Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 298. Bảo vệ

Chương 298. Bảo vệ


Thư ký Tống nhướng mày: “Tôi phải giúp cô, trong công việc tôi có thể dẫn dắt cô, trong cuộc sống tôi cũng có thể chăm sóc cô. Đồng chí Tiểu Tô, cô không đừng lo lắng những chuyện phiền toái này nữa, nữ đồng chí cần nam đồng chí bảo vệ!”

“...” Tô Du sờ da gà nổi lên của mình: “Gì, ai bảo vệ ai? Anh nghe những lời này từ đâu vậy?”

Thư ký Tống nhướng mày: “Không đúng sao, đây là suy nghĩ của tôi.”

Tô Du nhìn anh đầy khinh thường: “Đây là anh xem thường bản lĩnh của nữ đồng chí, tôi nói này đồng chí Tiểu Tống, giữa nam và nữ có quan hệ ngang hàng, tư tưởng này của anh là không được.”

Thư ký Tống: “... Đúng rồi, lời này không phải suy nghĩ của tôi, là bạn học chung trường của tôi hôm qua kết hôn đã nói như vậy. Tôi đã nói cậu ta nói bậy rồi, cô nói xã hội mới rồi, sao còn có thể nói ra những lời này chứ, đây là kỳ thị nữ đồng chí đấy, phụ nữ có thể chống nửa bầu trời. Người như vậy nhất định phải phê bình, lần sau gặp lại, tôi nhất định phải giáo dục cậu ta.”

Tô Du nhìn anh không biết xấu hổ nói vỡ vẩn, nhẫn nhịn không trợn trắng mắt: “Thư ký Tống, đây không phải chỗ nói chuyện, tôi còn có một số chuyện muốn thảo luận với anh. Buổi chiều tan ca anh đi trước, đợi tôi ở trên đường về nhà đi. Tôi không thể chiến đấu mà không chuẩn bị gì được.”

Cầu còn không được ấy.

“Được, buổi chiều tôi chờ cô.”

“Tôi về phòng làm việc trước.” Tô Du không nhiều lời với anh nữa, cầm bát đi luôn.

Thư ký Tống nhìn cô đi, lúc này mới lắc đầu than thở lên lầu.

Vừa mới lên cầu thang, đã đụng phải thư ký Thạch đang xuống lầu.

Gần đây Thị trưởng Trần bận đi khảo sát khắp nơi, không hề ở trong phòng làm việc nên đã mấy ngày nay anh không gặp thư ký Thạch.

Bây giờ thấy người này, trong lòng lại không thích lắm.

Nhưng anh vẫn cười nói: “Lão Thạch, mấy hôm nay anh đúng là bận rộn, tôi nói đã mấy ngày không thấy anh rồi, chẳng trách lại nhớ anh.”

Thư ký Thạch cười nói: “Đúng là bận, đâu có phúc được như thư ký Tống, ngày ngày ăn uống thả cửa, không cần là gì cả.”

“Xem anh nói gì kia, sao lúc nào cũng đều nhớ thương nhưng chuyện ăn uống của tôi thế. Tôi đã nó rồi, nếu anh hâm mộ, sau này tôi sẽ dẫn anh theo, đừng nói đầy ghen tị thế. Đúng rồi, nghe nói bà con xa bên nhà bác hai của anh viết bản thảo rất hay, tên là gì ấy nhỉ? Sau này nếu cần, tôi sẽ nhờ cô ấy giúp đỡ.”

“Đó là em gái của vợ tôi!”

“Tôi nhầm rồi, lão Thạch, anh nói em vợ của anh đúng không, nghe nói bản thảo của Thị trưởng Trần đều do cô ấy viết, người ta cũng là sinh viên xuất sắc tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, anh không phải nên chuẩn bị nhường vị trí cho người tài sao? Anh cũng kiềm chế chút đi, vì là đồng chí nhiều năm, chứ người bình thường tôi cũng không nhắc nhở đâu.”

Thư ký Thạch lập tức sầm mặt: “Nếu cô ấy có năng lực, đó là bản lĩnh của cô ấy. Thư ký Tống, tôi còn phải tới Tổng cục kế toán một chuyến, không nói chuyện với cậu nữa.”

Nói xong, anh ta chắp tay sau lưng rời đi.

Thư ký Tống bật cười, xoay người lên lầu.

Thân thích gì chứ, lợi ích trước mắt, cũng chẳng coi là ra gì.

Trong văn phòng thư ký, Tô Du đang đọc tài liệu thư ký, để làm quen với công việc. Cũng giống vậy, sau khi về văn phòng, Sở Hồng không nói chuyện với cô, khuôn mặt lộ vẻ lạnh nhạt.

Tô Du cũng không để ý tới cô ta, dựa theo vấn đề lập trường và địa vị hiện tại của cô ở trong văn phòng, cô tạm thời không định lôi kéo người này.

Một lát sau, Chu Hồng cầm bản thảo đi ra ngoài.

Lý Mai ở bên cạnh liếc nhìn, ánh mắt đầy vẻ không vui: “Sinh viên đúng là khác thật, viết bản thảo rất tốt.”

“Chị Mai, tôi lại thấy có kinh nghiệm làm việc lâu năm có thể viết bản thảo chân thực hơn. Lần sau có cơ hội, chị cũng viết một bản thảo đi.”

Nghe Tô Du nói vậy, Lý Mai thấy tìm được người có thể nói chuyện rồi, liền nói: “Còn không phải sao? Tôi nói này, trước khi khi tôi ở Hội liên hiệp phụ nữ, bản thảo phát biểu của chủ nhiệm đều do tôi viết đấy.”

“Chị Mai, thì ra chị từng đi lên từ Hội liên hiệp phụ nữ ạ, vậy chị có biết chủ nhiệm Tiếu không?

“Biết, đương nhiên biết rồi.” Lý Mai không ngờ Tô Du còn biết chủ nhiệm Tiếu: “Cô cũng biết?”

“Vâng ạ, chủ nhiệm Tiếu đúng là một lãnh đạo nhiệt tình giản dị, đối với ai cũng vô cùng thân thiết. Chẳng trách sao tôi vừa nhìn thấy chị đã cảm thấy khí chất rất giống chủ nhiệm Tiếu, thì ra là đã từng làm việc cùng bà ấy.”

“Cô nói đúng đấy, chủ nhiệm Tiếu đúng là lãnh đạo tốt, lúc đầu là bà ấy đề cử tôi tới đây.”

Lý Mai còn định nói nhiều hơn, trưởng phòng Chu chắp tay sau lưng đi vào, vẻ mặt rất nghiêm túc.

Ông ta không nói chuyện với ai, mà đi tìm Lưu Lỗi luôn, bảo anh ta chuẩn bị chuyện bên phòng họ, đợi lát nữa lãnh đạo Ủy ban thành phố sẽ họp bàn, bọn họ phải chuẩn chị tốt những thứ cần trong cuộc họp.

Dặn dò xong, ông ta đi ra ngoài luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận