Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 303. Cảm tình cũng sẽ sinh ra

Chương 303. Cảm tình cũng sẽ sinh ra


Tô Du vừa nghe tới câu trong nhà trưởng phòng Chu, bắt đầu nói: "Khó trách vì sao tâm trạng trưởng phòng Chu không tốt. Nhưng mà chị Mai này, sao chị không đi an ủi một chút thế."

"Chuyện nhà người khác, chị quản thì không hay." Lí Mai lắc đầu nói.

Vẻ mặt Tô Du hiện lên bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Em nói chị Mai này, chị thật đúng là làm cho em biết nói gì tốt đây?"

Tô Du thở dài: "Em sắp sửa phải tham gia thi cấp ba cho nên ở bên trong ngành không tranh không đoạt, nhưng chị thì không giống em, chị đã đến lâu như vậy, nếu không có thay đổi gì bất ngờ, đến thời gian nào mới có thể ngó đầu lên đây?"

Lí Mai ngây ngẩn cả người: "Có ý tứ gì?"

"Người ta cãi nhau, chị đến giúp đỡ, chị đến đưa bà cụ Chu vào trong nhà giảng giải một chút. Trong lòng trưởng phòng Chu còn có thể không nhớ kĩ điểm tốt của chị hay sao? Cảm tình cũng sẽ sinh ra."

Rốt cuộc Lí Mai có chút ngượng ngùng. Có một số việc chị ta không làm được.

Tô Du nói: "Chị Mai, em biết nói gì cho chị đây. Chị cũng là người có năng lực, vì sao lại cứ chôn chân một chỗ mãi. Quên đi, em cũng tình cờ gặp phải, mời người lại đây, chúng ta cùng nhau nói thật tốt."

"... Cái kia, đi đi." Lí Mai xoay tay, nhăn nhó nói. Trong lòng chị ta ít nhiều cũng có chút dao động.

Lúc này, trưởng phòng Chu vẫn chưa về, vợ của trưởng phòng Chu đang nấu cơm ở trong nhà, hai đứa nhóc đang làm bài tập, bà cụ thì đang đứng ngoài cửa, miệng liên thanh phàn nàn.

Khi Tô Du và Lý Mai tới cửa, vợ trưởng phòng Chu đã bắt đầu không nhịn được nữa mà cãi lại, "Người khác cũng phải tự thân cố gắng học tập. Con dạy học bao nhiêu năm thế rồi mà vẫn chưa thấy học sinh nào không chăm chỉ học tập, chỉ dựa vào ăn miếng óc heo là có thể học giỏi."

"Đào Đào nhà chúng tôi cũng là đứa trẻ ngoan ngoãn chịu khó học tập, chỉ thiếu mỗi óc heo nữa thôi. Cô đừng có mà cố ý không cho Đào Đào nhà chúng tôi sống tốt."

Vợ của trưởng phòng Chu tức ứa gan.

Đang chuẩn bị phân tích đúng sai cho rõ với mẹ chồng, liền nhìn thấy Tô Du và Lý Mai đi tới.

Chị ta không biết Tô Du, nhưng lại biết Lý Mai. Thấy là đồng chí làm việc dưới quyền của chồng mình, cũng không tiện lại cãi nhau làm trò cười trước mặt người ta.

Lý Mai cười nói, "Dì Chu, nhà mình đang nấu cơm đấy à."

Bà cụ Chu ừ một tiếng.

Tô Du cười nói, "Bác ạ, cháu tới tìm bác để xin giúp đỡ đây. Ban đầu cháu định đến tìm chị Mai để học cách làm dưa muối, chị Mai lại bảo bác làm ngon hơn chị ấy, cháu chỉ bèn trông mong tới cửa tìm bác thôi. Bác xem có thể chỉ bảo giúp đỡ cháu vài câu không."

Bà cụ Chu vừa nghe được lời này của Tô Du, trong lòng cũng hơi đắc ý.

Nhìn con dâu nhà mình. Tuy chị ta chỉ ăn không ngồi rồi, nhưng chị ta cũng là người có bản lĩnh.

Bà ta cố ý nói, "Dưa muối bác làm đương nhiên không có vấn đề. Bác nói cho cháu nhé..."

"Bác à, cháu thấy trong nhà bác còn hai bé học sinh nữa. Nếu không thì yên lặng cho hai nhóc ở nhà làm bài tập, chúng ta vào nhà chị Mai ngồi một lúc. Chúng ta uống miếng trà, từ từ hãy nói."

Bà cụ Chu nhìn cháu trai lớn nhà mình, đúng là không thể làm ồn cháu trai lớn được. Người ta mời bà ta đi uống trà đấy, đây là chuyện rất sĩ diện.

Bà ta làm bộ làm tịch nói với con dâu mình, "Người ta tới nhà mời tôi đi uống trà, tôi đi trước xem sao. Cô làm cơm nhanh lên, giờ này con tôi về còn phải ăn cơm nữa đấy."

Vợ của trưởng phòng Chu: "..."

Tô Du cười, đi đến kéo tay bà cụ, "Bác à, chúng ta mau đi thôi. Chờ chốc nữa thì nước sôi nguội mất."

Lúc này, bà cụ mới vội vàng đi theo.

Nhìn thấy mẹ chồng nhà mình đi rồi, vợ của trưởng phòng Chu nhẹ nhàng thở ra. Từ đó đến giờ cô ta chưa có ngày nào được thanh tịnh, không biết đến bao giờ mới có thể nhẹ đầu nữa.

Nhìn nhìn lại Chu Đào Đào đang ngồi làm bài tập trong nhà. Kể từ khi tới nội thành, đứa con riêng này đã có ký ức, hơn nữa có bà nội cậu ta lúc nào cũng làm ầm ĩ bên cạnh, tới giờ vẫn luôn không thân với mình, bình thường cũng không gọi chị ta là mẹ. Chị ta bây giờ còn có thể mưu cầu gì nữa.

Chị ta cảm thấy, nếu không vì con gái mình, chị ta thật sự không muốn sống những ngày như thế này.

Trong nhà Lý Mai, Điền Viên Viên đang ngồi trong nhà làm bài tập. Tô Du và Lý Mai cùng pha trà cho bà cụ uống, Lý Mai còn lấy khoai lang khô do Tô Du mang đến để bà cụ vừa ăn vừa uống, hầu hạ thoải mái dễ chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận