Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 296. Sở Hồng

Chương 296. Sở Hồng


Nói phụ nữ có thể gánh nửa bầu trời thì nói thế, nhưng trong một số trường hợp, người phụ nữ vẫn bị thua thiệt.

Đối với thái độ này của bọn họ, Tô Du cũng không để ở trong lòng. Trước khi tới, cô đã tìm Tiểu Chu tìm hiểu tình hình của những người ở đây.

Lý Mai có trình độ học vấn cấp ba và đến từ Liên đoàn Phụ nữ. Lý Mai làm ở chỗ này mấy năm, cũng có tài nhưng vẫn không gặp thời. Sở Hồng là sinh viên trường đại học Giang Đông, là cây viết không tệ, mới tới đây một năm. Lưu Lỗi thì nghe nói là có quan hệ thân thích cùng Phó trưởng ban Lưu, đã làm ở chỗ này mấy năm, cho thấy rõ ràng chuẩn bị nối tiếp Phó trưởng ban Lưu. Còn hai người Hình Khải và Cao Ái Quốc đều được điều tới từ ngành khác. Trình độ học vấn của họ là đại học, nhưng là học ở trường cũng không xếp hạng lắm.

Sau này Tô Du cũng không ở bên này lâu, cho nên cô cũng không chuẩn bị tốn tâm tư cạnh tranh cùng bọn họ.

Kết quả lúc Tô Du đi được nửa đường đến nhà vệ sinh, Sở Hồng cười và đi ra cửa cùng với cô: “Lần đầu tiên cô tới chỗ chúng tôi, tôi đưa cô đi."

"..." Nhà vệ sinh ở thời đại này cũng không quá sạch đẹp, người này cũng quá nhiệt tình.

"Đồng chí Sở Hồng, thế này thì ngại quá. Tôi tự đi là được rồi."

"Không sao, tôi đi cùng với cô." Sở Hồng nở nụ cười tươi.

Sở Hồng buộc hai bím tóc, mặc trang phục kiểu Lenin, trông rất đáng tin. Nhưng Tô Du chỉ nhìn là phát hiện ra nụ cười của Sở Hồng có hình mà không hồn.

Tô Du cũng không khách khí với Sở Hồng, cô dứt khoát khoác tay Sở Hồng đi đến nhà vệ sinh cùng nhau.

Sau khi cô đi vệ sinh, Sở Hồng nhiệt tình giúp cô mở nước rửa tay.

"Đồng chí Sở Hồng, cô thật đúng là rất nhiệt tình giúp người khác. Có thể đến phòng ban này, còn gặp được các những đồng chí tốt bụng như cô, thật đúng là quá may mắn."

"Thế này có là gì đâu, người cùng phòng cả, dĩ nhiên phải sống chung vui vẻ rồi."

Sở Hồng khẽ mỉm cười: “Đúng rồi, đồng chí Tô Du, lần trước tôi nhìn thấy cô và thư ký Tống cùng tan làm, quan hệ của hai người rất tốt nhỉ."

Đi vào vấn đề rồi. Không phải là một người ngưỡng mộ thư ký Tống chứ.

Không nhìn ra anh lại dụ hoa dẫn bướm thế.

"Mối quan hệ cũng bình thường thôi. Bởi trước đây tôi làm việc trong một nhóm, bình thường anh ấy cũng đi về khá muộn nên chúng tôi tình cờ gặp nhau. Có lúc ăn cơm, anh ấy cũng đưa tôi cùng Tiểu Chu đi cùng. Dẫu sao tôi là người thị trưởng Khâu điều tới, anh ấy không vui cũng không có biện pháp."

"Thì ra là thế này à." Sở Hồng khẽ mỉm cười, không nói gì nữa.

Tô Du quan sát Sở Hồng, cô không nhìn ra mối tình thầm kín gì đó, càng không nhìn ra cảm xúc gì mà vì yêu sinh hận.

Nhìn không giống như là đi đánh ghen.

Buổi trưa, Tiểu Chu chạy tới tìm Tô Du đi ăn cơm cùng nhau. Đúng lúc Tô Du cũng có chuyện cần hỏi Tiểu Chu, nên cô cầm hộp cơm đi xuống tầng theo.

Xuống tầng, cô tìm Tiểu Chu hỏi: “Sở Hồng trong phòng làm việc chúng chị ấy, có biết không?"

"Đồng chí Sở Hồng á, có biết, bình thường đều là cô ấy viết bản thảo của thị trưởng Trần."

Thị trưởng Trần?

Tô Du nói: “Vậy quan hệ biết cô ấy và thư ký Tống tốt không tốt. Hôm nay chị vừa qua đó, cô ấy đã tìm chị hỏi thăm chuyện của thư ký Tống."

"Không biết, chưa từng tiếp xúc. Bình thường đều là thư ký Tống tự viết bản thảo của phó thị trưởng Khâu, không hay đi tìm cô ấy. Nhưng nghe nói ít nhiều gì những đồng chí khác của phòng làm việc các chị đều có hơi bất mãn. Mặc dù cô ấy là một sinh viên, nhưng là dựa vào cái gì mà để cho cô ấy viết bản thảo. Cũng không phải chỉ có một mình cô ấy trong ban thư ký."

Tô Du nghe Tiểu Chu cung cấp những tin tức này, trong lòng cô có vẻ lần mò ra một ít tin tức.

Cô nhớ không lầm, hình như lần trước đụng phải thư ký Thạch ở nhà ăn, là người bên cạnh thị trưởng Trần. Anh ta có quan hệ không tốt với thư ký Tống. Quan hệ của hai người đó không tốt, mà nghe Tiểu Chu vừa nói như thế, đã nói rõ Sở Hồng này tương đối gần gũi với thị trưởng Trần bên này, thay đổi cách giải thích thì phải là Sở Hồng tương đối gần gũi với thư ký Thạch.

Cho nên Sở Hồng không thể nào có suy nghĩ gì đối với thư ký Tống.

Sau khi cô làm rõ ràng một vài thứ, trong lòng Tô Du cũng phần nào sáng tỏ.

Bên trong nhà ăn, thư ký Tống đã sớm lấy đồ ăn và đang ngồi ở bàn nhìn ra bên ngoài.

Khi anh thấy Tô Du cùng Tiểu Chu tiến vào, anh nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ. Chờ hai người lấy thức ăn, anh vội vàng bưng chén qua để lấy canh: “Thư ký Tô, Tiểu Chu, hai người cũng tới ăn cơm à, thật là đúng dịp. Đúng lúc chỗ tôi đang trống, ngồi chung đi."

Tiểu Chu vui vẻ nói: “Tốt quá, tôi còn đang buồn vì không tìm được vị trí."
Bạn cần đăng nhập để bình luận