy. Đồng chí nữ là nhút nhát, cần được quan tâm. Nếu gặp khó khăn trong công việc, phải giảng giải cho cô ấy, nếu gặp khó khăn về phương diện cuộc sống, phải chăm sóc cô ấy. Dù sao, đồng chí nữ cũng là một bông hoa một nụ hoa mỏng manh, chúng ta làm đàn ông nhất định phải yêu thương thật nhiều. Bình thường tôi chính là thực hiện như vậy đó.

"..." Thư ký Tống càng nghe càng cảm thấy bi thương. Trong công việc thì đồng chí Tiểu Tô làm vô cùng tốt, phương diện cuộc sống dường như cũng thoải mái hơn so với anh.

Anh hoàn toàn không có cơ hôi yêu thương che chở.

Lúc này rất nhiều người cũng đã đến nhà, đều là người nhà của Nghiêm Tiểu Phương sống ở đây, còn có nhà trai của nhà họ Phương giúp trang hoàng phòng tân hôn và giúp đỡ cho cô dâu.

Tô Du được xem là bạn của nhà gái, cũng chui vào vào trong phòng.

Trên người Nghiêm Tiểu Phương mặc bộ lễ phục Lê Nin có hoa hồng gắn trước ngực, trên mặt trang điểm một chút, trắng trẻo hồng hào, trên tóc không có cái mấn, thay vào đó là thắt bím tóc hai bên. Cả hai bím tóc đều được buộc bằng sợi dây màu đỏ.

Tuy rằng không có áo cưới, không có lễ phục, nhưng mà khi Tô Du nhìn vào đều cảm thấy vô cùng vui vẻ, bên trong sự đơn giản toát ra sự vui vẻ.

Đây cũng là một phần của thời đại.

Mẹ Nghiêm và chị cả Nghiêm giúp trải chăn ga trên giường, Tô Du giúp bọc vỏ gối.

Áo gối màu hồng song hỷ, có hình ảnh đôi uyên ương màu hồng nghịch nước.

Những thứ này lại làm cho Trình Tiểu Lệ đứng bên cạnh hâm mộ hết lần này đến lần khác.

Nghiêm Tiểu Phương kiêu ngạo nói: "Đây đều là đối tượng của em nhờ bạn học mua giúp ở nước ngoài, trung tâm mua sắm ở thành phố của chúng ta đã bán hết sạch từ lâu, không dễ mua được."

Ủy viên Trương đến giúp đỡ, nói: "Có thể có được bộ này khi kết hôn, đối tượng của em cũng để tâm quá đó."

Nghiêm Tiểu Phương đỏ mặt cười.

Tô Du lại một lần nữa cảm giác được sự chênh lệch về tình hình giữa các quốc gia, rồi suy nghĩ một chút tới sau này kết hôn, đừng nói tới bộ ga trải giường, không có nhẫn kim cương lớn cũng không tiện nói kết hôn.

Sau này mình muốn kết hôn, nhà trai chỉ cần chuẩn bị một bộ ga trải giường liền kết hôn cùng cô rồi ...

Trong lòng luôn cảm thấy hơi chua xót một chút.

Khi chỉnh đốn trong phòng xong, mẹ Nghiêm kêu lên để người của nhà trai đến đón cô dâu.

Mặc dù đây là phòng tân hôn nhưng mà bên nhà trai vẫn chuẩn bị dẫn cô dâu đi một vòng rồi mới trở lại trong tiểu khu, cũng giống như đón dâu vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận