Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 302. Chủ nhiệm Tần

Chương 302. Chủ nhiệm Tần


Lí Mai tràn đầy đồng cảm gật đầu: "Đúng vậy, chị chính là thua ở trên mặt này."

"Cho nên có thể dạy kèm nhiều thì cứ dạy kèm, may mắn em có thể giúp đỡ em gái mình. Chị Lí Mai, thành tích của con gái chị ra sao thế?"

"Đừng nói nữa, chị cũng không biết nên xử lý làm sao đây. Đọc đi đọc lại đều như vậy."

"Cái kia có gì, bây giờ còn có cơ hội, nắm chắc những trọng điểm. Em nói với chị, em nắm trọng điểm đó là số một. Em gái của em mỗi một cuộc thi em đều có thể nắm được trọng điểm."

Nhất thời ánh mắt Lí Mai bừng lên ánh sáng: "Tô Du, cái đó, khi nào em rảnh em có thể giúp Viên Viên nhà bọn chị nhìn qua một chút không?"

"Người khác không được, chị Mai đã cất lời làm sao em có thể nói không được chứ?" Tô Du cười nói.

"Này thật đúng là tốt quá, Tô Du, em xem lúc nào em rảnh cũng đều được."

Tô Du nói: "Việc này cũng không thể chọn thời gian, sắp có cuộc thi, thời gian của các em nhỏ quan trọng hơn. Như vậy đi, em xem hai ngày này có khi nào rảnh rỗi thì đi nhìn qua. Vì tương lai của đứa nhỏ, chúng ta có vất vả một chút cũng không hề gì."

Lí Mai nghe nói như thế thì cảm động không thôi. Đồng chí Tô Du này thật đúng là nhiệt tình, không hề phản đối.

Buổi về nhà chuẩn bị một chút, ngày hôm sau ngay lúc tan tầm, Tô Du đi theo Lí Mai đi đến đại viện của các thành viên ở khu phía sau.

Lí Mai ở ngay lầu một, chị ta và chồng của chị ta đều là cán bộ nhỏ, được chia một gian nhà nhỏ. Mặc dù chỉ là nhà một gian, nhưng cũng coi như rộng rãi, giữa nhà dùng một cái giá để ngăn cách, còn có thể chia đôi thành hai gian trước và sau.

Ở phía gian nhà phía sau là nơi Lí Mai và đứa con trai nhỏ ở, mà ở phía trước đặt một chiếc giường là của con gái chị ta - Điền Viên Viên ở.

Tô Du cũng không rảnh tay khi tới cửa, cô còn mang theo nửa cân khoai lang đến nhà. Điều này khiến cho Lí Mai cũng không thể nào không biết xấu hổ, chị ta thân thiện tiếp đón cô.

Cũng không nói chuyện ngoài lề nhiều, Tô Du trực tiếp hành động, dạy đứa nhỏ học bù.

Bởi vì nguyên nhân của Tô Lâm nên những gì ở cấp hai Tô Du vẫn rất quen thuộc, cô trực tiếp đưa ra vài đề bài để cho Điền Viên Viên làm.

Chờ sau khi cô bé làm xong, Tô Du nhìn nhìn rồi bắt đầu nói: "Kiến thức căn bản vẫn còn chưa nắm chắc. Dưới loại tình huống này chị không đề nghị theo đuổi điểm số cao, mục đích cuối cùng là thi được lên trung học, củng cố kiến thức căn bản của mỗi một học một chút là đúng đắn, hiệu nghiệm nhất."

Tô Du cầm sách tìm ví dụ mẫu.

Từ trước đến nay cô không phải là con mọt sách, cho nên khi tìm trọng điểm, ánh mắt cô rất tinh tường.

Sau khi liên tục tìm một vài bài mục, Tô Du nói: "Em làm những đề bài này năm lần." Sau đó lại cầm lấy vở làm đưa ra một vài đề bài cho cô bé: "Sau khi làm xong thì lại làm vài đề này."

Điền Viên Viên là một đứa bé ngoan ngoãn, sau khi nghe Tô Du sắp xếp xong chạy nhanh tới ngồi vào một bên làm bài tập.

Lí Mai nói: "Như vậy thật sự hiệu quả sao?"

"Vẫn là câu nói kia, không thể gò ép điểm cao, em cố gắng hết sức để cho cô bé đạt được mức tiêu chuẩn. Bình thường nếu em không có thời gian lại đây, chị Mai lấy sách đem đến văn phòng đi, em còn đối chiếu và dạy kèm như thế luôn. Tranh thủ để cho Viên Viên của chúng ta thi lên trên trung học, sau này còn làm sinh viên."

Lí Mai vội vàng gật đầu. Đang chuẩn bị tìm Tô Du tâm sự lại nghe thấy trong viện truyền đến tiếng động.

"Cái này làm sao cháu trai của tôi ăn được hả, cái này không bổ óc, phải mua não heo, tôi nghe chủ nhiệm Tần có nói, trước kia con của bà ấy ăn não heo để thi đại học."

Ăn não heo để thi đại học?

Tô Du nhíu mày: "Chủ nhiệm Tần là ai thế?"

"Là chủ nhiệm Tần của liên hiệp phụ nữ Tỉnh, chính là mẹ của thư ký Tống, người bên cạnh phó thị trưởng Khâu."

"Ha hả..."

Nhất thời Tô Du không nhịn được mà vui vẻ. Nhớ đến lúc trước thư ký Tống có nói qua với cô về sự kiện ăn não heo, không nghĩ tới thật sự là chuyện có thật.

Nhưng mà lúc này cũng không thể cười vui vẻ được, cô đến đây chính là làm chính sự.

Dựa vào tỷ lệ thống kê công tác của thư ký Tống, bà cụ nhà họ Chu cứ cách một ngày là phải cãi nhau một lần, hôm nay cô đến không ngờ thật sự gặp phải.

Cô cố ý hỏi: "Nhà ai ầm ĩ vậy, ở trong này cũng không cố kỵ một chút."

"Em cũng đừng nói, là trong nhà trưởng phòng Chu." Lí Mai nhỏ giọng nói. Bởi vì Tô Du nhiệt tình hỗ trợ chuyện học bổ túc như vậy cho nên chị ta đối với Tô Du cũng có nhiều thêm vài phần thiệt tình và thân thiết. Dù sao người bình thường có ai lại cam tâm tình nguyện vất vả như vậy, giúp người ta học bổ túc sau khi tan tầm chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận